Bạn thân mến
Lễ Tạ Ơn là một dịp lễ lớn đã thành truyền thống ở Hoa kỳ, nay được nhiều nước khác hưởng ứng và bắt chước theo (ở châu âu và châu Mỹ). Ngày lễ này gợi lại cho người dân Hợp Chủng Quốc ký ức của những ngày đầu lập quốc đầy khó khăn, từ câu chuyện một nhóm nhỏ chỉ có 102 con người dũng cảm đã liều mình lên tàu vượt biển, nhắm đến miền đất bên kia bờ đại dương mới được khám phá, mong tìm quê hương mới cho mình. “Những người hành hương” này đã bước chân xuống con tàu Mayflower vào ngày 6 tháng 9 năm 1620 đó là gia đình những cơ-đốc nhân Tin lành, phải rời bỏ Châu u lúc đó đang trong bàn tay sắt của công giáo truyền thống, ra đi tìm tự do tín ngưỡng với lòng khao khát được thờ phượng Đức Chúa Trời bằng
đức tin thuần túy theo Kinh thánh.
Sau nhiều tuần lễ của cuộc hành trình vượt đại dương gian khổ và nguy hiểm cận kề cái chết, những người sống sót đã được đặt chân lên đất liền tại một nơi hoang vu xa lạ (Massachusetts bây giờ) vào giữa tháng 11 năm 1620, đúng lúc bắt đầu mùa đông. Họ nhóm nhau lại để “Tạ ơn Thượng Đế đã đem họ đến nơi này”, nhưng gian khó thật sự mới chỉ bắt đầu. Vì thiếu thốn thực phẩm và thiếu chuẩn bị cho thời tiết khắc nghiệt của mùa đông, một nửa trong số những người hành hương đó đã không qua nổi
Nhưng, thật lạ là đúng trong lúc khó khăn nhất, thì những người hành hương này đã được ơn trước mặt những người thổ dân da đỏ, mà họ vốn nghĩ là đối thủ phải cẩn thận đề phòng. Người bản xứ đã tận tình giúp đỡ, dạy họ kinh nghiệm sinh tồn ở vùng đất mới bằng cách săn bắt và gieo trồng những giống hoa màu mới lạ. Sau những vụ gieo trồng mùa xuân và mùa hè bội thu, họ đã có đủ dư dật lương thực dự trữ, cùng với đó là những ngôi nhà mới đã kịp dựng lên sẵn sàng chống lại những ngày đông giá rét. Lòng đầy vui mừng, những người hành hương quyết định tổ chức một Hội Ngày mùa để tạ ơn Thượng Đế đã cho
họ được sống sót nơi miền đất mới. Họ cũng mời những người thổ dân da đỏ đến dự lễ, và tất cả cùng vui chơi trong Lễ Tạ Ơn đầu tiên, được tổ chức vào tháng 11 năm 1621.
Nhiều năm sau đó, Lễ Tạ Ơn càng đi sâu vào truyền thống của người dân ở Tân-Thế-giới, và trở thành quốc lễ của quốc gia mới thành lập này, khi tổng thống đầu tiên của nước Mỹ, George Washington, kêu gọi dân chúng giữ ngày thứ năm 26 tháng 11 năm 1789 làm ngày Lễ Tạ Ơn đầu tiên cho toàn quốc.
