23754858_1931533033527529_8645465468723773963_n.jpg

Bạn thân mến
Lễ Tạ Ơn là một dịp lễ lớn đã thành truyền thống ở Hoa kỳ, nay được nhiều nước khác hưởng ứng và bắt chước theo (ở châu âu và châu Mỹ). Ngày lễ này gợi lại cho người dân Hợp Chủng Quốc ký ức của những ngày đầu lập quốc đầy khó khăn, từ câu chuyện một nhóm nhỏ chỉ có 102 con người dũng cảm đã liều mình lên tàu vượt biển, nhắm đến miền đất bên kia bờ đại dương mới được khám phá, mong tìm quê hương mới cho mình. “Những người hành hương” này đã bước chân xuống con tàu Mayflower vào ngày 6 tháng 9 năm 1620 đó là gia đình những cơ-đốc nhân Tin lành, phải rời bỏ Châu u lúc đó đang trong bàn tay sắt của công giáo truyền thống, ra đi tìm tự do tín ngưỡng với lòng khao khát được thờ phượng Đức Chúa Trời bằng
đức tin thuần túy theo Kinh thánh.


23319218_1921322444548588_4958853084200869394_n.jpg

Bạn thân mến, tại sao chúng ta cần học hỏi Lời Chúa, tìm hiểu luật pháp nước Trời? Tại sao chúng ta cần áp dụng những nguyên tắc sống của lời Chúa dạy vào đời sống mình, cùng với việc ăn năn và thay đổi (từ bỏ) nếp nghĩ nếp sống cũ mình đã học trong thế gian?

Vì đó chính là những quy luật thật quan trọng cho đời sống con người, mở cho chúng ta tiếp cận được phước hạnh từ Trời. Hơn thế nữa, đó chính là những điều luật của nước thiên đàng đời đời, là nơi chúng ta mong ước và tin cậy Chúa Jê-sus để được vào đó.

Chúng ta đã biết những câu chuyện về cộng đồng người Việt nam, khi đến sống ở một đất nước mới, mà không tuân thủ hòa nhập được với luật pháp và văn hóa ở đó. Suốt nhiều năm, người dân ở đó họ biết những điều vô văn hóa, sai trái và thậm chí phạm pháp do những người ngoại gây ra, mà họ vẫn chịu đựng và cố gắng không tỏ thái độ.Nhưng, đến khi cần đến những việc lớn đòi hỏi quyền lợi và sự bình đẳng, người nào không sống theo luật pháp và văn hóa nước đó sẽ thấy mình bị coi thường,bị đối xử như con ghẻ, bị ngược đãi. Điều đó không có gì lạ, vì luật pháp để bảo vệ quyền lợi và ưu đãi những người
dân bản xứ vố sống theo luật pháp.

Nhìn vào thí dụ này, chúng ta cũng hãy thử suy ngẫm về những điều mình đang làm, với tư cách là con cái của Đức Chúa Trời, với danh gọi là các thánh đồ,trong Hội thánh của Chúa Jê-sus Christ.

Nếu những điều chúng ta làm là tốt lành, bởi đức tin hành động trong tình yêu thương, đẹp lòng Chúa, làm sáng danh Cha trên trời, thì Chúa thật vui lòng và gần gũi chúng ta, và ơn phước Chúa chắc chắn cũng luôn đầy tràn dư dật chứ không bao giờ thiếu.

Còn nếu chúng ta không làm theo điều đẹp lòng Cha chúng ta trên trời, không trung tín giữ điều răn Ngài đã phán dạy, thì mọi sự có thể là khác hẳn với những gì chúng ta nghĩ là mình sẽ được.

Thí dụ, qua hai câu Kinh thánh này, chúng ta hãy suy ngẫm xem đây có phải chỉ đơn giản là châm ngôn nói cho hay mà thôi không?

Châm ngôn 11:24-25
24 Có người rải của cải mình ra, lại được nhiều hơn; Cũng có người quá keo kiệt, nhưng chỉ được sự túng thiếu.
25 Người có lòng rộng rãi sẽ được thịnh vượng, Ai cho người uống nước, chính mình sẽ được nước uống.

