Từ kẻ mơ mộng đến quan tể tướng

joseph-interpret-pharaohs-dreamAnh chị em thân mến,

Người có niềm tin là người biết ước mơ. Vì đức tin là theo đuổi đến mức nắm giữ được những gì mình đang trông mong, biến những gì mắt còn chưa thấy phải trở thành hiện thực sau này (Hê-bơ-rơ 11:1). Niềm tin con người đã có thể tiếp thêm nghị lực, để vượt qua cả những khó khăn tạm thời, mà về đến đích. Có thể nói không ai có thể thành công mà không có niềm tin.

Nhưng đức tin của người tin Chúa chúng ta còn có sức mạnh vượt trội hơn rất nhiều. Bởi vì đức tin kết nối chúng ta với quyền năng của Đức Chúa Trời hằng sống. Chúng ta có những Lời hứa rõ ràng trong Kinh thánh để nắm giữ và tin cậy, vì biết Đấng đã hứa là Thành tín và Quyền năng Ngài sẽ làm thành những điều chúng ta đang tin cậy đó.

 

Cũng chính vì điểm khác biệt này người ta thường nhìn vào con cái Chúa, nghe những lời chúng ta tuyên bố về tương lai, và họ thầm nghĩ rằng lại thêm những kẻ mơ mộng, thậm chí có kẻ nặng lời rằng đây là những người cuồng tín. Và họ cũng có cớ để cười cợt, khi thấy người tin Chúa vẫn còn gặp thất bại trong công việc, còn gặp đau ốm, còn bất hòa trong quan hệ gia đình, con cái còn hư hỗn, khiến họ lầm tưởng rằng Chúa không có hành động trong đời sống tín đồ. Và thật đáng buồn phải nhận rằng họ có một phần nào có lý.

 

Bởi vì trên thực tế, nếu mới chỉ có ước mơ thì chưa đủ, biết Lời Chúa hứa cho mình, còn phải biết cách theo đuổi chúng, và có những hành động cụ thể để làm thành được ước mơ đó nữa.

Thậm chí trong phép lạ của Đức Chúa Trời cho chúng ta, cũng cần phải có phần hợp tác tích cực từ phía con người nữa. Phần siêu nhiên phải kết hợp với phần tự nhiên, để có được kết quả trong thế giới tự nhiên.

Chính vì con cái Chúa có lúc còn quá nhấn mạnh về phần siêu nhiên, mà quên mất phần kế hoạch và hành động của mình, cho nên nhiều cơ hội đã bị trượt qua tầm tay nhiều người, đời sống người tin Chúa còn vướng mắc trong vòng luẩn quẩn, và thất bại của chúng ta chẳng thêm vinh hiển cho Chúa Jê-sus được.

Và cũng vì thiếu phần kế hoạch và hành động, nên công việc Chúa chưa được phát triển và đi vào tổ chức trật tự. Thời gian vừa qua, khi Chúa thăm viếng Hội thánh Việt nam và số lượng người tin Chúa tăng vọt, chúng ta thấy rõ rằng sự chuẩn bị sẵn sàng con gặt và cách tổ chức phân công công việc còn quá lệch lạc. Thêm vào đó còn bị mắc các mưu chước tấn công chia rẽ từ kẻ thù, khiến đội ngũ hầu việc Chúa bị mất đoàn kết và bị tổn thương, thiếu sức mà chăm sóc hướng dẫn những người mới quay về với nước Đức Chúa Trời.

Khi cầu nguyện về điều đang xảy ra, tôi được gợi nhớ lại câu chuyện cuộc đời của Giô-sép, một cuộc đời đã được ghi vào Kinh thánh để chúng ta có thể rút ra được nhiều bài học trong việc theo đuổi ước mơ từ Đức Chúa Trời, đến khi biến được điều đó thành hiện thực.

