Từ chuỗi bài: "Cùng ăn bánh hằng sống" - Chia sẻ kinh nghiệm đọc Kinh thánh để tự nuôi dưỡng tâm linh mình.
Lần này, chúng ta sẽ cùng nhau đọc một đoạn Kinh thánh rất nghiêm túc. Nghiêm túc vì đây là lời của chính Chúa Jê-sus; và Ngài nói về những tiêu chuẩn để phân chia rành mạch giữa những người có đức tin thật với những kẻ không có đức tin, những người xứng đáng vào thiên đàng và những người sẽ bị chối bỏ, và tùy thuộc thái độ của con người với những sứ giả của Tin lành mà họ sẽ được hoặc mất phần thưởng.
Và đoạn Kinh thánh này cũng đòi hỏi chúng ta một thái độ trắng đen rõ ràng, không thể mập mờ và thỏa hiệp trong niềm tin của mình được. Thật là tốt thay cho chúng ta mỗi khi muốn xét lại mình, để càng có động lực mà thay đổi và lớn mạnh trưởng thành lên trong Chúa, để biết chắc mình không bị bỏ lại mà được vững bước vào thiên đàng.
Đoạn Kinh thánh này cũng là một đoạn khó hiểu đối với người ngoại, và họ thường lấy nó ra để nói xấu Chúa và con cái Ngài. Để có thể làm chứng, truyền giảng cho người khác, đặc biệt là người thân trong nhà mình, để họ hiểu, tin Chúa và được cứu, thì nhất định bạn phải suy ngẫm và nắm vững đoạn Kinh thánh này.
Mời bạn hãy cùng đọc Ma-thi-ơ 10: 32-39
Những ý nào nổi bật chúng ta cần nắm bắt được ở đây?
32 Bởi đó, ai xưng ta ra trước mặt thiên hạ, thì ta cũng sẽ xưng họ trước mặt Cha ta ở trên trời;
33 còn ai chối ta trước mặt thiên hạ, thì ta cũng sẽ chối họ trước mặt Cha ta ở trên trời.
Chắc bạn hiểu, tin Chúa không chỉ đơn giản là theo một đạo lành, để được tiếng tốt, hoặc để được phước dưới đất trong đời này mà thôi. Tin nhận Chúa Jê-sus còn là để được nhận sự sống đời đời, để được ghi danh hộ khẩu trên trời, đó là quan trọng hơn cả. Và đòi hỏi để tên của bạn được chính Chúa xướng danh trên trời, đó là bạn phải bày tỏ niềm tin mình công khai, trước mặt thiên hạ. Sẽ có hàng chục, thậm chí hàng trăm lý do để cám dỗ làm bạn xấu hổ, e ngại, giấu diếm, chối bỏ niềm tin mình, nhưng đấy chỉ là mưu của kẻ muốn níu kéo bạn lại cùng xuống địa ngục với nó. Nhưng một khi bạn công khai tuyên bố Chúa Jê-sus là Cứu Chúa của đời mình, và kiên quyết dưới mọi khó khăn thử thách không chối bỏ Ngài, khi đó bạn biết chắc có tên mình trong sách sự sống.
34 Chớ tưởng rằng ta đến để đem sự bình an cho thế gian; ta đến, không phải đem sự bình an, mà là đem gươm giáo.
35 Ta đến để phân rẽ con trai với cha, con gái với mẹ, dâu với bà gia;
36 và người ta sẽ có kẻ thù nghịch, là người nhà mình.
Đây là một đoạn có thể gây sốc với người đọc thiếu để ý. Vì ai cũng biết Chúa đến để làm hòa con người lại với Đức Chúa Trời (2 Cô 5:19), và ban cho con cái Ngài một sự bình an không lay chuyển được (Giăng 14:27). Song những câu nói trên chỉ ra thái độ nghiêm khắc của Chúa dành cho thế gian. Khi được nghe về Chúa Jê-sus, có người sẽ tin, và có người sẽ chống. Họ có thể là người cùng trong một nhà, nhưng bây giờ họ phân rẽ bởi niềm tin mình. Thậm chí có những trường hợp mà sự bất đồng đó có thể gây nên những xung đột và tranh chiến gay gắt, lâu dài.
Vậy, câu hỏi là tại sao Chúa của bình an và tình yêu thương lại chấp nhận điều đó xảy ra? Bạn thấy thế nào? Tôi thấy chúng ta có thể hiểu đơn giản như thế này. Để được vào nước thiên đàng, con người nhất thiết phải sạch tội. Để được xóa sạch tội, cả loài người chỉ có một con đường duy nhất là ăn năn và tiếp nhận Jê-sus làm Chúa và làm chủ đời sống mình (Công vụ 4:12). Điều đó đồng nghĩa với việc đầu phục Chúa, đó là điều chúng ta đã tin đã làm, nhưng cũng chính là điều mà những người chống Chúa nhất định chưa chịu làm. Họ chống lại Chúa qua việc chống lại con cái Ngài.
