Thời mới biết đến Chúa Jê-sus, tôi hình dung Ngài là một Đấng siêu nhân có một đời sống đặc biệt cao quí và xa cách đời trần, mà không bao giờ nghĩ rằng trong thời gian ở trên đất Chúa cũng đã phải sống một đời sống của con người bình thường. Tức là kể cả việc phải đi làm việc nữa.
Theo phong tục của người Do-thái, những cậu bé trai bắt đầu được giáo dục lao động để làm việc từ khi còn nhỏ, thường là học làm công việc của cha mình. Sau khi đã tròn 12 tuổi, đứa trẻ được coi là đủ chín chắn để tự chủ và tự chịu trách nhiệm về cuộc sống của mình, kể cả trong việc lựa chọn công việc của mình nữa.
Chính vì thế mà sau khi đã đủ mười hai tuổi, con trẻ là Jê-sus sau khi cùng cha mẹ từ nhà lên thành Giê-ru-sa-em để dự lễ Vượt qua đã muốn ở lại nơi đền thờ để bắt tay vào làm công việc của Cha mình (tức là hầu việc Đức Chúa Trời – và Lu-ca có ghi lại trong câu chuyện này Kinh thánh Lu-ca 2:41-52). Nhưng sau đó Ngài đã chịu lụy cha mẹ để quay về nhà, và còn ở đó một thời gian dài để giúp gia đình đó nữa cho đến khi chính thức bước vào chức vụ của Đức Chúa Trời. Khi còn ở nhà, Chúa Jê-sus cũng đã làm công việc của người cha trên đất là Giô-sép – mà theo bản Kinh thánh tiếng Việt có dịch là người làm thợ mộc.Sau khi đã được Đức Chúa Trời ban Thánh Linh xuống trong ngày Ngài chịu báp-têm để bắt đầu chức vụ, Chúa Jê-sus quay lại quê hương mình để bắt đầu dạy dỗ trong nhà hội, nhưng người cùng quê với Ngài không nhận ra Ngài là Người Được Xức Dầu của Đức Chúa Trời, vì họ tâm trí họ bị ràng buộc quá nhiều bởi hình ảnh Jê-sus – con của người thợ mộc.
Mác 6:1-3
1 Ðức Chúa Jêsus đi khỏi đó, đến quê hương mình, có các môn đồ cùng đi theo. 2 Ðến ngày Sa-bát, Ngài bắt đầu dạy dỗ trong nhà hội; thiên hạ nghe Ngài, lấy làm lạ mà nói rằng: Người bởi đâu được những điều nầy? Sự khôn sáng mà người được ban cho là gì, và thể nào tay người làm được những phép lạ dường ấy? 3 Có phải người là thợ mộc, con trai Ma-ri, anh em với Gia-cơ, Giô-sê, Giu-đê, và Si-môn chăng? Chị em người há chẳng phải ở giữa chúng ta đây ư? Chúng bèn vấp phạm vì cớ Ngài.
Thực ra thì thế nào, Chúa Jê-sus khi chưa đến thời điểm của Đức Chúa Trời, lúc còn làm việc ở nhà để lo cho gia đình, phải chăng Ngài làm nghề thợ mộc như chúng ta hình dung? Vì từ tiếng Hy-lạp được xử dụng ở đây là tekton – không chỉ có một nghĩa hẹp là thợ mộc, mà có nghĩa rộng hơn, bao gồm cả thợ xây, nhà điêu khắc, kiến trúc sư... Nhưng dù có là việc gì đi chăng nữa, công việc Chúa Jê-sus làm cùng gia đình trên đất đã là một cớ vấp phạm đối với những người cùng quê cùng thời, để họ không nhìn ra được bản tính thiêng liêng của Ngài, để họ không có đức tin mà nhận được từ Ngài nhiều phước như người ở những nơi khác.
Chúng ta bàn đến chi tiết này ở đây là để cùng thấy rõ một điều quan trọng, có liên quan đến chính nhận thức về vị trí của bản thân mỗi con người trong Chúa. Đấy là dù công việc là một phần rất quan trọng trong đời sống vật chất, có ảnh hưởng rất nhiều đến vị trí trong xã hội và cách chúng ta tư duy, nhưng nó không thể nào phản ánh được đầy đủ bản tính và tư cách mỗi một con người. Tóm lại, bạn không chỉ là người đang làm nghề bạn đang làm.