 

Đứa con cưng hay mơ mộng

 

Trong sách Sáng thế ký, lời Chúa dùng nhiều chương để kể lại cuộc đời này, thậm chí có nhiều chi tiết hơn cả cuộc đời của các tổ phụ đức tin trước đó.

Kinh thánh kể lại rằng Giô-sép được cha mình cưng chiều hơn các con trai còn lại. Thời đó vải còn phải dệt bằng tay, mà cha đã đặt riêng cho cậu một áo vải thêu nhiều màu sắc. Điều đó đã gây lòng ganh tị trong những con trai còn lại (đây là một sai lầm trong cách dạy con của người cha, nhưng chúng ta sẽ không phân tích kỹ, vì bài học này về chủ đề khác).

Sáng thế ký 37

1 Gia-cốp, tại xứ của cha mình đã kiều ngụ, là xứ Ca-na-an. 2 Ðây là chuyện dòng dõi của Gia-cốp. Giô-sép, tuổi mười bảy, chăn chiên với các anh mình; người đi kết bạn cùng con trai Bi-la và con Xinh-ba, hai vợ cha mình. Giô-sép thuật lại với cha các chuyện xấu của họ nói. 3 Vả, Y-sơ-ra-ên thương yêu Giô-sép hơn những con trai khác, vì là con muộn mình, nên may cho chàng một cái áo dài có nhiều sắc. 4 Các anh thấy cha thương Giô-sép hơn bọn mình, bèn sanh lòng ganh ghét, chẳng có thế lấy lời tử tế nói cùng chàng được.

Thêm nữa, Giô-sép còn được ơn của Đức Chúa Trời. Những giấc mơ và khải tượng của Chúa ban cũng tỏ thấy dường như Ngài có quan tâm đặc biệt đến cậu con trai này hơn các cậu con trai khác, nhưng đó đơn giản vì Chúa có chương trình đặc biệt để giải cứu và nhân lên dân sự còn ít ỏi và non yếu của Ngài trong tương lai. Giô-sép sẽ phải đóng vai trò đặt biệt trong chương trình đó.

josephs_dreams_sun_moon_stars_sheaves_of_wheat5 Giô-sép có nằm chiêm bao, thuật lại cho các anh mình nghe; họ càng thêm ganh ghét nữa. 6 Người nói rằng: Tôi có điềm chiêm bao, xin các anh hãy nghe tôi thuật: 7 Chúng ta đương ở ngoài đồng bó lúa, nầy bó lúa tôi đứng dựng lên, còn bó lúa của các anh đều đến ở chung quanh, sấp mình xuống trước bó lúa tôi.

8 Các anh người bèn đáp rằng: Vậy, mầy sẽ cai trị chúng ta sao? mầy sẽ hành-quyền trên chúng ta sao? Họ càng ganh ghét hơn nữa, vì điềm chiêm bao và lời nói của chàng.

9 Giô-sép lại nằm chiêm bao nữa, thuật cùng các anh mình rằng: Tôi còn một điềm chiêm bao nữa: Nầy mặt trời, mặt trăng, và mười một ngôi sao đều sấp mình xuống trước mặt tôi!

10 Chàng thuật chiêm bao đó lại cho cha và các anh mình nghe; nhưng cha chàng quở mà hỏi rằng: Ðiềm chiêm bao của mầy đó có nghĩa chi? Có phải tao, mẹ, và các anh mầy đều phải đến sấp mình xuống đất trước mặt mầy chăng? 11 Các anh lấy làm ganh ghét chàng; còn cha lại ghi nhớ lấy điều đó.

Giô-sép kể lại những giấc mơ của mình, có lẽ là không thiếu sự tự cao thường có của một thanh niên trai trẻ. Điều đó càng làm mối quan hệ vốn đã căng thẳng với các anh càng trở nên tồi tệ hơn. Và cuối cùng sự căng thẳng đã bột phát thành cơn thịnh nộ trong một hoàn cảnh đặc biệt, khiến cuộc đời Giô-sép bị đảo lộn hoàn toàn, từ một đứa con cưng, trở thàn nạn nhân và thành nô lệ trong nhà người khác. Bắt đầu từ việc tưởng chừng vô hại, là tuân lời cha đi thăm các anh mình đang chăn giữ bầy chiên.

