Chân lý giải phóng chúng ta

thumb.phpAnh chị em thân mến,
Tin nhận Chúa không phải đơn thuần chỉ tin là có Chúa. Cầu nguyện với Chúa cũng không phải là cầu may như kiểu người dân quê ta mê tín thường làm. Và theo Chúa cũng càng không phải là việc theo đạo theo như cách hiểu cách nghĩ của người đời.
Khi đọc thấy những lời Chúa Jê-sus nói rằng Ngài là con đường, chân lý và sự sống, có bao giờ bạn ngẫm nghĩ ra thật sự là Chúa muốn nói gì với những người tin Ngài và theo Ngài không? Có thể hiểu một ý là - Chúa muốn chúng ta theo Ngài, vì Ngài chỉ dạy lối sống đúng đắn dẫn đến sự sống sung túc thật sự cho đời sống chúng ta (trong đó có cả sự sống đời đời sau này nữa).
Tôi muốn nhắc anh chị em vài câu chuyện có thật từ những người tin Chúa thật, để nhấn mạnh cho anh chị em thấy rằng nếu chỉ tin Chúa không thôi rồi để đó, chỉ coi như là việc cầu may, chỉ coi như là một việc lành mình đã làm được, mà không để tâm đến những điều Ngài muốn chỉ dạy chúng ta thì chưa đủ để được đời sống sung túc trên đất này.
Có một vài người này đã tin Chúa hẳn hoi, có đi Hội thánh, thích thú với những buổi sinh hoạt, nhưng không để tâm lắm đến việc tìm hiểu Lời Chúa cho mình. Sau khi cầu nguyện xin Chúa có được công ăn việc làm, họ bị lôi cuốn vào vòng quay - đầu tắt mặt tối trong công việc, đến mức coi như công việc kiếm tiền là ý nghĩa chính của đời sống mình. Vì họ có thể vượt khó khăn, thức khuya dậy sớm, tốn kém tiền xe để đi làm hàng ngày, bất chấp việc giấy tờ chưa đầy đủ, nhưng cảm thấy không thể dành ra một lúc vào ngày Chủ nhật để đến để cảm ơn Chúa, cầu nguyện cho mình và học hỏi Lời Chúa để xây dựng và định hướng cho đời sống mình thêm chắc chắn.
Thì ra trong cách nghĩ của những người đó, chỉ cần Chúa lúc chưa có công việc làm, còn sau đó công việc sẽ thay được vị trí của Chúa? Chẳng lẽ Chúa đã ban phước cho bạn có công việc, Ngài lại không đủ sức để ban phước cho bạn làm chủ chứ không phải là nô lệ cho công việc đó, và ban bù lại gấp bội thời gian, sức khỏe, và sự bình an khi bạn đến Hội thánh mà thờ phượng Ngài sao? Chính cách nghĩ này là xiềng xích trói buộc khiến họ không được phước tiếp tục từ Đức Chúa Trời.
Đến lúc trong họ hàng mình có việc hệ trọng, thì đức tin của mấy anh chị em đó như không còn chút sức lực nào để giúp gì được nữa, họ không đủ sức hiệp lòng tin với người thân mình để được sự giải cứu, cũng chẳng cầu thay, thậm chí còn không nhớ đến việc nhờ anh chị em Hội thánh cầu nguyện cho người thân của mình nữa (mặc dù trong khi đó anh chị em Hội thánh vẫn cầu nguyện, như thể chính người đang gặp nạn kia mới là người thân thật của nhóm cầu nguyện vậy).
Những người tin Chúa kiểu như vậy chúng ta vẫn có thể gặp, nhưng đừng theo gương họ để mình sa ngã đến mức này, nếu người thân đó được giải cứu, thì họ cũng coi việc đó là việc hiển nhiên Chúa phải làm, còn nếu người thân đó không qua khỏi, thì họ lập tức trách anh chị em Hội thánh và oán trách Chúa. Họ quên lửng mất rằng chính họ cũng là một kênh dẫn quan trọng cho người thân của mình, cũng là một phần của Hội thánh, là một người đã được Chúa nhận làm con, và không có một nhánh cây nào có thể tiếp tục sanh trái nếu tự chặt cái gốc của mình.