Những người biết Chúa đều làm chứng một điều giống nhau - ơn Chúa luôn rộng rãi với người có lòng rộng rãi... Còn Chúa sẽ đối xử như thế nào với những người ích kỷ và keo kiệt? Bạn sẽ phải tự biết mà trả lời...

Chúa sẽ tỏ Ngài ra cho bạn, tùy theo bạn là người thế nào...

Nhiều người cũng muốn nhận biết và được nếm trải Đức Chúa Trời, nhưng cách Chúa sẽ bày tỏ Ngài ra cho bạn
cũng tùy theo việc bạn là người như thế nào nữa...
Có những nếp nghĩ nếp sống tử tế đạo đức của con người sẽ khiến anh ta được ơn và được gần Chúa. Còn những nếp nghĩ và nếp sống cao ngạo và dối gian sẽ khiến con người chỉ được nếm sự nghiêm khắc của Chúa mà thôi...

Thi thiên 18:25-28 VB1925
Kẻ hay thương xót, Chúa sẽ thương xót lại; Đối cùng kẻ trọn vẹn, Chúa sẽ tỏ mình trọn vẹn lại;

Đối cùng kẻ thanh sạch, Chúa sẽ tỏ mình thanh sạch lại; Còn đối cùng kẻ trái nghịch, Chúa sẽ tỏ mình nhặt nhiệm lại.
Vì Chúa cứu dân bị khốn khổ; Nhưng sụp mắt kẻ tự cao xuống. 

Chúa thắp ngọn đèn tôi: Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi, soi sáng nơi sự tối tăm tôi.
Thi-thiên 18:25-28 BD2011
Ðối với người có lòng thương xót, Ngài lấy ơn thương xót đối xử với họ; Ðối với người trọn vẹn, Ngài bày tỏ cho họ biết thế nào là trọn vẹn theo tiêu chuẩn của Ngài; Ðối với người trong sạch, Ngài cho họ biết sự trong sạch theo chuẩn mực của Ngài phải ra sao;

Ðối với những kẻ gian manh, Ngài cho chúng biết chúng không thể qua mặt được Ngài, 

Vì Ngài cứu giúp những người khiêm hạ, Nhưng Ngài sẽ đánh bại những cặp mắt kiêu căng.

Hãy đọc và suy ngẫm... cả hai bản dịch Kinh thánh cũ và mới. Có thể bạn sẽ thấy rõ hơn để quyết tâm mà thay đổi những nếp nghĩ nếp sống hạn chế của mình. Để được ơn thương xót, để được nên thánh, để được khôn ngoan, để được gần Chúa hơn và hòa nhập với văn hóa thiên đàng hơn... vì chúng ta chẳng phải là đang hướng tới quê hương đời đời đó sao?!
Nếu trên thiên đàng, sẽ không có sự dối trá, thì nên chăng là phải từ bỏ thói quen dối trá đi, tập sống chân thành và trung thực ngay từ bây giờ? Nếu trên thiên đàng sẽ không có những dục vọng ô uế, thì nên chăng là ăn năn và từ bỏ những thói quen của dục vọng, mà bắt đầu tập cho mình ngay trong cuộc sống trên đất này, một lòng khao khát sự nên thánh?
Nếu Chúa Jê-sus đã bày tỏ tấm gương về sự khiêm nhường và phục vụ đếnmức hy sinh quên mình, thì có lẽ những người có tấm lòng biết ban cho, biết hạ mình xuống để phục vụ chắc sẽ được ơn phước và được gần Chúa hơn là những người ích kỷ và thích khoe mình.
Nếu yêu thương theo cách của Chúa là những hành động thực tế nhiều hơn, chứ không bao giờ là lời nói du nịnh và sáo rỗng, thì những người muốn đượcChúa yêu quí cũng cần phải yêu thương như cách Chúa đã yêu thương mình, chứ đừng có tiếp tục lối sống lợi dụng người khác, là thói quen của đời này. Nhất là đối với các anh chị em mình trong đức tin, thì không được lợi dụng và phỉnh gạt.

