Khi nền trái đất rúng động

Article Index

 

68rechterVào tháng Giêng năm 1994, vùng Nam Ca-li-for-nia bị chấn động bởi sức mạnh huỷ diệt của một trong những trận động đất lớn nhất trong những năm gần đây. Trong khi có nhiều cơ-đốc nhân phải gánh chịu sự mất mát và tàn phá, chúng tôi tin rằng câu chuyện sau đây của những thành viên Hội Thánh Hiệp hội Cơ-đốc tại Thousand Oaks (Ngàn Cây Sồi) sẽ giúp gây dựng đức tin của các bạn và động viên bạn về sự che chở của Đức Chúa Trời.

Thứ Năm, 13 tháng Giêng, 1994, Thousand Oaks, Ca-li-for-nia

Brenda Stin bước chân vào thánh đường của Hiệp hội Cơ-đốc Thousand Oaks và thở phào với sự hài lòng. Mặc dù hôm nay không có buổi nhóm nào, không có những khuôn mặt yêu thương và những giọng nói vui sướng đón chào chị, thì sự im ắng của thánh đường vẫn ấm cúng và mời chào.

Brenda cùng với chồng của mình, Arland, đã lập nên Hội Thánh này 13 năm trước. Suốt những năm đó, họ đã nhìn thấy những cuộc đời được đổi thay, những gia đình được lớn lên mạnh mẽ trong Chúa, những đứa con được nuôi dậy trưởng thành trên cơ sở Lời Chúa. Brenda ngồi xuống những bậc thềm dưới chân của bục cầu nguyện, trái tim chị rộn ràng vui sướng vì tất cả những gì Đức Chúa Trời đã làm nơi đây.

Nhưng ngay trong khi chị đang vui sướng, một cảm giác báo động vẫn len lỏi vào trong tim chị. Điều gì vậy, thưa Chúa?

Để đáp lời, chị nghe thấy tiếng nói nhỏ nhẹ của Đức Thánh Linh nói những lời mà Ngài đã nhắc đi nhắc lại cho chị trong những ngày cuối.

Nhấn mạnh nhiều về huyết.

Đó là câu nói đầy ý nghĩa đối với Brenda. Vài tháng trước, chị đã được nghe, được vui sướng cực độ khi người bạn của mình là Billye Brim giảng giải về sự tỏ ra mà Chúa Trời đã ban cho chị về huyết của Chúa Jê-sus. Khi Billye giảng dạy sứ điệp của mình tại Hội Thánh Quốc tế Eagle Mountain (là Hội Thánh cơ sở của KCM - Kenneth Coupeland Ministries), Brenda đã hỏi xin bản sao những băng ghi âm và nghe chúng tới ba lần. Sau đó chị bắt đầu công việc chuyển biên lại từng băng ghi âm.

Vào tháng Mười hai năm 1993, chị bắt đầu một loạt những bài dạy trong mỗi tối Chủ nhật. Chị vẫn còn đang dạy tiếp loạt bài đó, nhưng trong tuần này, không hiểu vì lý do nào đó, mà chị thấy có một sự không thể trì hoãn được trong công việc này. Cứ ngày lại ngày, Đức Thánh Linh tiếp tục nhắc lại cho chị, Nhấn mạnh nhiều về huyết.

Được thôi thúc bởi Chúa, Brenda bắt đầu cầu nguyện, những lời của chị vang vọng trong thánh đường. "Cha ơi, con kêu cầu huyết của Chúa Jê-sus trên toà nhà này..."

Chủ nhật, 16 Tháng Giêng, 1994

Mục sư Brenda Stin bước lên bục giảng. Chủ đề của sứ điệp tối nay sẽ là "Huyết của con chiên Lễ Vượt qua: Quyền năng che chở của Huyết."

"Tôi giảng khá nhiều từ đoạn 12 sách Xuất Ê-díp-tô ký," Brenda giải thích, "về chuyện làm thế nào người Y-sơ-ra-ên đã được truyền dạy lấy huyết của chiên con cho mỗi một gia đình. Người chủ gia đình nhúng nhành cây kinh giới vào huyết và bôi nó lên mày cửa. Họ không được ra khỏi nhà cho đến khi trời sáng. Nói cách khác, họ phải luôn ở dưới lớp huyết."