Bạn đang làm nghề gì?
Để sống và chăm lo được về mặt vật chất cho những người thân trong gia đình của mình, ai cũng phải làm việc. Việc bạn làm tốt sẽ khiến bạn được tôn trọng và thu nhập là phần thưởng xứng đáng, như thành ngữ Việt nam có nói: “nhất nghệ tinh, nhất thân vinh”.
Dù vậy, nghề nghiệp của bạn không thể nói hết về con người bạn, đặc biệt là về khía cạnh nội tâm và giá trị tính cách con người.
Tại sao tôi phải chia sẻ về điều này? Thời gian qua đông đảo người đã đến để tiếp nhận sự cứu rỗi của Chúa, phần lớn trong số họ là những anh chị em làm việc rải rác khắp nơi - trên những cánh đồng, trong các xưởng may, trong các đội xây dựng... Trong những đợt đi thăm viếng truyền giảng chúng tôi được nghe nhiều lời làm chứng rất cảm động, thấy nhiều anh chị em đến với Chúa với tấm lòng đơn sơ chân thành, nhưng vẫn có thể cảm nhận thấy một sự thiếu tự tin nhất định về vị trí công việc mình đang làm, khiến anh chị em chưa dám mạnh dạn lại gần hơn nữa với Đức Chúa Trời.
Quan trọng không phải là vị trí công việc ta làm, mà việc ta là người thế nào. Nếu bạn đã tin nhận Chúa Jê-sus, thì bạn thật sự là con của Đức Chúa Trời, là một chi thể trong thân thể Chúa, là một thành viên trong gia đình là Hội thánh, đối với Chúa bạn là người mà Ngài muốn ban ơn.
Trong Kinh thánh có nhiều điều tốt đẹp nữa Chúa nói về con người mới của bạn, là con người bên trong đã được tái sinh lại vào thời điểm bạn hết lòng ăn năn tin nhận Chúa.
Đấy là điều cần nhận thức ra hơn.
Như bạn thấy, thời xưa người ta đã không nhận ra ngay được Chúa Jê-sus là Con Đức Chúa Trời, đánh giá Ngài chỉ bằng công việc mà gia đình Ngài trên đất làm để kiếm sống, thì ngày nay người đời cũng chẳng nhận ra bạn là người con cúa Chúa ngay đâu. Nhưng dù cho người khác có thể không nhận ra những thay đổi bên trong lòng bạn, còn ai đó vẫn coi thường bạn, thì chân lý của Đức Chúa Trời nói về bạn vẫn chẳng ai thay đổi được bao giờ.
1 Giăng 3:1-2
1 Hãy xem Ðức Chúa Cha đã tỏ cho chúng ta sự yêu thương dường nào, mà cho chúng ta được xưng là con cái Ðức Chúa Trời; và chúng ta thật là con cái Ngài. Ấy là vì đó mà thế gian chẳng biết chúng ta, vì họ chẳng từng biết Ngài.
Quan trọng là nhận thức của bạn về bản thân phải được thay đổi.
Để dạn dĩ mà lại gần Chúa, mà cầu nguyện và nhận sự trợ giúp hàng ngày của phước Chúa trong cuộc sống. Và cao hơn nữa là biến đổi bản thân mình, để bỏ đi những gánh nặng đang cầm giữ quá khứ và hiện tại mà vươn đến tương lai tốt đẹp hơn. Trong tương lai đó, bạn tỏa sáng bởi việc lành xứng đáng với địa vị làm con của Đức Chúa Trời.
Ma-thi-ơ 5:16 Sự sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời.
Đừng để vị trí công việc cản trở mình, cũng đừng để nhận định của người xung quanh ràng buộc, mà hãy tăng trưởng, lớn lên trong đức tin và ân điển Chúa.
Hãy làm người của Đức Chúa Trời.
Ms Quốc Hùng