Thi thiên 23:4
Dầu tôi khi đi trong trũng bóng chết, tôi cũng chẳng sợ tai hoạ nào, vì Chúa ở cùng tôi: Cây trượng và cây gậy của Chúa an ủi tôi.
Mọi điều mà Đa-vít nói đến trong Thi thiên này là hệ quả của câu khẳng định đầu tiên: "Đức-Giê-hô-va là Đấng chăn giữ tôi." Mọi sự bắt nguồn từ những quan hệ trực tiếp, rieng tư với Đức Chúa Trời - Đấng chăn giữ của mình.
Tại đây Đa-vít nói về việc những quan hệ đó có ý nghĩa như thế nào đối với ông, khi ông đi trong "trũng bóng chết". Đức Chúa Trời không đảm bảo với chúng ta là chúng ta sẽ không bao giờ phải đi ngang qua trũng [thung lũng] đó. Thật sự là những lời của Đa-vít ngầm hiểu là sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ phải trải qua nó. Tôi cũng không tin là "trũng bóng chết" chỉ có ý nói, hay là chủ yếu có ý nói về cái chết thân thể, khi cuộc đời trên đất này của chúng ta kết thúc. Trong những đoạn khác của Kinh-Thánh cách nói này - "trũng bóng chết" - là chỉ về những hoàn cảnh trong cuộc đời này.
Tôi tin rằng trong cuộc đời này có thể có nhiều trường hợp, khi chúng ta đi trong cái trùng bóng chết đó. Đó là nhữngmất mát lớn, sự cô đơn, bệnh tật, sự bắt bớ, sự chán chường. Chúa không có hứa là chúng ta sẽ không phải qua trũng đó. Nhưng Ngài hữa là dù có thế nào Ngài cũng ở cùng chúng ta. Và thêm nữa, Ngài cho chúng ta được khả năng tiếp cận thường xuyên đến cây trượng và cây gậy của Ngài. Cây trượng biểu tượng cho sự kỷ luật, cây gậy - cho sự nâng đỡ (từ cây gậy ở đây chỉ cây gậy của người chăn để chăn chiên - ND). Quan trọng là trước tiên là cậy trượng, sau đó mới là cây gậy. Nếu chúng ta muốn có được sự nâng đỡ của Đức Chúa Trời, thì chúng ta phải vâng phục theo kỷ luật của Ngài trước đã. Trên cơ sở này, sự hiện diện của Ngài với chúng ta là đảm bảo thậm chí trongcả trũng tối tăm nhất.
Lời đáp của đức tin: Chúa ơi, con vui mừng tiếp nhận cả cây trượng, cả cây gậy của Ngài. Khi con sẽ phải đi qua trũng bóng chết, con biết là mình sẽ không đơn độc.
trích sách Âm điệu thụ cầm của Đa-vít - Derek Prince. ND - Q.H. Tinlanh.Ru