"Câu 23 nói rằng khi Chúa nhìn thấy huyết, thì Ngài sẽ không cho phép kẻ huỷ diệt vào trong nhà của họ và đánh họ. Tôi nhắc lại cho cả hội chúng về việc những thánh đồ thời xưa cũng đã sử dụng chính những nguyên tắc này để cầu nguyện được một vành đai bảo vệ xung quanh lãnh thổ của họ, nhờ việc kêu cầu huyết của Chúa Jê-sus."

"Satan, kẻ huỷ diệt, đang cố gắng hết sức trên đất ngày hôm nay." Brenda tuyên bố vậy. "Đôi khi sự tàn phá nó mang đến dưới hình thức các tai nạn. Nhưng nếu chúng ta lấy đức tin mà sử dụng huyết, thì những tai nạn đó sẽ không đụng được đến chúng ta!"

"Sau bài giảng, chúng tôi được sự hướng dẫn của Chúa tổ chức tiệc thánh," Arland kể lại, "Thay vì làm tiệc thánh theo cách chung của cả hội chúng, thì mỗi một người chủ gia đình đã làm tiệc thánh cho gia đình của chính mình, và kêu cầu vành đai bảo vệ trên mỗi thành viên trong gia đình và những gì thuộc sở hữu của họ."

Đêm đó trước khi buổi nhóm thờ phượng Chúa kết thúc, Brenda Stin nói những điều mà những thành viên của Hiệp hội Cơ-đốc Thousand Oaks sẽ không bao giờ quên. Chị nói rằng bất kể việc họ sống tại Ca-li-for-nia hay tại đâu. Thậm chí bất kể việc họ đang sống ngay ở trên vết nứt địa tầng. "Gia đình của các bạn được bảo vệ an toàn bởi vì huyết của Chúa Jê-sus đã được sử dụng cho nhà của bạn. Đường ranh giới bằng huyết đã được vẽ ra..."


Thứ Hai, 17 Tháng Giêng, 1994, 4 giờ 31 sáng

Trong giờ đen tối nhất của đêm, khi cả vùng Nam Ca-li-for-nia đang ngủ, một vết nứt địa tầng không được phát hiện đã đổ sụp, và vĩnh viễn thay đổi hướng đi của những cuộc đời và hướng đi của địa vật lý. Cơn động đất với 6.8 độ Rích-te đã sinh ra một sức mạnh lớn đến nỗi đẩy hai dẫy núi lên cao hơn và sát nhau hơn, và nhấn vùng đồng bằng nằm giữa chúng thấp xuống 4 inch (khoảng 10 cm).

MAP_slide_3_presentationSáu mươi mốt con người đã thiệt mạng trong trận động đất khi những cơ sở kiến trúc bị đổ sụp và đường cao tốc bị phá huỷ giống như đống đồ chơi vậy. Những ước tính đầu tiên về cái giá của thiệt hại nằm trong khoảng từ 15 tỉ đến 30 tỉ đô-la. Và đó có thể là thiên tai gây thiệt hại đắt giá nhất trong lịch sử nước Mỹ.

Những người sống sót sau trận động đất đã phải đứng trước vô số nan đề: không nhà, sự cô lập, mất điện, mất nước, đường ống khí đốt hư hỏng, những đám cháy, và trong tuần sau đó là 2000 cú chấn động phản hồi sau động đất, mà một vài trong số đó mạnh tới 5.5 độ Rích-te.

Thousand Oaks, Ca-li-for-nia được tuyên bố là vùng thiên tai quốc gia. Nhưng những thành viên của Hiệp hội Cơ-đốc tại Thousand Oaks lại có những lời tuyên bố khác. Bởi vì, khi trận động đất đã kết thúc, mỗi một người trong số họ đều có chuyện để kể lại...

"Không có gì bị đổ vỡ cả!"

Stuart Schlosser bị đánh thức bởi những cú lắc và chấn động, và chúng chỉ có thể có nghĩa là có động đất rồi!