18 Các anh thấy chàng đi ở đàng xa, chưa đến gần, thì đã lập mưu để giết chàng. 19 Chúng bèn nói nhau rằng: Kìa, thằng nằm mộng đến kia! 20 Bây giờ, nào! chúng ta hãy giết nó đi, quăng xuống một cái hố nước nào đó; đoạn ta sẽ nói rằng nó đã bị thú rừng xé ăn, rồi sẽ xem các điềm chiêm bao của nó ra sao.

21 Ru-bên nghe qua lời đó, liền giải cứu chàng ra khỏi ra các anh mà rằng: Chúng ta đừng giết chết nó; 22 lại tiếp: Chúng ta chớ nên làm đổ máu ra; hãy liệng nó trong cái hố nước nơi đồng vắng kia, và đừng tra tay vào mình nó. Người nói vậy, có ý muốn giải cứu chàng khỏi tay họ, để trả chàng về cùng cha mình.

23 Vừa khi Giô-sép đến gần các anh, họ bèn lột áo chàng, là áo có nhiều sắc đương mặc trong mình; 24 rồi, bắt chàng đem quăng trong hố nước. Vả, hố khô cạn, chẳng có nước.

25 Ðoạn, họ ngồi lại ăn. Nhướng mắt lên chợt thấy một đoàn dân Ích-ma-ên ở phía Ga-la-át đi đến, trên lưng lạc đà họ chở đầy thuốc thơm, nhũ hương và một dược đương đem đi đến xứ Ê-díp-tô. 26 Giu-đa bèn nói cùng các anh em rằng: Giết em ta mà giấu máu nó, có dùng cho ta được việc chi? 27 Hè! hãy đem bán nó cho dân Ích-ma-ên và đừng tra tay vào mình nó; vì nó là em, là cốt nhục của chúng ta. Các anh em đều nghe theo lời người nói.

28 Vả, khi những lái-buôn Ma-đi-an đi ngang qua, các anh kéo Giô-sép lên khỏi hố nước, rồi bán chàng giá hai mươi miếng bạc cho dân Ích-ma-ên đem qua xứ Ê-díp-tô...

36 Các lái buôn Ma-đi-an đem Giô-sép đến xứ Ê-díp-tô, bán cho Phô-ti-pha, quan thị vệ của Pha-ra-ôn.

joseph_the_slaveĐây là một bước ngoặt choáng váng, có thể hủy diệt bất cứ con người nào khiến không thể gượng dậy nổi. Từ một kẻ mộng mơ, bay bổng với những ước mơ của Đức Chúa Trời trong lòng, bỗng nhiên Giô-sép bị kéo xuống mặt đất, phải đối diện những điều tồi tệ nhất. Đó là những xấu xa tột cùng bị lột trần của những người thân, vì lòng ganh ghét đố kỵ.

Bị chính anh em mình phản bội, trong khoảnh khắc bị mất hết những gì cậu ta cho là cơ sở để hướng tới tương lai, Giô-sép chắc đã trải qua nhiều giây phút hoang mang.

Có thể nhiều cơ-đốc nhân cũng ở vào tâm trạng tương tự, khi những điều mình đã tin, đã trông đợi, bỗng nhiên như sụp đổ tan tành.