Họ không biết một câu Lời Chúa dạy về một định luật vô cùng quan trọng để sống thành công – “người công bình sống bởi đức tin mình” (Ha-ba-cúc 2:4) – chứ không phải bởi đức tin người khác. Ai không lo chăm sóc đức tin mình, người đó sẽ mất mùa trong đời sống bản thân.
Và họ cũng giống như nhiều người khác không biết về trận chiến thuộc linh không ngừng diễn ra (xem Ê-phê-sô 6), nên luôn luôn sơ hở, mất cảnh giác với các âm mưu phá hoại của kẻ thù vô hình là ma quỉ.
Lại có một vài người khác đã đến với Chúa cũng đã đến với Chúa và tin nhận Ngài lúc đời sống họ đang vào ngõ cụt – đầy khó khăn, bệnh tật (do làm việc kiệt sức). Sau khi nhờ anh chị em Hội thánh cầu nguyện được Chúa chữa lành một cách siêu nhiên, thì sau đó lại lao vào một công việc mà quá cả sức lẫn khả năng và tài chính của mình. Khi được nhắc nhở là phải biết bám vào Chúa, qua sự cầu nguyện và học hỏi lời Ngài trong các buổi nhóm để mà có được sự khôn ngoan, thì lại coi đó là sự mê muội lãng phí thời gian vô ích.
Không phải chỉ có công việc mới đem lại ích lợi cho đời sống con người. Mà còn là cách sống và cách làm việc đúng nữa. Nếu chỉ bắt chước theo người khác cũng chạy đi tổ chức ra việc này việc khác, trông vào lợi nhuận tưởng tượng mà đi vay nặng lãi, thì sẽ bị trói buộc trong một cái xiềng xích vô hình mà lại rất siết chặt khiến ta mãi trong vòng tù túng mất phước.
Ma-thi-ơ 5:26 Quả thật, ta nói cùng ngươi, ngươi trả còn thiếu một đồng tiền, thì không ra khỏi tù được.
Lời Chúa đã nói, chẳng phải là dành cho những người khôn có lòng biết lắng nghe hay sao? Vậy nên những người cứ nghĩ theo kiểu đời này là phải vay nặng lãi để làm lớn kiếm nhiều, đã vi phạm định luật thuộc linh này, và hạn chế Chúa không để cho Ngài hành động được (mặc dù Chúa thừa quyền phép ban phước cho chúng ta được sống dư dật trong những công việc hợp sức và hợp khả năng chúng ta), và cách nghĩ đó chính là xiềng xích trói buộc họ trong vòng luẩn quẩn của sự thất bại.
Chúng ta giờ đã thấy cách nghĩ của người đời chứa đầy cạm bẫy của thất bại tiềm ẩn, vì thế muốn thành công thực thụ ta phải được thoát khỏi sự trói buộc của chúng. Bạn có muốn thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn của cuộc đời không? Cảm ơn Chúa đã cho chúng ta lời giải đáp!
Những câu chuyện về những người dù tin Chúa mà vẫn thất bại trên kia tôi kể ra để các bạn suy ngẫm mà rút ra bài học cho mình. Không thể sống sai mà vẫn đòi ngẫu nhiên mình phải được phước. Tin nhận Chúa là bắt đầu của một con đường mới, con đường đi theo Chúa, mà theo tức là học hỏi và nhận biết cách sống mới để được thành công.
Có những chân lý ta cần phải biết, để mình được giải phóng. Khi chúng ta nhận biết chân lý, chân lý sẽ giải phóng chúng ta. Đấy chính là lời Chúa Jê-sus phán cho tôi và các bạn:
Giăng 8:32 “các ngươi sẽ biết lẽ thật, và lẽ thật sẽ buông tha các ngươi”.