"ý nghĩ đầu tiên của tôi là chúng tôi không có gì phải lo ngại vì đêm trước chúng tôi đã cầu nguyện xin một đường ranh giới huyết xung quanh ngôi nhà. Nhưng khi tôi nhẩy chồm dậy khỏi giường như một mũi tên, tôi nghe thấy lũ con tôi cầu nguyện để huyết che phủ công việc làm ăn của tôi. Việc làm ăn của tôi! Tôi chưa hề nghĩ đến nó."

quakeĐến 9:30 sáng hôm đó, Stuart rời khỏi nhà để cố gắng tìm đường cho mình đến được Cửa hàng Ngầm của mình nằm tại Northridge. Ông không biết rằng Northridge nằm chính tại tâm điểm động đất. Ông không biết rằng chỉ cách cơ sở làm ăn của ông chưa đầy một dặm rưỡi, cả một tầng nhà của Meadows Apartments đã đổ sụp và giết chết 16 người. Ông không hề biết rằng tòa nhà của Đại học Tổng hợp Ca-li-for-nia tại Northridge - đối diện ngay bên kia đường cơ sở làm ăn của ông đã bốc cháy và một nửa số phòng ở tập thể đã bị phá huỷ.

"Có một ráng đỏ kỳ lạ trên bầu trời," Stuart nhớ lại, "và một phần đường tàu cao tốc đã biến mất. Một đám đông các xe cảnh sát chặn lối đi mà tôi thường đến nơi làm việc."

"Tất cả các cửa sổ của cửa hàng Gà Rán Kentucky bên cạnh của hàng của tôi đều vỡ hết," Stuart nhớ lại, "Tất cả những cửa sổ cũng mất sạch ở trung tâm thương mại. Những cánh cửa dẫn đến các cửa hàng kế tiếp sau cửa hàng nhà tôi bị bẻ cong và gẫy tan. Sau đó tôi cố gắng mò đến Cửa hàng Ngầm. Mọi cửa sổ đều nguyên vẹn. Những cánh cửa cũng nguyên vẹn. Phía trong, quầy bán bánh mì bị dịch chuyển và thức ăn bị đổ ra khỏi các ngăn trong tủ lạnh. Một vài gạch lát trần nhà bị rơi xuống.

"Không có một cái gì bị vỡ. Không một cái gương, không một cái đĩa nào. Thậm chí tôi còn không bị mất đến cả một cái bóng điện."

"Không hề có sự sợ hãi!"

Sự thay đổi vị trí của Keith Wengler bắt đầu sáng hôm đó vào lúc 4 giờ 30 tại UPS. Kieth đang đứng đằng sau dây chuyền và chờ đợi những gói hàng khi cơn động đất bùng nổ dưới chân anh.

Những con người bị sự hoảng loạn chiếm lĩnh chạy tứ tung. Một số chạy ra cửa, trong khi một số khác nấp xuống dưới dây chuyền. Tòa nhà rung chuyển với những tiếng gào thét chói tai. Kieth đã từng trải qua những trận động đất trước đó, nhưng thật không nghi ngời gì nữa đây là trận động đất tồi tệ nhất mà anh từng biết.

Bất chấp mọi sự náo loạn xung quanh, Keith chỉ có thể nghĩ về một chuyện. Gia đình tôi! Điều gì ở nhà đang xảy ra?

"Và bỗng nhiên một ý nghĩ chợt lóe sáng trong đầu tôi," Keith nói, "Tôi nhớ lại huyết. Tôi đã cầu nguyện cho gia đình của mình. Không còn sự sợ hãi nào nữa. Không có dù một chút nào. Tôi lái xe về nhà rất bình tĩnh."

Khi anh về đến nhà, Keith bắt gặp ngôi nhà và gia đình của anh vẫn an toàn và bình yên. Mặc dù đất ở dưới chân họ vẫn rung động và lắc lư điên cuồng, nó chỉ có thể dịch chuyển nổi một bức tranh và làm đổ bộ sưu tập gấu trúc của vợ Keith - là Leigha.

