Jesus Heals Paralytic and Forgives Sin

Bạn thân mến,

Khi đọc trong Tân Ước những đoạn chép về những điều kỳ diệu Chúa Jê-sus đã làm, trái tim đức tin trong lòng bạn có nhảy múa hồi hộp không? Thật tuyệt vời, khi ngẫm ra rằng những điều kỳ diệu đó đã được Chúa cho ghi lại vì cớ chúng ta, để khi học được đức tin giống như những người thời đó, thì đời sống chúng ta cũng sẽ có những điều kỳ diệu Chúa giúp cho mình.

Chúng ta sẽ cùng suy ngẫm về những nguyên tắc đức tin Chúa dạy, qua chuyện những con người đã nhận được sự giải cứu của Đức Chúa Trời. Trong những người được Chúa chữa lành, có không ít trường hợp bại liệt. Nếu những người đã không thể tự làm được gì cho bản thân, mà vẫn tìm được sự chữa lành, thế thì không có hoàn cảnh nào là vô phương cứu chữa. Dù chúng ta thấy mình như bất lực, thì vẫn có quyền phép Đức Chúa Trời sẵn sàng giải cứu và biến đổi hoàn toàn cuộc sống chúng ta.

Miễn là nếu có ở trong hoàn cảnh khó khăn như bó chân tay, bạn nhất định đừng để cho mình bị trói buộc đức tin.


Paderewski
CÂU CHUYỆN XẢY RA TẠI ĐẠI HỌC STANFORD NĂM 1892.

Thời đó có một học sinh 18 tuổi gặp khó khăn trong việc trả tiền học. Là một trẻ mồ côi anh ta không biết đi nơi đâu để kiếm ra tiền, anh bèn nảy ra một sáng kiến. Anh cùng một người bạn khác quyết định tổ chức một buổi nhạc hội ngay trong khuôn viên trường để gây quỹ cho việc học.

Họ đến mời Ignacy J Paderewski, một nghệ sĩ dương cầm đại tài. Người quản lý của Paderewski yêu cầu một khoản tiền là $2000 cho buổi biểu diễn. Sau khi họ thỏa thuận xong, hai người sinh viên bắt tay ngay vào công việc chuẩn bị buổi trình diễn.


Dan-ba-goa-dang-hai-dong-tien
Tinlanh.Ru

Bạn có để ý thấy: đức tin trong lòng sẽ thể hiện ra qua hành động. Chúa Jê-sus thường nhìn xem chúng ta cách đó.

Mác 12
41 Ðức Chúa Jêsus ngồi đối ngang cái rương đựng tiền dâng, coi dân chúng bỏ tiền vào thể nào. 42 Có lắm người giàu bỏ nhiều tiền; cũng có một mụ góa nghèo kia đến bỏ hai đồng tiền ăn một phần tư xu. 43 Ngài bèn kêu môn đồ mà phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, mụ góa nghèo nầy đã bỏ tiền vào rương nhiều hơn hết thảy những người đã bỏ vào. 44 Vì mọi kẻ khác lấy của dư mình bỏ vào, còn mụ nầy nghèo cực lắm, đã bỏ hết của mình có, là hết của có để nuôi mình.

Ai đã nghèo mà vẫn có lòng dâng hiến thì thật quí giá, người đó đúng là có đức tin và yêu mến Chúa thật lòng. Thường thì người yếu đức tin hay ích kỷ, hẹp lòng hẹp dạ. Cái nghèo có thể ăn vào đầu của người ta, thành nếp nghĩ hèn. Như chuyện xe chở hàng bị đổ trên đường phố, có những người dừng lại không để giúp mà xúm vào tranh nhau hôi của.

Nếp nghĩ nghèo có làm cho bạn trở nên ích kỷ? Chỉ muốn được giúp mà chẳng nghĩ đến việc giúp người khác? Chỉ muốn cầu nguyện và được nhận từ Chúa mà chẳng bao giờ quan tâm đến việc hầu việc Ngài?


Hay-cam-ta-Duc-Gie-ho-va-vi-Ngai-la-thien-800

Khi những chiếc lá vàng cuối cùng rơi và khí trời càng trở lạnh cũng là lúc cả đất nước Hoa Kỳ đang chuẩn bị bước vào những ngày lễ trọng đại và thiêng liêng. Một trong những ngày lễ quan trọng đó là Lễ Tạ Ơn... - những lời chia sẻ này của một MS người Mỹ gốc Việt thật có sức động chạm...

Lễ Tạ Ơn là một dịp lễ lớn đã thành truyền thống ở Hoa kỳ, nay được nhiều nước khác hưởng ứng và bắt chước theo. Ngày lễ này gợi lại cho người dân Hợp Chủng Quốc ký ức của những ngày đầu lập quốc đầy khó khăn, từ câu chuyện một nhóm nhỏ chỉ có 102 con người dũng cảm đã liều mình lên tàu vượt biển, nhắm đến miền đất bên kia bờ đại dương mới được khám phá, mong tìm quê hương mới cho mình. "Những người hành hương" này đã bước chân xuống con tàu Mayflower vào ngày 6 tháng 9 năm 1620 đó là gia đình những cơ-đốc nhân Tin lành, phải rời bỏ Châu Âu lúc đó đang trong bàn tay sắt của tôn giáo truyền thống, ra đi tìm tự do tín ngưỡng với lòng khao khát được thờ phượng Đức Chúa Trời bằng đức tin thuần túy theo Kinh thánh.


watchingVài năm về trước, một mục sư từ một tiểu bang nhỏ nhận được lời mời đến tiếp quản một Hội thánh tại Houston, bang Texas. Vài tuần sau khi tới nơi, chuyện xảy đến khi ông có lần đi xe buýt từ nhà mình đến khu vực trung tâm thành phố.

Khi vừa ngồi vào chỗ, ông phát hiện ra người lái xe khi trả lại tiền lẻ đã vô tình đưa thừa một đồng xu một phần tư đô-la. Suy tính xem phải làm gì, ông nghĩ, “Tốt nhất là mình trả lại đồng xu này. Giữ nó lại là sai.” Sau đó ông nghĩ, “Ôi, quên đi, chỉ là một phần tư đô-la thôi mà. Ai mà lo về số tiền ít như thế này? Hơn nữa, công ty xe buýt này bán vé giá quá đắt, họ chẳng thiệt đi chút nào đâu. Cứ coi như đó là món quả nhỏ từ Chúa, rồi im đi.”


Page 1 of 3

© 1999-2017 Tinlanh.Ru