1 Tê-sa 4:6-8 (RVV11)
6 Trong vấn đề nầy, chớ có ai vi phạm, hay lợi dụng anh em mình; vì Chúa là Đấng trừng phạt tất cả những điều đó, như chúng tôi đã nói trước và khuyến cáo anh em rồi. 7 Vì Đức Chúa Trời không gọi chúng ta đến sự ô uế đâu,nhưng đến sự thánh hóa. 8 Cho nên, ai từ chối điều chúng tôi nói thì không phải là từ chối con người đâu, nhưng là từ chối Đức Chúa Trời, Đấng đã ban Đức Thánh Linh của Ngài cho anh em.

Hãy đọc để thấy Lời Chúa thật nghiêm khắc như thế nào. Ai cố tình lừa dối, lợi dụng, làm hại anh chị em mình trong đức tin, thì sẽ bị Chúa trừng phạt. Và ai từ chối điều lời Chúa dạy, thì không phải là từ chối con người, mà là từ chối chính Đức Chúa Trời!
Nếu Cha chúng ta trên trời là Đấng nhân lành và hay thương xót, thì nên chăng là chúng ta cũng hãy học hỏi để làm ra sự thương xót.
Chúng ta muốn dừng lại ở đây để nhấn mạnh sự thương xót, và sự phục vụ, vì đó là điều động chạm lòng Chúa và mở toang cho đời sống chúng ta sự thương xót và ân sủng của Đức Chúa Trời.
Bạn chắc có nghe về “người Sa-ma-ri nhân lành” chứ? Cụm từ đó trong nhiều ngôn ngữ đã gắn liền với hình ảnh của một người hay làm việc từ thiện và cứugiúp người lạ trong khó khăn hoạn nạn.
Đó là nhân vật chính trong câuchuyện thí dụ mà Chúa Jê-sus kể trong Kinh thánh, sách Lu-ca đoạn 10 (*sẽ trích dẫn bên dưới). Một câu chuyện thực tế, dễ hiểu mà đầy sức mạnh khích lệ chúng ta hành động.
Nhưng có ai nhớ Chúa Jê-sus đã kể câu chuyện đó trong bối cảnh nào không? Lúc đó Chúa Jê-sus đang bị mấy thầy dạy luật của dân Do-thái hỏi vặn và thử thách. Họ không tin và không phục Chúa Jê-sus, vì không nhận ra Đấng được xức dầu của Đức Chúa Trời.
Họ muốn dùng luật mà xét nét Chúa Jesus, trong khi Chúa là Đấng còn cao hơn cả luật pháp. Tất cả những con người đã và sẽ sống trên đất này, không ai có thể thực hiện trọn vẹn cả luật pháp của Đức Chúa Trời mà không hề phạm tội, nhưng chỉ có duy nhất Chúa Jesus đã giữ được trọn vẹn luật pháp bởi đời sống hoàn toàn thánh sạch.Chính Chúa Jesus mới là Đấng có quyền tra hỏi và phán xét họ, nhưng
Ngài không làm điều đó, vì Chúa đến để tha thứ và cứu chuộc. Họ muốn dùng kiến thức và điều răn để thử Ngài, trong khi đứng trước mặt họ là Ngôi Lời, là Lời Hằng Sống, tác giả thật của Kinh thánh.

Lu-ca 10:25-27
25 Bấy giờ, một thầy dạy luật đứng dậy hỏi đặng thử Đức Chúa Jêsus rằng: Thưa thầy, tôi phải làm gì để được hưởng sự sống đời đời? 26 Ngài phán rằng: Trong luật-pháp có chép điều gì? Ngươi đọc gì trong đó? 27 Thưa rằng: Ngươi phải hết lòng,hết linh-hồn, hết sức, hết trí mà kính-mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi ; và yêu người lân-cận như mình

Chúa mới là Đấng có thể bắt bẻ và thử họ, xem họ đã hiểu được đến đâu Lời của Ngài. Nhưng Jesus đã không làm vậy, bởi lòng thương xót mà hướng suy nghĩ của họ về một cách nhìn nhận cho đúng.

Lu-ca 10:28 Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ngươi đáp phải lắm; hãy làm điều đó, thì được sống.