Điểm đặc biệt của dịp Lễ Tạ Ơn, đó là ý nghĩa tôn giáo của nó, khi trong các gia đình người ta quây quần lại bên nhau và nhắc lại các ơn lành mà Đức Chúa Trời đã ban cho mình. Nhìn lại cuộc sống, để tạ ơn Chúa Trời về mọi ân huệ và những điều tốt lành đến qua những người thân và lân cận.Lễ Tạ Ơn đầu tiên được tổ chức ra, là để tạ ơn Đức Chúa Trời, chứ không phải
là lễ hội để ăn gà tây và bí đỏ. Ở nơi chưa có truyền thống này, chúng ta muốn nhắc đến trong Hội thánh, mong con cái Chúa thực hành lễ tạ ơn, vì lòng biết ơn chính là điều Lời Chúa răn dạy.Uống nước mà nhớ nguồn, thì con người sẽ không bao giờ bị khát. Lòng biết ơn giữ chúng ta luôn kết nối được với những nguồn mạch tốt lành. Với những thế hệ đi trước, với những người tốt xung quanh ta. Hơn hết tất cả, nó kết nối chúng ta với Đức Chúa Trời, cội nguồn của sự sống và mọi phước hạnh,
và giữ được lòng chúng ta vững hướng thiên đàng. Đó là thái độ đúng của một đức tin chân chính, đáp lại ân điển Chúa. Vậy nên Kinh thánh dạy chúng ta “hãy dư dật trong sự cảm tạ” (Cô-lô-se 2:7), vì thật rõ ràng là người biết ơn sẽ lại được thêm ơn. Người có đức tin thì biết nhớ ơn Đức Chúa Trời và sẽ không bao giờ đi lạc khỏi mục đích đời đời.
Cô-lô-se 2:6-7
6 Anh em đã nhận Đức Chúa Jêsus-Christ thể nào, thì hãy bước đi trong Ngài thể ấy; 7 hãy châm rễ và lập nền trong
Ngài, lấy đức-tin làm cho bền-vững, tùy theo anh em đã được dạy-dỗ, và hãy dư-dật trong sự cảm-tạ.
Mời đọc thêm trong bản dịch hiệu
6 Vậy, anh em đã tiếp nhận Đấng Christ Jêsus là Chúa thể nào thì hãy bước đi trong Ngài thể ấy; 7 hãy đâm rễ, lập nền trong Ngài; hãy mạnh mẽ trong đức tin như anh em đã được dạy dỗ, và càng gia tăng trong sự cảm tạ.
Trong khi truyền giảng Tin lành, chúng ta thường nhấn mạnh đến đức tin. Tin Chúa Jê-sus, để nhận được ơn cứu rỗi từ Đức Chúa Trời. Tin để nhận sự tha thứ và thương xót, tin và nhận sự chữa lành, tin và nhận ơn phước từ Chúa. Nhưng đó mới chỉ là bắt đầu của đức tin mà thôi.
Chúng ta đã nhận Chúa Jê-sus là Đấng giải cứu khỏi tội lỗi, bệnh tật, và những hoàn cảnh khốn cùng. Chúng ta đã nhận Chúa Jê-sus là Đấng chăn chiên nhân lành, đang chăn dắt và đáp lời cầu nguyện. Bây giờ, bạn cần phải tiếp tục bước đi trong Ngài, tức là tiếp tục để Chúa là Chúa, là Chủ, là tâm điểm của đời sống mình, như thế là đâm rễ và lập nền trong Chúa.
Và bây giờ cũng hãy chú tâm gây dựng cho đức tin càng mạnh mẽ. Bằng cách nào được mạnh mẽ? - Theo như cách chúng ta được dạy dỗ Lời Chúa. Khi không được dạy hoặc không học hỏi lời Chúa, bạn sẽ không có sức mạnh đức tin.
Nhưng, để gia tăng (càng tấn tới) trong đức tin thì bạn cần điều gì? - Chính là trong sự cảm tạ.Hãy tự nói cho bản thân mình: đức tin càng gia tăng trong sự cảm tạ!
Như Lời Chúa dạy, đức tin chân chính không được dừng lại ở mức chỉ đòi được nhận, vì đó là tư tưởng con trẻ, mà còn càng lớn lên khi bạn công khai làm chứng, dâng lời cảm tạ Chúa về những ơn phước mình đã nhận từ Đức Chúa Trời.