Bị thất bại trong công việc mà ta vẫn tin tưởng rằng là nhờ phước Chúa sẽ được thành đạt. Bị hụt hẫng trong quan hệ với những con người mà vẫn nghĩ rằng họ đã thực sự thay đổi sau khi tin Chúa rồi, nhưng vẫn lừa gạt và làm điều xấu xa trắng trợn. Bị hoang mang vì thấy những xung khắc thỉnh thoảng còn phát lộ ra trong Hội thánh, nơi mình trông đợi là chỉ có tình yêu thương. Bị thất vọng vì nhiều sự hứa hẹn ủng hộ hầu việc Chúa của nhiều người trong lúc sốt sắng, còn thực tế như bị bỏ rơi một mình giữa sự thờ ơ. Bị kiệt sức trong khi trông đợi lời hứa giải cứu, chữa lành, hoặc chờ đợt những phước hạnh vật chất mãi mà chưa thấy đến.

Đã một lúc tưởng mình bay được bằng đôi cánh đức tin, bây giờ bị rơi xuống mặt đất phũ phàng.

Bạn ơi, điều đó được Chúa cho phép xảy ra vì mục đích lớn của Ngài cho cuộc đời bạn, và cũng vì bạn và tôi còn phải học tập nhiều, để có đủ kỹ năng và kinh nghiệm mà biến mộng mơ thành hành động thực tế.

Chúng ta tin Lời Chúa nói rằng Ngài đã đến để chiên được sống, và sự sống dư dật (Giăng 10:10), và lòng chúng ta quyết tâm tin cậy Lời đó, và tâm trí bắt đầu mơ một ngày dư dật.

Nhưng, không thể lập kế hoạch chỉ dựa trên những mơ mộng, thí dụ người đang không có công ăn việc làm đừng vội nói: tháng sau Chúa sẽ chúc phước và ta sẽ may mắn, và đi vay tiền người khác để sống qua tháng này. Nếu điều đó không xảy ra ngay trong tháng sau thì sao? Nếu bạn không chuẩn bị và không học tập để nâng cao kỹ năng làm việc, liệu khi công việc Chúa đưa đến bạn có được nhận vào làm không?

Người buôn bán đừng vội nói: bây giờ ta sẽ cầu nguyện và Chúa sẽ chúc phước cho cả lô hàng của ta sẽ bán được lãi cao. Nếu không phải như vậy thì sao? Có quá nhiều yếu tố khác nữa, thí dụ, vì không nghiên cứu thị trường, vì thiếu sót tổ chức gây chi phí quá nhiều, và vì không biết để ý đến những chi tiết nhỏ có thể làm hỏng việc lớn.

Người làm kinh doanh đừng vội nói: hãy nhìn xem công việc này có bao nhiêu người làm đang có lãi, vậy ta hãy bắt chước họ làm, vừa cầu nguyện Chúa ban phước, thì nhất định ta sẽ thành công. Như thế thì là hoàn cảnh dẫn dắt, chứ chắc gì đã là Chúa dẫn dắt? Ngoài ra, còn có những việc người đời làm được mà người tin Chúa không bao giờ nên làm nữa.

 

Trường học thực tế

 

Cậu thanh niên Giô-sép lúc đó ngoài ước mơ còn chưa có một kỹ năng và nghị lực nào, là những điều chỉ có thể có được qua đào tạo ở môi trường khắc nghiệt nhất. Từ kẻ mơ mộng cho đến quan tể tướng, có tài năng không chỉ giải mộng, mà còn điều hành tốt đẹp cả một đế chế vĩ đại nhất trong lịch sử cổ đại, Giô-sép đã phải qua một trường học khắc nghiệt nhất, và phải làm việc nhiều nhất.

Sáng thế ký 39

1 Vả, Giô-sép bị đem qua xứ Ê-díp-tô, thì Phô-ti-pha, người bổn xứ, làm quan thị vệ của Pha-ra-ôn, mua chàng nơi thay dân Ích-ma-ên đã dẫn đến.

2 Giô-sép ở trong nhà chủ mình, là người Ê-díp-tô, được Ðức Giê-hô-va phù hộ, nên thạnh lợi luôn. 3 Chủ thấy Ðức Giê-hô-va phù hộ chàng và xui cho mọi việc chi chàng lãnh làm nơi tay đều được thạnh vượng. 4 Vậy, Giô-sép được ơn trước mặt chủ mình; chủ cắt chàng hầu việc, đặt cai quản cửa nhà, và phó của cải mình cho chàng hết.