Ngươi nói thì phải lắm! Vậy hãy làm đi!
Ở đây không phải Chúa Jesus muốn nhấn mạnh rằng con người có thể nhờ việc làm mà được cứu rỗi.
Vì khi con người nào thật sự mong muốn sống và làm theo luật pháp đạo Trời vốn đã ghi sẵn trong lương tâm của mỗi con người, người đó mới hiểu được sự yếu đuối và bất lực của mình. Người đó sẽ nhờ luật pháp mà nhận ra được tội lỗi đang ở ngay trong mình. Ngườinhư thế sẽ khiêm nhu mà trông đợi ơn thương xót của Đức Chúa Trời. Sẽ nhận ra và tin nhận ơn cứu chuộc trên thập tự giá...

Ngươi nói thì phải lắm! Vậy hãy làm đi!
Hãy làm ra sự thương xót đi, để ngươi cũng sẽ hiểu được và tiếp nhận được sự thương xót của Đức Chúa Trời!
Bạn cũng hiểu điều này chứ? Nhưng thầy dạy luật kia, đang thách thức Chúa Jê-sus, thì chưa hiểu ngay đâu. Anh ta tiếp tục hỏi một câu vẫn với ý muốn khoe mình:

Lu-ca 10:29 Song thầy ấy muốn xưng mình là công-bình, nên thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Ai là người lân-cận tôi? Để rồi sau đó Chúa kể cho anh ta nghe thí-dụ về người Sa-ma-ri nhân-lành, làm tấm gương cho tất cả chúng ta.

Lu-ca 10:30-37
30 Đức Chúa Jêsus lại cất tiếng phán rằng: Có một người từ thành Giê-ru-sa-lem xuống thành Giê-ri-cô, lâm vào tay kẻ cướp, nó giựt-lột hết, đánh cho mình- mẩy bị thương rồi đi, để người đó nửasống nửa chết.

31 Vả, gặp một thầy tế-lễ đi xuống đường đó, thấy người ấy, thì đi qua khỏi.
32 Lại có một người Lê-vi cũng đến nơi, lại gần, thấy, rồi đi qua khỏi.
33 Song có một người Sa-ma-ri đi đường, đến gần người đó, ngó thấy thì
động lòng thương;

34 bèn áp lại, lấy dầu và rượu xức chỗ bị thương, rồi rịt lại; đoạn, cho cỡi con vật mình đem đến nhà quán, mà săn-sóc cho.

35 Đến bữa sau, lấy hai đơ-ni-ê đưa cho chủ quán, dặn rằng: Hãy săn-sóc người nầy, nếu tốn hơn nữa, khi tôi trở về sẽ trả.
36 Trong ba người đó, ngươi tưởng ai là lân-cận với kẻ bị cướp?
37 Thầy dạy luật thưa rằng: Ấy là người đã lấy lòng thương-xót đãi người. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy đi, làm theo như vậy.

Anh ta hỏi Chúa - ai là người lân cận của tôi, với ý thách thức. Ai là người xứng đáng (đủ điều kiện) là người lân cận của tôi, để tôi dành sự yêu thương cho người đó? Đó là nếp nghĩ ích kỷ
quen thuộc.

Nhưng qua câu chuyện người Sa-ma-ri nhân lành, Chúa Jê-sus hỏi lại anh ta.

Vậy ngươi nghĩ rằng ai là người lân cận với người bị nạn? Người lân cận được Chúa yêu và thương xót, không phải là người xứng đáng sự thương xót, mà là người chủ động làm ra sự thương xót. Ai là người lấy lòng thương xót, thì đó là người lân cận. Vậy thì hãy đi, làm theo như vậy Bạn cũng hãy đi và làm ra sự thương xót, để cũng sẽ hiểu được và tiếp nhận được sự thương xót của Đức Chúa Trời!
Amen! MS Quốc Hùng

 


quangiakieunao.jpg

Bạn thân mến,

Thời gian, Sức khoẻ, cơ hội, tri thức tài năng,… là những điều quí giá, cũng như nhiều điều thật quan trọng khác nữa trong đời sống, như tình cảm, gia đình, con cái... Và cả cuộc sống này là món quà vô giá CHÚA đã ban cho mỗi người, nhưng không phải ai cũng biết xử dụng nó cho đúng đắn và có được kết quả tốt lành.