Còn Chúa muốn chúng ta phải xác định cho mình một thái độ kiên định, bất chấp áp lực, để giữ đức tin cho mình được cứu, để tên mình được ghi trên thiên đàng. Tức là chuẩn bị sẵn tinh thần phòng trường hợp xấu nhất, khi cả người thân cũng nổi lên chống lại đức tin chúng ta. Dù vậy, song song với việc giữ đức tin mình, giữ Lời Chúa, chúng ta vẫn không ngừng làm chứng và bày tỏ tình yêu Chúa cho họ, để Chúa qua chúng ta cảm hóa lòng người thân chúng ta. Còn nếu chúng ta mềm yếu, chúng ta có thể đánh mất đức tin mình, và sẽ chẳng cứu được ai, cả bản thân mình cả người thân mình nữa.
37 Ai yêu cha mẹ hơn ta thì không đáng cho ta; ai yêu con trai hay là con gái hơn ta thì cũng không đáng cho ta;
38 ai không vác cây thập tự mình mà theo ta, thì cũng chẳng đáng cho ta.
39 Ai gìn giữ sự sống mình, thì sẽ mất; còn ai vì cớ ta mất sự sống mình, thì sẽ tìm lại được.
Đây là một thử thách lớn, mà qua đó lộ rõ thật tấm lòng chúng ta yêu Chúa đến mức nào. Thậm chí sự đau đớn mà chúng ta phải trải nghiệm khi người thân mình còn chưa chịu tiếp nhận sự cứu rỗi, còn chưa đầu phục Chúa, là một phần cái giá phải trả của đời sống cơ-đốc. Đó là một phần của thập tự giá (hình bóng của sự đau đớn hy sinh, chứ không phải là đồ trang sức ta đeo) mà chúng ta phải mang trên đường đời theo Chúa. Ai cố níu kéo sự sống đời này, lẩn tránh mọi khó khăn của người tin Chúa, người đó có thể bị Chúa xét là không đáng được sự sống đời đời. Ai dám sẵn sàng chịu khổ, thậm chí hy sinh cả sự sống đời này, người đó sẽ được cả sự sống đời đời, và tìm lại được sự sống mới trong đời này, khác biệt hoàn toàn vì có một chất lượng mới trong quyền năng Chúa.
Sau khi suy ngẫm, mời bạn thử đánh giá đúng/sai các câu sau:
1. Tin Chúa thì tin thầm trong lòng cũng được, thờ Chúa tại tâm cũng được... việc gì phải kể cho người khác biết (?)
2. Nếu tôi tin Chúa mà người thân biết chống đối lại dữ dội, nghĩa là việc tôi tin Chúa mà lại muốn làm chứng cho họ chắc chắn là sai (?)
3. Yêu gia đình (cha mẹ, vợ chồng, con cái) thì đừng làm chứng về Chúa mạnh quá (?)
4. Sự xung khắc bất hòa giữa một bên là người yêu Chúa muốn làm theo lời Chúa, và một bên là người không muốn vâng phục làm theo lời Chúa, là một phần của thập tự giá chúng ta phải mang trong đời một người tin Chúa chân chính. (?)
5. Dù tôi biết gia đình tôi có thể còn chống Chúa, nhưng tôi vẫn phải làm chứng về Chúa, để mong cho họ nhờ có Lời Chúa mới có thể có đức tin mà ăn năn. Còn tôi sẽ tiếp tục nhịn nhục và cầu nguyện và yêu thương họ cho đến khi họ mở lòng và được Chúa thay đổi. Còn nếu hết đời họ vẫn không thay đổi thì đó là lựa chọn của họ, tôi quyết sẽ lên thiên đàng chứ không vì muốn chiều họ mà xuống địa ngục đâu. (?)
6. Không thể tin Chúa mà hòa hết được với mọi người, nhưng nếu tin Chúa thì có thể hòa được mọi người lại với Đức Chúa Trời. Khi đó con người mới thật được hòa với nhau. (?)
7. Khi đi làm chứng và truyền giảng, có người sẽ chê, có người sẽ tiếp rước. Không quan trọng, miễn là thực sự đi vì Chúa thúc giục lòng mình, cho vinh hiển Chúa. (?)
Ms. Quốc Hùng - Tinlanh.Ru