Co-hoi-cua-Chua

Tinlanh.Ru - Bạn có bao giờ nghe đến cách nói này không? "Khủng hoảng của con người là cơ hội của Chúa..." - đó là cách người đời nói khi thấy ai đó gặp tai họa hoặc sa vào cảnh đường cùng, đã tìm đến niềm tin cứu cánh.

Nếu tự mình không giúp được ai, sao lại chê bai khi thấy ai đó đã nắm lấy được bàn tay Đức Chúa Trời chìa ra cứu giúp? Phải ở vào vị trí những người được giải cứu mới hiểu được đấy là cơ hội của ai. Còn nếu vẫn nghi ngờ đứng ngoài lời mời gọi của Đức Chúa Trời, thấy người khác đã quay về với Chúa, có được đức tin, tìm được lẽ sống, sao lại cho rằng người đó đã bị lợi dụng?

Tôi chỉ mỉm cười khi nghe những lời đó, vì qua kinh nghiệm bản thân biết rằng chính những lúc khốn cùng không lối thoát, mọi toan tính và nỗ lực con người đều vô ích, người ta mới biết hạ mình xuống mà tìm kiếm và kêu cầu Đấng Chí Cao. Trong nguy hiểm cấp bách, không thấy ai là vô thần cả.

Khủng hoảng không phải là cơ hội của Chúa, mà là cơ hội của con người tìm và gặp được sự cứu giúp của Đức Chúa Trời.


food_thanks_givingTôi có một người em con ông bác ruột quê ở Hưng yên. Bà năm nay 77 tuổi, bà bị bệnh ốm mấy tháng nay rồi, người bị kiệt sức, chân tay mình mẩy nhức buốt không đi lại được. Bà hầu như không ăn uống được gì cả. Có vẻ như bà không qua khỏi được và sẽ ra đi. Người thân trong nhà cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để lo hậu sự cho bà.

Sau một buổi nhóm chiều thứ Bảy hàng tuần (lúc đó nhóm anh chị em Hội thánh tại Hà nội đã mới bắt đầu nhóm lại được hơn hai tháng), được động viên nhờ những lời bài giảng và chia sẻ về công việc Chúa tại Mát-xcơ-va, tôi có nhờ anh chị em về Hưng yên cầu nguyện cho bà, và anh chị em đã đồng ý.


tuyet-congTôi xin phép được chia xẻ về sự cứu chữa của Đức Chúa Trời cho tôi. Tôi có đứa em họ sống cùng nhà với tôi, em là người đã tin nhận Chúa, mà tôi cũng đã nghe kể về Hội Thánh rất nhiều, nhưng tôi không để tâm cho lắm.
Một hôm tôi cảm thấy khó thở và mệt mỏi trong cơ thể, bụng bỗng thấy to như đàn bà có mang, em tôi bảo tôi gọi cho một chị bác sĩ là con cái Chúa trong Hội thánh và được chị tư vấn về sức khỏe của tôi một cách nhiệt tình.

chi-thanhĐã mấy ngày tôi không ăn, không ngủ được, đau phía sau gáy, buồn nôn, người tôi mệt lả, cho đến ngày 29-12-2009. Tôi không thể chịu đựng được nữa và phải nhờ gọi xe 03 chở tôi đi bệnh viện cấp cứu, khi xe đưa tôi tới bệnh viện Botkina họ đưa tôi đi xét nghiệm, siêu âm toàn bộ cơ thể. Ngoài bệnh đau gáy, buồn nôn họ phát hiện thêm tôi có sỏi thận, sau khi khám và xét nghiệm bước đầu họ đặt cho tôi hai ống dẫn trong người ra, khi đặt xong về giường bệnh tại phòng tôi bị rét - rét run và giật co người lại, khi được bác sĩ tập trung cấp cứu tôi đã hết rét, nhưng từ sau khi cơn rét đó thì cứ cách một ngày rồi dần lại còn mấy tiếng tôi lại bị cơn rét như thế, họ truyền nước cho tôi liên tục- khi cơn rét lần thứ 4 kéo đến thì huyết áp của tôi xuống thấp chỉ còn 18/16 ven thì không lấy được nữa, mặc dù họ đã lấy mấy chỗ trên cả hai tay tôi, kể cả mu bàn tay mà vẫn không được - cơn rét bắt đầu mạnh dần - trong tôi lúc đó không còn cảm giác gì, cả người cứ run bần bật, chân tay thì bật giật lên tôi sợ lắm.


Cảm tạ Chúa vì sự chúc phước của Ngài luôn đầy dâng trên gia đình tôi. Vợ chồng tôi đi làm từ những lúc hai bàn tay trắng suốt nhiều năm, nhưng khi quay lại đi Hội thánh thường xuyên trong thời gian vài năm trở lại đây thì bắt đầu được sự thịnh vượng. Gần đây là khi đến tháng 4 chúng tôi đã có thể nghĩ đến việc cần mua một container để bán hàng, chứ không phải thuê kho nữa. Giá container thời điểm đó cũng cao ngất ngưởng, nhưng vì Chúa chúc phước nhiều nên việc gia đình mua cũng nằm trong tầm tay, khi tìm được container vừa ý của những người bạn rồi, hôm sau phải giao tiền thì chúng tôi cũng cầu nguyện và nhờ nhóm cầu nguyện cùng xin Chúa dẫn dắt.


Page 1 of 5

© 1999-2017 Tinlanh.Ru