Vậy, thước đo thật để đánh giá hiệu quả của cuộc đời này là gì? Có phải thước đo là tài sản, sự giàu có mà con người kiếm được và sở hữu được trong đời mình không? Và sự thành đạt giàu có phải là bằng chứng rằng người đó đã được ơn phước từ Đức Chúa Trời?

Câu trả lời của người thế gian thật hiển nhiên, vì đối với đời này sự giàu có gần như là thước đo duy nhất. Nhưng, trong thước đo của cõi đời đời. thì sẽ không đơn giản như thế. Vì khi lìa đời, mọi của cải vật chất đều ở lại trên trần thế, còn cái mà linh hồn con người mang theo được đến trước mắt Đức Chúa Trời, là những giá trị tâm linh cơ.


23376285_1919171204763712_4892023501569364733_n.jpg

Bạn thân mến, Chúa Jê-sus là Đấng chăn chiên nhân lành, còn chúng ta là chiên của đồng cỏ Ngài. Đó là hình ảnh Chúa Jê-sus đã dùng để mô tả về cách Đức Chúa Trời sẽ gìn giữ và chăm sóc đời sống những người tin Chúa.

Nếu bạn muốn luôn được ở trong vòng tay yêu thương và nhận được mọi sự dẫn đất với sự chu cấp của Đức Chúa Trời, bạn cần tìm hiểu Lời Chúa dạy, học kỹ năng sống cần có cho một con chiên trong đàn chiên Chúa đang chăn dắt.

Chúng ta sẽ cùng đọc Giăng đoạn 10. lắng nghe để hiểu được Lời Chúa Jê-sus.

Giăng 10:1-15  

 1 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, kẻ nào chẳng bởi cửa mà vào chuồng chiên, nhưng trèo vào từ nơi khác, thì người đó là trộm-cướp. 2 Nhưng kẻ bởi cửa mà vào. là người chăn chiên. 3 Người canh cửa mở cho, chiên nghe tiếng người chăn; người chăn kêu tên chiên mình mà dẫn ra ngoài. 4 Khi người đã đem chiên ra hết, thì đi trước, chiên theo sau, vì chiên quen tiếng người. 5 Nhưng chiên chằng theo người lạ; trái lại, nó chạy trốn, vì chẳng quen tiếng người lạ. 6 Đức Chúa Jêsus phán lời ví-dụ đó, nhưng chúng không hiểu Ngài muốn nói chi.

  Vì sao người thời đó nghe mà không hiểu Ngài muốn nói gì? Chúng ta thời nay chưa hiểu, vì có ít kinh nghiệm chăn chiên. còn đối với họ thì đó là công việc quá quen thuộc cơ mà?

Qua Thi thiên, người Do-thái đã biết Đức Giê-hô-va là Đấng chăn giữ họ. Họ sẽ được dẫn dắt vào ra đến những nơi đồng cỏ xanh tươi và mé nước bình tịnh. Qua lời các tiên tri trong Cựu Ước (Ê-xêchiên 34), họ cũng đã biết Lời Chúa các trách những quan trường lãnh đạo của dân Y-sơ-ra-ên là những kẻ chăn chiên dữ, chỉ biết lo cho mình mà không chăm sóc đàn chiên.

Đó là những điều mà người Do-thái ai cũng đã học được qua lịch sử mấy ngàn năm của họ... chúng ta là chiên của Đức Chúa Trời.

Ê-xê-chiên 34:31 Các ngươi là chiên của Ta, là chiên của đồng có Ta; các ngươi là loài người và Ta là Đức Chúa Trời của các ngươi,’ Chúa Giê-hô-va phán vậy."

Nhưng, chúng ta là người dân ngoại, nhờ Chúa Jê-sus đến với Đức Chúa Trời, chúng ta đã có ý thức mình là chiên của Chúa hay chưa? Chừng nào chúng ta chưa hiểu thì vẫn chưa có kỹ năng sống bởi đức tin, yên tâm theo Chúa trong đời sống mình, như chiên nghe theo sự dẫn dắt của người chăn chiên.

Chiên không nhìn được xa, chỉ trông thấy trước mắt mình vài mét. Đó là lý do vì sao chiên hay đi lạc. Chúng ta cũng vậy, không có khả năng nhìn xa trong cuộc sống mình, và nếu cứ khăng khăng đi theo ý riêng mình, thì sẽ lầm lạc xa khỏi đồng cỏ xanh tươi và mé nước binh tỉnh, và nguy hiểm hơn là sẽ rất dễ bị thú dữ tha đi mất.

