Nhớ về Chúa Giêxu ở vườn Ghết-sê-ma-nê

Vườn Ghếtsêmane Giêxu đứng một mình
Chìm đau đớn trước giờ lên thập tự
Cha tốt lành lặng nghe nức nở
Lời nguyện cầu con Ngài đang đớn đau

"Cha yêu kính, nếu như có thể
Xin chén này được thoát khỏi con
Nhưng không theo ý con như thế
Mà xin theo ý Cha!"

Lòng nặng trĩu Ngài tới bên môn đệ
Đương giấc nồng thiêm thiếp dưới tán cây
Và khẽ hỏi:"Sao các ngươi không thể
Thức cùng ta dù một tiếng nơi đây?
Hãy cầu nguyện, thân xác là yếu đuối. . ."
Ngài bỏ đi, tiếp tục nguyện cầu:
"Nếu chén này không cách chi thoát khỏi,
Xin ý Cha được nên!"

Bọc tứ phía trong hãi hùng tử nạn,
Muôn mồ hôi như huyết đỏ tuôn rơi,
Ngài chờ đợi trong ưu phiền vô hạn,
Tim nát tan trăm mảnh rã rời.
Thêm lần nữa Ngài tới bên môn đệ
Đang nồng say, ai thức giấc được nào,
Nói cùng Cha vẫn những lời như thế
Lòng ưu phiền, rầu rĩ, đớn đau sao!..

Ô! Giá có cách khiến cho tôi đêm đó
Nơi vườn kia được hiện diện bên Người,
Mắt chiêm ngưỡng dấu vết bàn chân Chúa,
Miệng nghẹn ngào thổn thức khôn nguôi!
Ô! Giá có cách khiến cho tôi đêm đó,
Được ngã lăn trên cát lạnh nơi vườn,
Làn môi khẽ nhẹ hôn đất thánh,
Nơi tình yêu Ngài rên xiết cô đơn.
Ô! Giá như có một ai người đêm nọ,
Đêm dày đen, đêm cứu chuộc hãi hùng,
Với Giê xu đang đớn đau, nức nở
Thốt dù một lời, chỉ một lời ủi an.

Song, đêm tối đắm chìm trong tĩnh tại.
Song, môn đồ vẫn giấc điệp nồng say.
Họ quên mất thập hình đang chờ đợi,
Và Giuđa lần bước tới nơi đây!

A. N. A-pu-khơ-chin

N.M. dịch



© 1999-2017 Tinlanh.Ru