Trong Kinh thánh, luật pháp Chúa truyền cho dân sự Y-sơ-ra-ên có rất nhiều những điều răn dạy họ phải nhớ ơn Đức Chúa Trời. Một loại của lễ thiêu cần được dâng lên thường xuyên khi con người ra mắt Chúa, là tế lễ tạ ơn (của-lễ thù-ân). Cũng có những dịp lễ đặc biệt để tạ ơn nữa, thí dụ, hàng năm vào dịp lễ mùa gặt mỗi người phải đến ra mắt Chúa để tạ ơn Ngài (Lê-vi 23, Phục truyền 26).
Hãy đọc đoạn Kinh thánh này, để thấy Chúa thật nghiêm và rất thẳng thắn khi giáo dục lòng biết ơn cho dân sự Ngài, trước khi dẫn họ vào miền đất hứa.
Phục truyền luật lệ ký 8:10-20
10 Vậy, ngươi sẽ ăn no nê, và khong khen Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, vì cớ xứ tốt tươi mà Ngài đã ban cho.
11 Ngươi khá cẩn thận, e quên Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, không giữ gìn những điều răn, mạng lịnh và luật lệ của Ngài, mà ngày nay ta truyền cho ngươi chăng;
12 lại e sau khi đã ăn no nê, cất nhà tốt đặng ở,
13 thấy bò chiên của mình thêm nhiều lên, bạc, vàng, và mọi tài sản mình dư dật rồi,
14 thì bấy giờ lòng ngươi tự cao, quên Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, là Ðấng đã đem ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, tức khỏi nhà nô lệ chăng.
15 Ấy là Ngài đã dẫn ngươi đi ngang qua đồng vắng mênh mông gớm ghiếc nầy, đầy những rắn lửa, bò kẹp, đất khô khan, chẳng có nước; Ngài khiến nước từ hòn đá rất cứng phun ra cho ngươi;
16 lại trong đồng vắng, Ngài ban cho ngươi ăn ma-na mà tổ phụ chưa hề biết, để hạ ngươi xuống và thử ngươi, hầu về sau làm ơn cho ngươi.
17 Vậy, khá coi chừng, chớ nói trong lòng rằng: Ấy nhờ quyền năng ta và sức lực của tay ta mà đoạt được những sản nghiệp nầy.
18 Hãy nhớ lại Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, vì ấy là Ngài ban cho ngươi sức lực đoạt được những sản nghiệp, để làm trọn sự giao ước Ngài đã thề cùng tổ phụ ngươi, y như Ngài đã làm ngày nay.
19 Nếu ngươi quên Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi mà theo các thần khác, hầu việc và quì lạy trước các thần ấy, thì ngày nay ta cáo quyết rằng: Các ngươi hẳn sẽ bị diệt mất!
20 Các ngươi sẽ bị diệt mất như những dân tộc kia mà Ðức Giê-hô-va tuyệt diệt trước mặt các ngươi, bởi vì không nghe theo tiếng Giê-hô-va, Ðức Chúa Trời của các ngươi.
Những lời dạy này cần áp dụng cho tất cả dân sự của Đức Chúa Trời, kể cả thời nay. Chúng ta phải biết nhắc nhau nhớ cảm tạ Đức Chúa Trời về quá khứ, hiện tại và tương lai của mình. Đừng để thái độ ích kỷ vô ơn của thói quen xác thịt đời này trỗi dậy trong tư tưởng chúng ta.
Hãy cẩn thận, đừng quên ơn Chúa đã ban cho mình, đừng coi thường không tuân giữ lời răn dạy của Ngài. Hãy cẩn thận, để đừng nổi lòng tự cao.
Hãy coi chừng, chớ nói trong lòng rằng: đó chỉ nhờ quyền năng và sức lực của tay ta làm ra sản nghiệp này.Vậy, biết ơn chính là cách để chúng ta giữ mình khỏi sự cám dỗ mà ma quỉ đã dùng để nhiều lần đánh bại Y-sơ-ra-ên.
