Linh sự sống

Article Index

 

Khi nói về Thánh Linh Đức Chúa Trời, chúng ta ai nấy đều đã quán triệt về Giáo lý Đức Chúa Trời Ba Ngôi một cách tường tận. Vì thế, ý nghĩa của bài viết Linh Sự Sống Đức Chúa Trời này cũng sẽ xoay quanh ở đề tài Đức Chúa Trời Ba Ngôi. Xin lưu ý, có các Danh xưng cùng một tên gọi, nhưng có khi ký tự đầu lại viết hoa có khi cũng ký tự ấy lại viết thường, tất cả đều có hàm ý khác nhau. Tôi sử dụng lối viết như vậy nhằm nói lên ý nghĩa sâu xa của thuộc tính Thuộc linh khác với ý nghĩa của thuộc tính văn học bình thường bằng nghĩa đen.

 

A. GIỚI THIỆU:

 

Đức Chúa Trời Ba ngôi trong một Bản tính Nhất thể là một ý nghĩa mặc nhiên không thể thiếu được trong tâm tưởng và lý trí của người Cơ-Đốc. Ba ngôi vị của Ngài mang dáng vẻ ẩn mình trong con người Cơ-Đốc chúng ta bằng một hình tượng khác dù chúng ta và cả người ngoại đều giống nhau, ấy là : Linh, Hồn, Xác. Ba chất liệu để cấu tạo thành một con người do chính tay Đức Chúa Trời tạo dựng từ thuở Sáng thế cho đến hôm nay vẫn không hề sai trật , không hề thiếu bất cứ một tố chất nào trong 3 tố chất nói trên. Vì vậy, ”Linh, Hồn, Xác“ của một con người sẽ dành cho Linh Sự Sống của Đức Chúa Trời như thế nào đây ? Chúng ta sẽ đi vào từng phần chi tiết liên quan đến 3 tố chất vật thể của con người (nói chung) với Ba Ngôi vị của Đức Chúa Trời như thế nào.

 

I . NGỌN NGUỒN CỦA LINH ĐẾN TỪ CHA:

 

"Giê-hô-va Đức Chúa Trời liền lấy bụi đất nắn nên hình người, Ngài hà hơi sống vào lỗ mũi người, thì người trở nên một loài sinh linh" - (Sáng. 2:7)

 

Con người được Đức Chúa Trời hà hơi Linh sự sống của Ngài vào trong hồn, xác để từ đó người “bụi đất” trở thành một loài “sanh linh”, tức là trở thành một loài động vật cao cấp có Linh sống động mang lấy “hơi thở” của Đức Chúa Trời - khác với loài động vật, muôn thú cấp thấp, con người chúng ta có đặc ân diễm phúc nhất, và là một loài “linh” đang thở hơi thở của Linh sống động đến từ Đức Chúa Trời chứ không giống như loài động vật cấp thấp chỉ sống và thở theo bản năng được Đức Chúa Trời tạo nên mà thôi. Kinh Thánh không có chỗ nào chép các loài động vật cấp thấp được Đức Chúa Trời hà hơi cả! Vì đó mà chúng ta ý thức được rằng con người đang có Linh bất tử của Đức Chúa Trời ngự bên trong , và cũng ý thức được sau sự chết không có nghĩa là chấm hết, mà là tiếp tục bước vào một thế giới khác, khi ấy Linh của Đức Chúa Trời sẽ trở về với Đấng đã ban nó (Truyền Đạo 12:7), một là để được nhận phần thưởng sự sống đời đời, hai là để chịu án phạt đời đời trong ngày xét xử chung thẩm (Khải.20:11-15).

 

Từ đó, Linh sự sống này tồn tại trong mỗi con người chúng ta, nên ai nấy đều biết mình được “sanh ra” từ Đức Chúa Trời. Nếu ai đó không có Linh sự sống này tức là người đó đã “chết”, giống như loài động vật cấp thấp không hơn không kém. Tại đây, chúng ta phân biệt dược Linh Sự Sống từ Đức Chúa Trời là một bằng chứng để từ đó chúng ta biết chúng ta không phải là con vật cấp thấp kia. Như thế, giữa người có Chúa và người không tin Chúa đều mang lấy Linh sự sống này, tất cả dều được “hà hơi” từ buổi đầu sáng thế cho đến từng thế hệ con người hôm nay, khi mới hoài thai trong cung lòng của người mẹ, con người sanh linh nhỏ bé ây đã thở phập phồng hơi thở sống của Linh Đức Chúa Trời từ trái tim sơ sinh của mình rồi (Thi.139:13,14). Kinh thánh chép rằng, Đức Chúa Trời hà hơi Linh Sự Sống của Ngài vào lỗ mũi của con người, từ đó con người bụi đất biến thành con người sống, thở hơi thở trong lồng ngực bằng bộ máy hô hấp bên trong hai lá phổi hoạt động nhịp nhàng, hơi thở sống ấy sẽ đi qua hai lỗ mũi của người. Dấu hiệu còn thở là còn sống, không còn thở-nghĩa là đã chết. Như vậy, chừng nào hơi thở của Linh sự sống kia tắt đi tức là không còn Linh Sự Sống của Đức Chúa Trời ngự bên trong nữa ,cũng đồng một nghĩa với một người nào đó có thể vẫn còn sống động bằng hơi thở qua hai lỗ mũi của mình nhưng thật ra đã “mất” Linh Sự Sống của Đức Chúa Trời, đấy là một đại họa và khốn nạn cho ai như vậy, tưởng mình đang sống nhưng đã “chết” rồi (1.Tim.5:6 ).

 

Con vật cũng có hơi thở bằng hai lỗ mũi nhưng nó không phải đến từ Đức Chúa Trời, nó chỉ sống và thở bằng bản năng sinh tồn mà Thượng Đế phó cho. Ngoài ra, giữa con người và con vật là hai loài động vật sống có hơi thở, cả hai đều không có quyền cai trị Linh sự sống và sự sống bản năng của mỗi loài hầu cho có thể cầm lại được “sanh khí ”, cũng chẳng thể có quyền gì trên sự sống hoặc chết của mình được, bèn là từ bởi Đức Chúa Trời là Đấng có Thẩm quyền trên điều ấy ( Truyền. 8:8 ).



© 1999-2017 Tinlanh.Ru