Ê-sai 53:6 Tất cả chúng ta đều như chiên đi lạc, Ai theo đường nấy; Đức Giêhô-va đã làm cho tội lỗi của tất cả chúng ta Đều chất trên Người.

Khi chiên đi lạc theo ý mình. thì phạm tội, và hứng chịu sự rủa sả. Nhưng khi chiên bình an ở trong đàn, được người chăn chiên nhân lành chăn dắt, thì chiên đó sống thật đầy đủ và yên ổn.

Chính sự tin cậy của chúng ta. an nghỉ tuân theo lời Chúa dạy và sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh cho đời sống mình, đó là khi chúng ta được nhận đầy đủ nhất sự chăm sóc của Đức Chúa Trời, Đấng chân đất linh hồn và đời sống mỗi con người tin cậy Ngài.

Nhưng, trong đoạn Kinh thánh này, Chúa Jê-sus có nói thêm điều mới mẻ với người Do-thái. là về cánh cửa chính để vào chuồng chiên mà chỉ mở cho người chăn chân chính. Còn kẻ trộm và những người lạ (những kẻ chăn chiên giả). sẽ không đi qua cửa chính (không vào bằng cách đường đường chính chính), mà sẽ tìm cách trèo bằng lối khác. lên vào chuồng để cướp chiên đi.

Vậy người canh cửa là ai? Ai là người mở cửa để người chân thật sẽ vào với đàn chiên dân sự của Đức Chúa Trời? Có thể đó là chỉ về Đức Thánh Linh, như trong Kinh thành vẫn thường nói Ngài mở cửa cho các tôi tớ Chúa truyền giảng Tin lành.

Còn hình ảnh cửa chính của chuồng chiên nói lên điều gì?

Theo truyền thống chăn chiên thời đó , mỗi buổi tối khi cho đàn chiên ngủ, người chăn chiên phải đưa dẫn cả đàn về chuồng, thường là một chỗ đã được quây lại bằng đá trước đó, ở gần đồng cỏ. Chỉ có một khoảng hẹp dùng làm cửa vào, và người chăn đứng ngay chỗ đó. Anh ta cho mỗi con chiên đi vào chuồng phải qua dưới chân mình, và chăm chú xem mỗi con có bị thương tích và bệnh tật gì không. Khi tất cả đàn chiên đã vào, anh ta nằm xuống ngủ chặn ngang ngay giữa khe hẹp đó, dùng chính thân mình để làm cửa đóng lại. Nhờ đó đàn chiên sẽ được bảo vệ an toàn, và mọi thú dữ không thể vào qua cửa chính được.

Giăng 10:7-8

7 Đức Chúa Jêsus lại phân cùng họ rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ta là cửa của chiên. 8 Hết thây những kẻ đã đến trước ta đều là quân trộm-cướp; nhưng chiên không nghe chúng nó.

Và bây giờ, Chúa Jê-sus ví mình là cánh cửa, chính là Đấng Chăn Chiên Lớn, đã phó mình vì dân chiên của Đức Chúa Trời. Những kẻ đến trước Chúa mà là quân trộm cướp, có lẽ chính là những quan trường Y-sơ-ra-ên chỉ lo cho bản thân mình mà lo nuôi nấng đàn chiên. Nhưng bây giờ, qua cánh cửa Chúa lêsus, Đức Chúa Trời sẽ đẩy lên và cử đến để dẫn dắt chiên của Ngài những người chăn chiên chân chính.

Chiên nghe tiếng người chăn… ở đây, từ tiếng gọi, tiếng nói (tiếng Hy lạp là phone), cũng có ý là sự truyền đạt tri thức nữa. Người chăn được Chúa sai đến cũng sẽ được Đức Thánh Linh xức đầu, và mang sứ điệp lời Chúa phán, đem tri thức thuộc linh đến để nuôi và dẫn dắt chiên. Vì loài người không chỉ sống nhờ hành, mà sống nhờ mọi lời ra từ miệng Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 4:4). Vậy thì ai chuẩn bị và đem lời Chúa đến, là người đem dinh dưỡng thuộc linh cho linh hồn chúng ta.