truthwillsetyoufreeChúa Jê-sus đã nói những lời này với những người Do-thái đã có đạo, có kiến thức về Đức Chúa Trời nhiều hơn cả so với các dân tộc khác, nhưng họ tự cao tự đại vì sự ưu việt của mình đến nỗi mù lòa không chịu nhận biết một điều – họ là những người có tội cần được cứu rỗi. Vì vậy họ có thể mất phước sự sống đời đời, dù họ đã được biết rõ về sự tồn tại của Đức Chúa Trời. Có phải là một tấm gương để cảnh tỉnh chúng ta không? Cho nên, chúng ta cũng phải giữ cho mình lòng không bị cứng cỏi, mù lòa, khỏi xa cách với chân lý. Vì ý Chúa là muốn cho chúng ta nhận thức được chân lý:
1 Tim 2:4 “Ngài muốn cho mọi người được cứu rỗi và hiểu biết lẽ thật”
Con người hay ngộ nhận về sự suy xét theo mắt mình, như Lời Chúa trong sách Châm ngôn đã nói:
Châm ngôn 14:12 “Có một con đường coi dường chánh đáng cho loài người; Nhưng đến cuối cùng nó thành ra nẻo sự chết”.
Vậy là Lời Chúa nhắc chúng ta rằng có nhiều hướng đi chúng ta tưởng là đúng, mà thực ra là dẫn đến thất bại tan tành. Nhưng vẫn nhiều người bị trói buộc bởi chính nếp nghĩ sai lầm của họ, khiến quỹ đạo cuộc đời không thể thoát khỏi những lối mòn thất bại cũ. Thậm chí ngay cả sau khi họ đã đến tin nhận Chúa rồi, đã cầu nguyện và từng nhận được sự giải cứu của Ngài không chỉ một lần.
Có bao giờ bạn nghĩ ra rằng, khi ta đến với Đức Chúa Trời để được Ngài tiếp nhận làm con, thì Chúa không chỉ muốn làm cái xe cứu hỏa hay xe cứu thương cho chúng ta khi cần, mà Ngài muốn làm Cha để chăm sóc, để chỉ dạy chúng ta cách đi đúng trên con đường sự sống.
Ngài còn muốn chỉ dạy cho chúng ta biết bao nhiêu chân lý về cuộc sống trong Kinh thánh. Để khi chúng ta nhận thức ra được chân lý, chân lý sẽ giải phóng nếp nghĩ nếp sống của chúng ta, và khi đó quyền năng cứu giúp đầy phước hạnh của Đức Chúa Trời sẽ được giải phóng triệt để trong đời sống chúng ta.
Mọi quyền năng siêu việt của Chúa trong đời sống của bạn chỉ bị giới hạn bởi lượng chân lý của Lời Ngài mà bạn đã nhận biết. Đừng đem sự bướng bỉnh và dại dột của con người ra để chê bỏ ý định tốt lành của Chúa dành cho mình, như những người Pha-ri-si và thầy dạy luật Do-thái thời đó. Xét về con người và đạo đức sống, chưa chắc gì bạn đã hơn được họ đâu. Nhưng bạn có thể vượt xa họ, được giải phóng khỏi mọi giới hạn và sự cản trở của quá khứ, của nguồn gốc xuất thân, của hoàn cảnh cá nhân hiện nay, chỉ bởi tấm lòng tìm kiếm và lắng nghe học hỏi chân lý.
Bây giờ, xin ghi tặng các bạn một số câu Kinh thánh, là chân lý, và đầy quyền phép để giải phóng chúng ta. Xin phép trích dẫn ở đây những câu Kinh thánh đặc biệt để nhắm vào việc giải phóng người Việt khỏi những thói quen “xấu xí” (những nếp nghĩ sai lệch phổ biến) của chúng ta...
Đừng bao giờ bảo lãnh cho người khác, để chính mình khỏi mắc nợ...
Châm ngôn 11:15 Người nào bảo lãnh cho người ngoại, ắt bị hại; Nhưng ai ghét cuộc bảo lãnh, bèn được bình an vô sự.
Đừng thề thốt, nói thêm lời linh tinh, mà phải thì nói phải, không thì nói không.