"Tất cả đồ vật hoàn toàn nguyên vẹn," Leigha nói, "chúng tôi đã được che chở bởi huyết!"


"... một thiên sứ đã giữ chặt nhà của tôi xuống đất!"

"Tôi tỉnh giấc lúc 4:31 sáng," Jennifer Clark nhớ lại. "Cái giường đệm nước của tôi bị hất tung khỏi sàn, và nửa ngôi nhà trên xe của tôi đã lửng lơ trên không trung. Tôi thét lên, "Nhân danh Jê-sus, con kêu cầu huyết của Jê-sus trên những đứa con của con, trên chính con và ngôi nhà của con!"

Ngay lập tức, ngôi nhà quay trở lại vị trí cũ.

"Sau đó tôi nghe thấy tiếng đứa con gái nhỏ, Christina, kêu lên 'con kêu cầu một vòng đai huyết bao quanh cả cái bãi xe này!'

"Đến sáng hôm sau, tôi nhìn thấy một vết hằn thành đường rõ ràng, đó là chỗ mà khi chiếc xe bị nhấc một đầu lên và đã gây nếp nhăn trên thép. Tôi tin rằng khi tôi cầu nguyện, một thiên sứ đã ấn chặt nhà tôi xuống trở lại."

Từ 50 đến 90 phần trăm các ngôi nhà trên xe trong các bãi xe đã bị phá hủy. Vậy mà ở trong bãi nơi ngôi nhà trên xe của Jennifer Clark đỗ, chỉ có ba cái bị hư mất. Jennifer tin rằng ba cái nhà-xe đó đã bị tàn phá trước, còn những chiếc còn lại đã được gìn giữ bởi huyết của Chiên Con và lời làm chứng (lời tuyên xưng) của Christina.

Đức Chúa Trời đã nhớ đến

Những chấn động phản hồi và làn sóng tội phạm tiếp tục lay chuyển cả khu vực trong vòng nhiều tuần lễ sau cơn động đất đầu tiên. Những ngay cả trong những cơn nguy hiểm đó quyền năng của huyết không hề bị phai nhạt đi. Vào ngày 26 tháng Giêng, chín ngày sau cơn động đất, Larry và Suzi Fox đã chính mình khám phá ra điều đó.

Nhà của gia đình Fox đã im ắng khi Suzi tắt điện chuẩn bị đi ngủ tối hôm đó. Chị cũng không mong đợi Larry sẽ về nhà trước đêm khuya. Là người quản lý chính của một nhà hàng - là cái duy nhất trong cả dãy mở cửa làm việc từ sau động đất - anh rất là bận rộn trong những ngày cuối.

Đến 11 giờ đêm, Suzi đi kiểm tra theo lệ thường phòng ngủ đứa con gái hai tuổi Chelsea. Bước vào phòng ngủ, chị ngạc nhiên thấy cặp mắt mở to của Chelsea đang chăm chăm nhìn chị.

Thật kỳ lạ. Chelsea thường không bao giờ thức vào thời điểm này trong đêm. Tâm linh chị bỗng nhiên tỉnh táo, chị cảm thấy tín hiệu báo động của Đức Thánh Linh. Có điều gì đó không ổn rồi! Larry chắc đang lâm nạn!

"Chelsea," chị nói, "chúng ta cần phải cầu nguyện cho Bố." Không chút ngần ngừ, Suzi kêu cầu huyết của Jê-sus che phủ trên Larry và kêu gọi các thiên sứ đến gìn giữ anh. Sau đó chị cầm Kinh Thánh lên và cầu nguyện theo Thi thiên 91, "Cha ơi, con cảm tạ Ngài vì Larry đang núp dưới bóng của Đấng Toàn năng..."

Lúc 11 giờ 15 đêm, Larry đang thầm lặng làm việc trong văn phòng của mình tại nhà hàng, kết thúc việc sổ sách một ngày. Các cánh cửa nhà hàng đã đóng, hai két sắt đã khóa và đặt báo động chuẩn bị cho ban đêm.