5 Từ khi người đặt Giô-sép cai quản cửa nhà cùng hết thảy của cải mình rồi, thì Ðức Giê-hô-va vì Giô-sép ban phước cho nhà người; sự ban phước của Ðức Giê-hô-va bủa khắp mọi vật của người làm chủ, hoặc trong nhà, hoặc ngoài đồng. 6 Người giao hết của cải mình cho Giô-sép coi sóc, chẳng lo đến việc nào nữa, trừ ra các phần vật thực của mình ăn mà thôi. Vả, Giô-sép hình dung đẹp đẽ, mặt mày tốt tươi.

Cậu ta đã phải học để biết những cái xấu của con người.

Cậu còn phải học làm nô lệ, làm bất cứ việc cực nhọc nào, để biết cách làm đẹp lòng chủ mình, thì sau này mới được lòng tin cậy của vua Pha-ra-ôn xứ Ai-cập. Và khi Giô-sép đã học được bài học làm việc tốt đến nỗi trổi hơn tất cả các đầy tớ nô lệ khác trong nhà, thì chàng thanh niên đã được tin tưởng mà giao cho cai quản cả công việc nhà cửa và hết thảy của cải của quan.

Nhưng vẫn còn những bài học cay đắng khác mà cậu cần phải nếm trải.

7 Sau các việc nầy, vợ chủ đưa mắt cùng Giô-sép, mà nói rằng: Hãy lại nằm cùng ta. 8 Chàng từ chối và đáp rằng: Chủ đã giao nơi tay tôi mọi vật của người, và nầy, chủ chẳng lo biết đến việc chi trong nhà nữa; 9 trong nhà nầy chẳng ai lớn hơn tôi, và chủ cùng không cấm chi tôi, trừ ra một mình ngươi, vì là vợ của chủ tôi. Thế nào tôi dám làm điều đại ác dường ấy, mà phạm tội cùng Ðức Chúa Trời sao?

Cậu phải học vượt qua những cám dỗ, thí dụ vượt qua cám dỗ tình dục với bà vợ của ông chủ. Để sau này ở vị trí quyền lực rồi, cậu không bị nghiêng ngả bởi vô vàn cám dỗ khác nữa.

19 Vừa khi chủ của Giô-sép nghe lời vợ nói rằng: Ðó, kẻ nô lệ ông làm điều như vậy, thì nổi giận phừng phừng, 20 bèn bắt chàng đem bỏ vào tù, là nơi cầm các kẻ phạm tội của vua. Vậy, chàng ở tù tại đó.

21 Ðức Giê-hô-va phù hộ Giô-sép và tỏ lòng nhân từ cùng chàng, làm cho được ơn trước mặt chủ ngục. 22 Chủ ngục giao hết các kẻ tù trong tay Giô-sép, chẳng việc chi làm qua khỏi được chàng. 23 Chủ ngục chẳng soát lại những việc đã ở nơi tay Giô-sép, vì có Ðức Giê-hô-va phù hộ chàng, xui cho việc chi chàng làm cũng được thạnh vượng

Dù đã giữ mình sống kính sợ Chúa và tránh xa tội ác, nhưng có vẻ như là cậu không được thưởng gì, mà còn bị phạt vì sự giữ mình đó. Nhưng đường lối của Đức Chúa Trời thật cao hơn nhiều so với mọi cách nhìn nhận nông cạn và thiển cận.

Giô-sép còn phải học cách điều hành và quản lý công việc trong một tập thể với mức độ phức tạp cao hơn. Đầu tiên được học kinh nghiệm cai quản nhóm đầy tớ và nô lệ trong nhà quan thị vệ Phô-ti-pha, dù sao cũng là nhóm người lành và an phận. Sau đó là quản lý và điều hành những kẻ phạm nhân trong nhà tù của vua, trong số đó phần lớn là những kẻ tội phạm, xấu xa, có những người mang án tử hình, chung thân, mà vẫn phải biết cách quản lý và làm việc được với họ.