Ma-thi-ơ 5:34-37
34 Song ta phán cùng các ngươi rằng đừng thề chi hết: đừng chỉ trời mà thề, vì là ngôi của Ðức Chúa Trời; 35 đừng chỉ đất mà thề, vì là bệ chơn của Ðức Chúa Trời; đừng chỉ thành Giê-ru-sa-lem mà thề, vì là thành của Vua lớn. 36 Lại cũng đừng chỉ đầu ngươi mà thề, vì tự ngươi không thể làm cho một sợi tóc nên trắng hay là đen được. 37 Song ngươi phải nói rằng: phải, phải; không, không. Còn điều người ta nói thêm đó, bởi nơi quỉ dữ mà ra.

Chớ lo lắng quá mức mà tổn thọ, hãy tin cậy giao tương lai mình trong tay Chúa chăm sóc để được bình an.
Ma-thi-ơ 6:31-34
31 Ấy vậy, các ngươi chớ lo lắng mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì? uống gì? mặc gì? 32 Vì mọi điều đó, các dân ngoại vẫn thường tìm, và Cha các ngươi ở trên trời vốn biết các ngươi cần dùng những điều đó rồi. 33 Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Ðức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa. 34 Vậy, chớ lo lắng chi về ngày mai; vì ngày mai sẽ lo về việc ngày mai. Sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy.

Hãy giữ ngày nghỉ dành cho Đức Chúa Trời, để được Chúa bổ dưỡng cho chính các nhu cầu tâm linh của mình.
Xuất Ê-díp-tô ký 20
8 Hãy nhớ ngày nghỉ đặng làm nên ngày thánh. 9 Ngươi hãy làm hết công việc mình trong sáu ngày; 10 nhưng ngày thứ bảy là ngày nghỉ của Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi: trong ngày đó, ngươi, con trai, con gái tôi trai tớ gái, súc vật của ngươi, hoặc khách ngoại bang ở trong nhà ngươi, đều chớ làm công việc chi hết; 11 vì trong sáu ngày Ðức Giê-hô-va đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật ở trong đó, qua ngày thứ bảy thì Ngài nghỉ: vậy nên Ðức Giê-hô-va đã ban phước cho ngày nghỉ và làm nên ngày thánh.

Muốn được Chúa ban phước phải tuyệt đối tránh những điều mà Ngài ghét sau đây - bói toán, cặp bồ (tà dâm), dối trá, quỵt tiền công, hiếp đáp kẻ yếu:
Ma-la-chi 3
5 Ta sẽ đến gần các ngươi đặng làm sự đoán xét, và ta sẽ vội vàng làm chứng nghịch cùng những kẻ đồng bóng, tà dâm, những kẻ thề dối, những kẻ gạt tiền công của người làm thuê, hiếp đáp kẻ góa bụa và kẻ mồ côi, những kẻ làm hại người khách lạ, và những kẻ không kính sợ ta, Ðức Giê-hô-va vạn quân phán vậy.

Tất nhiên, trong Kinh thánh còn rất nhiều những câu chân lý khác nữa, để giải phóng chúng ta khỏi sự bất an, khỏi tội lỗi, khỏi cái chết đời đời, cũng cứu chúng ta thoát khỏi bệnh tật, sự nghèo khó, khỏi áp lực đời này, khỏi sự ngu dại, thậm chí khỏi mặc cảm tự ti để đầy sự tự tin trong Chúa.
Tôi muốn dành cho bạn tự tìm lấy cho mình những chân lý đó cho chính mình. Hãy tìm đọc lời dạy trong Kinh thánh.
Chúa muốn giải phóng chúng ta, và quyền phép siêu việt của Ngài thì chưa bao giờ thay đổi cả, nhưng để quyền năng Ngài có thể tự do hành động, để bạn có thể hợp tác với Ngài để biến đổi cuộc sống mình – bạn phải biết rõ điều mà Lời Chúa đã nói. Hãy nắm vững Kinh thánh. Hãy biết chắc chân lý.
Chân lý sẽ giải phóng chúng ta.
Khi đó chúng ta sẽ đi vào quỹ đạo thành công thực sự.
Nguyện phước Chúa đầy dẫy trên tất cả các bạn, những người có lòng kính sợ Đức Chúa Trời và tìm kiếm chân lý!
Ms Quốc Hùng


© 1999-2017 Tinlanh.Ru