Đột nhiên, cánh cửa văn phòng của Larry bật tung đổ xuống sàn và hai tên kẻ cướp xông vào anh. "Nằm xuống sàn!" một tên quát lên, chĩa họng súng lục vào đầu Larry.

"Hãy giết chúng nó luôn đi thôi!" Tên cướp khác gào lên khi nó tống hai người cùng làm việc với Larry vào văn phòng dưới họng súng.

Larry nằm trên nền nhà với một cảm giác bình an đáng kinh ngạc. Thầm cầu nguyện trong tiếng lạ, anh bình tĩnh nghe tiếng trao đổi của lũ cướp - cho đến khi anh nghe thấy một điều khiến ớn lạnh khắp cột sống lưng.

"Ta sẽ nhét chúng vào trong nhà lạnh!" một tên cướp nói.

"Chúa ôi, đừng vào trong nhà lạnh!" Larry biết rằng cái nhà lạnh của họ được trang bị một hệ thống cho phép mở cửa từ phía trong. Nhưng hệ thống đó đã bị hỏng trong cơn động đất.

"Tại đó có hai chiếc két sắt thấy được," Larry giải thích. "Đa số tiền nằm ở chiếc két sắt phía trên, nhưng bọn chúng hành động dường như là chúng không hề nhìn thấy nó. Chúng bảo tôi mở két sắt bên dưới ra."

Larry bò tới chiếc két và mở nó ra, chờ đợi những bước tiếp theo của chúng nó. Thật là một cú sốc, nhưng không còn có một "bước tiếp theo" nào nữa. Những tên cướp đơn giản vơ lấy tiền rồi bỏ đi, để lại Larry và những anh đầu bếp hoàn toàn không bị hề hấn gì.

Sáu ngày sau vụ cướp, Suzi Fox sanh đứa con thứ hai của họ - một đứa con trai. Họ đặt tên nó là Xa-cha-ri, có nghĩa là Đức Chúa Trời đã nhớ đến.

"Chúa đã làm nên sự phân biệt"

Mặc dù mỗi một câu chuyện thật quí giá, điều mà nhấn mạnh hơn hết trong những kinh nghiệm sống của những thành viên đó của Hiệp hội Cơ-đốc tại Thousand Oaks - đó là tính quy luật của chúng. Đó không phải là những sự kiện đơn độc riêng rẽ. Những lời làm chứng có thể được mỗi một thành viên trong Hiệp hội Cơ-đốc tại Thousand Oaks kể lại rằng không một ai trong số họ bị mất sự sống hoặc nhà ở của mình trong trận động đất và những hậu quả của nó.

Có lẽ điều thậm chí còn quan trọng hơn, là họ không hề bị mất đi sự bình an và yên ổn trong gia đình mình. Không như hàng ngàn những đứa trẻ Ca-li-for-nia, chúng bị sốc quá vì động đất đến nỗi chúng phải cần đến sự điều trị tâm thần, nhiều đứa trẻ trong Hội Thánh của Stin kết quả là càng lớn lên với lòng tin chắc chắn vào sự che chở bảo vệ của Đức Chúa Trời còn hơn trước kia.

"Đến khi thời kỳ tai nạn đến với đất Ê-díp-tô trong những ngày Môi-se, Chúa đã làm ra sự phân biệt giữa những người Ê-díp-tô và người Y-sơ-ra-ên," Arland nói. "Và thời gian càng đến gần những ngày sau rốt, thì sẽ có động đất, đói kém, chiến tranh và tiếng đồn về chiến tranh. Nhưng, bao giừo cũng sẽ có sự khác biệt giữa thế gian và Hội Thánh."

Và sự khác biệt đó là Huyết của Jê-sus. Và nó sẽ vẫn đứng vững thậm chí khi cả trái đất này rung chuyển trong sự bất an. Những thành viên của Hiệp hội Cơ-đốc tại Thousand Oaks đã kinh nghiệm và tin tưởng sắt đá về điều đó.

(Theo bài viết của Hội truyền giáo Kenneth Copeland - 1998

ND - Q.H. Tinlanh.Ru)



© 1999-2017 Tinlanh.Ru