 Khi nghe sứ điệp Lời Chúa với sự bày tó động chạm lòng người. chúng ta biết phải giải quyết với kẻ thù từ thuở khai đó là người chăn được Chúa xức dầu. Là người tin Chúa, là chiên của Ngài, chúng ta phải để ý lắng nghe. để biết tiếp nhận người chăn chân chính, là người đã được Chúa cử đến mà chăm sóc, nuôi dưỡng và dẫn dắt mình.

Và chiên trường thành trong đàn của Chúa là những người biết phân biệt lắng nghe, không theo những kẻ xấu đầy âm mưu, mà chỉ đi theo lời phán của Chúa.

Vì chúng ta cũng phải tính thức, đừng để cho mình bị phân tâm và lôi cuốn bởi những người lạ và những tư tưởng lạ, đã không vào qua cửa chính, không phải do Chúa Jê-sus cử đến cho đời sống mình. Vì rất có thể, đó là cạm bẫy của ma quỉ, đem sự giả mạo đức tin. để mê hoặc chiên theo nó. Mục đích của ma qui, là kẻ trộm, gói gọn chỉ trong mấy từ này thôi: cướp ,giết, và hủy diệt.

Giăng 10:9-15

 9 Ta là cái cửa: Nếu ai bởi ta mà vào, thì sẽ được cứu-rỗi; họ sẽ vào ra và gặp đồng cỏ.

10 Kẻ trộm chỉ đến để cướp giết và hủy-diệt; còn ta đã đến, hầu cho chiên được sự sống, và được sự sống dư-dật.

11 Ta là người chăn hiền-lành; người chăn hiền-lành vì chiên mình phó sự sống mình. 12 Kẻ chăn thuê chẳng phải là người chân, và chiên không phải thuộc về nó, nếu thấy muông-sói đến, thì nó bỏ chiên chạy trốn; muông-sói cướp lấy chiên và làm cho tản-lạc. 13 Ấy vì nó là kẻ chăn thuê, chẳng Io-Iắng chi đến chiên. 14 Ta là người chăn hiền-lành, ta quen chiên ta, và chiên ta quen ta, 15 cũng như Cha biết ta, và ta biết Cha vậy; ta vì chiên ta phó sự sống mình.

Cánh cửa là Chúa Jesus…

Chúa Jesus đã đến để mở ra cho con người cánh cửa vào sự cứu rỗi và đời sống sung mãn. Chính Ngài là cánh cửa dẫn tới sự sống đời đời, mở bằng nhận thức về thập tự giá. Nhưng chúng ta còn thiên lập địa đã luôn chống phá con cái Đức Chúa Trời.

Kẻ trộm mà vẫn rình rập xung quanh đời sống mỗi con người chính là ma quỉ. Nó đang không ngừng ngấm ngầm phá hoại, cướp đi sức lực. tài sản. tình cảm, và những điều tốt đẹp nhất trong đời sống chúng ta. Trong những nan đề. bệnh tật, và hoạn nạn xảy đến. đều có bàn tay của nó đứng đằng sau. Cần vạch mặt chỉ tên. đánh đúng kẻ thù. để có thể xây dựng và bảo vệ đời sống của mình.

Gieo bệnh tật, nó ăn cắp đi sức khỏe của bạn, nhưng nó lại lừa dối con người là đó là Đức Chúa Trời muốn dạy dỗ họ. Gây ra tai họa, nó cướp đi công việc, tài sản, nhưng lại lừa đổi con người để oán trách Đức Chúa Trời.

Dùng mọi nan đề và cám dổ tấn công, nó muốn giết đi những gì bạn đang gieo trồng và gây dựng cho đời sống của mình. Gieo sự tranh cạnh và chia rẽ, nó phá hủy những gia đình và tập thể, nhưng nó lừa đổi con người, nấp dưới những lý do rất là sùng đạo.