Khi biết rằng sau này trong bảy năm đói kém, ông sẽ phải đối diện với áp lực khủng khiếp của đám đông dân cư đói khát, (hãy nhớ lại thí dụ trong lịch sử Việt nam có chuyện người dân bị đói quá đã liều chết mà cướp kho thóc do quân đội Nhật canh giữ), thì chúng ta mới hiểu rằng kinh nghiệm quản lý tù phạm đã giúp cho Giô-sép như thế nào trong cương vị tể tướng sau này.

 

Để mọi sự hiệp lại có ích

 

Cho nên chúng ta phải hết sức chú ý và học hỏi trong những hoàn cảnh hiện nay của mình, vì một ngày nào đó những kinh nghiệm này sẽ giúp ích lớn cho chúng ta trong hoàn cảnh mới.

Có lúc Chúa để chúng ta đối diện với cái xấu xa cùng cực của con người, khi họ lộ rõ sự giả dối và mọi âm mưu phá hoại, để chúng ta biết làm việc với những người giống như vậy sau này, khi họ sẽ ăn năn mà đến với Hội thánh, hoặc khi người thế gian sẽ tìm cách bôi xấu và phá hoại Hội thánh của Đức Chúa Trời.

Có những lúc khó khăn trong việc tiếp tục phát triển công việc Chúa, tiếp tục đà sự phấn hưng, là để chúng ta phải học cùng nhau thay đổi mà trở thành một tổ chức chặt chẽ hơn, mỗi người đều tìm kiếm sự sửa dạy và huấn luyện của Chúa cho mình.

Và trong lúc chúng ta học tập làm việc vừa hợp tác với Đức Chúa Trời, thì nhất định công việc chúng ta sẽ vào được con đường Chúa muốn dẫn dắt, đến được nơi bến nước đồng cỏ mà Chúa sắm sẵn, và được bổ lại linh hồn khỏi mọi sự bất an và rối loạn trong cuộc sống gia đình.

Vì trong lúc chúng ta làm việc thực tế, mà vẫn giữ lòng hướng tới Đức Chúa Trời, thì Đức Thánh Linh sẽ tiếp tục bày tỏ những ân tứ siêu nhiên để giúp được đời sống tự nhiên chúng ta. Khi chúng ta tập thực hành những ân tứ đó, sẽ đến một thời điểm quyết định khi cơ hội sẽ đến cho chúng ta được thực sự đổi đời.
Giô-sép vẫn giữ lòng mình với Chúa, ngay cả khi bị đối xử bất công, cảm giác như cậu đã tin cậy Đức Chúa Trời luống công, khi vì từ chối đồng lõa phạm tội tình dục, thì lại bị vu oan đến mức bị bắt bỏ vào tù. Nhưng chính trong nhà tù của vua ông mới có được cơ hội làm quen với các quan của vua tạm thời bị thất sủng, thực hành ân tứ Thánh Linh để giải nghĩa những giấc mơ cho họ. Và qua một người quan trong đó, đã có được một cơ hội thực sự để sau này gặp Pha-ra-ôn mà giải nghĩa giấc mộng cho ông, rồi sau đó không chỉ giải mộng mà lập tức có một kế hoạch tuyệt vời để chuẩn bị và giải cứu đất nước Ai-cập khỏi nạn đói 7 năm sắp đến.