Chúa đã dùng nhiều phép lạ kỳ diệu để giải cứu dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi ách nô lệ của Ai-cập, nhưng vừa ra đến sa mạc Si-nai, trong lúc đợi Môi-se lên núi gặp CHÚA để nhận luật pháp, bên dưới dân sự đã quên ngay Đức Chúa Trời, mà làm ra thần tượng là con bò vàng để sấp mình thờ lạy nó. Và lập tức họ phải gánh chịu sự rủa sả từ cơn giận của Đức Chúa Trời.
Trong suốt lịch sử người Do-thái, mỗi khi họ quên ơn Chúa, bị dụ dỗ mà quay lưng đi thờ các tà thần, thì xứ sở
họ đều bị các loại tai họa giáng xuống và cuối cùng là bị kẻ thù đánh chiếm , họ tỉnh ngộ ăn năn và quay trở về , được Chúa giải cứu, rồi thế hệ sau lại sớm quên đi.
Nhiều lần như vậy, cho đến mới gần đây, họ mới được ơn Chúa mở đường cho mà tái lập lại nước Y-sơ-ra-ên.
Thực tế đáng buồn là trong vòng cơ-đốc nhân người Việt với đức tin non trẻ ngày hôm nay, sự biết ơn vẫn cần phải được dạy dỗ. Người ta có thể lúc này miệng nói tạ ơn Chúa vì được nhiều ơn phước, nhưng lúc khác vẫn cứ tiếp tục xì xụp cúng bái, cầu khấn các thần tượng hư không, chọc giận Đức Chúa Trời. Hoặc khi đã có chút thành đạt, sau một thời gian, người ta để cho ý tưởng đen tối lẻn vào đầu mình - rằng ấy là chỉ nhờ sức lực cánh tay mình và cố gắng của bản thân mình làm nên.
Tại sao trong đoạn Kinh thánh trên, Lời Chúa lại căn dặn: “Hãy coi chừng?”. Nghĩa là những ý tưởng đen tối đó tấn công chúng ta thường xuyên. Ma quỉ biết rất rõ điểm yếu của con người là rất chóng quên ơn, rất thích tự tôn mình lên, cho nên ai không tỉnh thức canh chừng thì dễ bị dụ dỗ kéo xa khỏi Đức Chúa Trời là cội nguồn chân chính và duy nhất của mọi ơn phước mình đã nhận.
Hãy ghi ơn Chúa và thường xuyên cảm tạ Ngài. Bạn nên biết, đây không đây không phải là đòi hỏi cá nhân của Đức Chúa Trời . Nếu mà thế gian này chẳng có ai biết nhớ cảm tạ Ngài, thì Đấng Tự hữu Hằng hữu cũng chẳng bị ảnh hưởng một chút nào.Nhưng, thái độ biết tạ ơn Đức Chúa Trời là cần cho chính con người chúng ta, để giữ lòng chúng ta luôn được kết nối với Cội Nguồn Ơn Phước Chân Thật và Sự Sống Đời Đời.
Phục truyền luật lệ ký 8:18
Hãy nhớ lại Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, vì ấy là Ngài ban cho ngươi sức lực đoạt được những sản nghiệp, để làm trọn sự giao ước Ngài đã thề cùng tổ phụ ngươi, y như Ngài đã làm ngày nay.
Hãy nhớ lại để càng thêm tin cậy Đức Chúa Trời mình, Đấng thành tín với giao ước đời đời đã lập với chúng ta trong Đức Chúa Jesus Christ. Biết ơn là bạn biết cách để lại nhận được ơn mới nữa
từ Ngài!
Vậy, chúng ta hãy cùng đến và cảm tạ Chúa bằng lời cầu nguyện
Con cảm ơn Chúa Jesus thật nhiều, vì nhờ Ngài mà con đã nhận được mọi phước hạnh trong ân điển Đức Chúa Trời đã dành cho loài người chúng con. Xin Chúa nhắc nhở con luôn, để con nhớ giữ lòng biết ơn Chúa và cảm tạ Ngài thường xuyên, để con có đức tin càng tấn tớn và nhận được thêm nhiều ơn phước tươi mới nữa từ Cha thiên thượng!
Amen!
Mục sư Quốc Hùng