Kẻ trộm thích sự tối tâm, vì như thế nó mới có thể dễ dàng hành động mà không bị phát hiện. Ma quỉ sẽ không hiện nguyên hình với ai bao giờ, vì như thế thì chẳng lừa được ai, mà nó sẽ lợi dụng sự thiếu hiểu biết và thiếu suy xét phân biệt của bạn. Nếu bạn không thấy và phân biệt được những gì xảy ra trong thế giới tâm linh, thì sẽ thật khó mà ngăn chặn được kẻ trộm đột nhập vào và phá hoại đời sống của mình.

Chúng ta là chiên, nhưng cần phải là loại chiên biết nghe Lời Chúa và biết phân biệt ý Chúa, để giữ cuộc sống mình luôn được ở trong đồng cỏ xanh của Chúa Jê-sus, và biết tránh xa ma quỉ. Trong thế giới tâm linh, bạn cần phải có con mắt đức tin được Lời Chúa soi sáng, thì mới tinh thức và canh chừng được nó.

Chúa Jê-sus đã đến, để giải cứu chúng ta là người tin Chúa, là chiên của Ngài, trước tiên là khởi tội lỗi và quyền lực ma quỉ muốn kéo con người xuống hỏa ngục. Ngài đã chịu hình phạt thay chúng ta, trả cái giá đắt nhất trên thập tự giá để chuộc chúng ta khỏi mắc nợ tội lỗi, khỏi quyền lực của ma quỉ, và đem con người vào nước Đức Chúa Trời.

Chúa tha thứ và ban bình an cho tâm hồn, giải phóng tâm trí khỏi mọi sự rối ren và điên dại, Chúa chữa lành các loại bệnh tật, phục hồi lại tấm lòng và đổ đầy lại sự yêu thương.

Sau đó Chúa ban cho chúng ta quyền phép của Ngài, và đặt biệt là còn dạy dỗ tỉ mỉ cho chúng ta biết cách chống lại nó. Nhờ quyền phép Chúa mà chúng ta đắc thắng, mỗi lần chúng ta kêu cầu danh Chúa Jesus thì kẻ thù nghịch đều bị đánh lui. Nhờ Lời Chúa mắt chúng ta được soi sáng, và thấy được mưu chước của kẻ thù.

Nhưng trận chiến của đời bạn là việc riêng của bạn. Chúa không làm thay được những lựa chon và quyết định mà bạn làm ra. Chúa đã ban một cuộc đời mới, mà bạn phải tự vun trồng và gìn giữ chăm sóc. Bạn phải tập để biết phân biệt ai là người chăn chiên từ Chúa, để lắng nghe lời Chúa qua họ, còn ai thì không phải, để cảnh giác với những tư tưởng xấu. Thật quan trọng, bạn phải biết lựa chọn, mình sẽ lắng nghe ai, vì không phải ai đang tiếp cận đời sống bạn cũng là người Chúa cử đến, không phải ai cũng là người đã vào qua cửa chính mang danh người chăn chiên thật từ Chúa Jesus, với tấm lòng phục vụ và được sự xức dầu của Ngài...

Giăng 10:1-2

Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, kẻ nào chẳng bởi cửa mà vào chuồng chiên, nhưng trèo vào từ nơi khác, thì người đó là trộm cướp. Nhưng kẻ bởi cửa mà vào, là người chăn chiên.

Hãy có sự khôn ngoan để không bị dỗ dành bởi những lời gian dối và kích động của ma quỉ, như A-đam và Ê-va đã nghe theo và sa ngã.

Hãy luôn lắng nghe và chọn Chúa Jesus, chọn Ngài là cánh cửa cứu rỗi và con đường công chính mà bước đi trong mỗi quyết định dựng xây cuộc sống mình. Hãy tiếp nhận, tôn trọng và tuân phục Lời Chúa cho đời sống của mình và hãy mở lòng với những tôi tớ Chúa thật đã được Ngài sai đến.

Hãy tin nhận, giữ gìn và chiến đấu để bạn có sự sống thật mà Chúa muốn ban, sự sống đời đời, và sự sống sung mãn!

Amen! MS Quốc Hùng

 


CHUA-GIESU-VOI-TRE-EM.jpg


Chuyên mục phụ

Những nguyên tắc kinh doanh và quản trị theo Kinh thánh

Hôm nay454
Hôm qua611
Tuần này4244
Tháng này16319
Total5067656

© 1999-2017 Tinlanh.Ru