Và không chỉ giải cứu xứ Ai-cập, mà cứu cả đại gia đình mình, rồi qua đó được ban cho một vùng đất phì nhiêu tốt tươi để người nhà của Y-sơ-ra-ên sẽ sinh sôi nảy nở lên đông đúc, từ một đại gia đình có 70 người lúc bắt đầu xuống với Ai-cập, để trở thành một dân cư đông đúc vài triệu người sau hơn 400 năm sau này.

joseph


Nếu chúng ta chỉ nhìn vào bức tranh sau cùng, khi Giô-sép chỉ một bước mà từ kẻ tù phạm của vua trở thành quan tể tướng, thì sẽ dễ bỏ qua những gì quan trọng nhất. Đó là sự chuẩn bị và huấn luyện của Đức Chúa Trời, mà Giô-sép đã qua nhiều năm tháng khổ sai lấy hết lòng nhu mì mà học được.

Nhìn vào câu chuyện Chúa chuẩn bị và hành động trong cuộc đời Giô-sép, chúng ta rút ra được thật nhiều bài học. Xin hãy cùng nhau tổng kết lại tóm tắt, và anh chị em cũng hãy cầu nguyện để rút ra được những điều có thể áp dụng thực tế cho đời sống mình ngay bây giờ.

Khi chúng ta sống và làm việc, khi chúng ta hầu việc Chúa, hãy ước mơ, nhưng hãy thực tế.

Hãy học tập kinh nghiệm trong đường đời.

Hãy trung thành với Đức Chúa Trời, và sự kêu gọi của Ngài.

Hãy học cách lập kế hoạch và quản lý những bước cụ thể mà mình có thể thấy.

Còn những gì mình không thể thấy, hãy tin cậy Chúa, và hãy noi theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh.

Nhóm lại cầu nguyện cho nan đề, cũng cầu nguyện để được thấy gốc rễ nan đề mà cầu nguyện.

Được nghe giảng và học hỏi lời Chúa, cũng về tìm cách áp dụng ngay Lời Chúa, thay đổi mình.

Trong công việc, quan hệ cuộc sống, cũng hãy có những bước cụ thể để tiến tới những cột mốc – những cái đích nhỏ để dẫn tới các đích lớn mình muốn vươn tới, và hãy cầu nguyện cho từng bước đó.

Trong nhóm cầu nguyện và nhân sự, cũng bàn kế hoạch cụ thể và mỗi người đảm nhận phần việc Chúa cảm động lòng mình. Và trung tín, nỗ lực, sáng tạo làm phần công việc đó.

Khi đó chúng ta sẽ từ mơ mộng mà thành người quản trị thành công mọi ân tứ của Đức Chúa Trời.

Xin Chúa soi dẫn mỗi anh chị em

 

Những đoạn Kinh thánh khác tham khảo thêm:

Gia-cơ 2

14 Hỡi anh em, nếu ai nói mình có đức tin, song không có việc làm, thì ích chi chăng? Ðức tin đó cứu người ấy được chăng?

17 Về đức tin, cũng một lẽ ấy; nếu đức tin không sanh ra việc làm, thì tự mình nó chết.

22 Thế thì, ngươi thấy đức tin đồng công với việc làm, và nhờ việc làm mà đức tin được trọn vẹn.

Gia-cơ 4

13 Hỡi anh em, là kẻ nói rằng: Hôm nay hoặc ngày mai, ta sẽ đi đến thành kia, ở đó một năm, buôn bán và phát tài, 14 song ngày mai sẽ ra thế nao, anh em chẳng biết! Vì sự sống của anh em là chi? Chẳng qua như hơi nước, hiện ra một lát rồi lại tan ngay. 15 Anh em phải nói trái lại: Ví bằng Chúa muốn, và ta còn sống, thì ta sẽ làm việc nọ việc kia. 16 Kìa anh em lấy những lời kiêu ngạo mà khoe mình! Phàm khoe khoang như vậy là xấu. 17 Cho nên, kẻ biết làm điều lành mà chẳng làm, thì phạm tội.


theo bài giảng tại Hội thánh Tin lành Mát-xcơ-va 29/5/2011

Mục sư Quốc Hùng




© 1999-2017 Tinlanh.Ru