Những người Chúa gọi

optimized-f0dj.jpg

Bạn thân mến, Chúng ta có thể được khích lệ và gây dựng đức tin rất nhiều, khi tìm hiểu về các môn đồ của Chúa Jesus, cách họ đã gặp Chúa và được biến đối như thế nào. Họ được soi sáng tâm lính, được đổ đầy đức tin, họ nhận được sự kêu gọi từ thiên thượng cho đời sống mình. Trong 12 sứ đồ của Chúa Jesus thì phần đông xuất thân là những người thường dân, người đánh cá chăn chiến, nhưng họ đã được ơn Chúa kêu gọi và đã góp phần vô cùng quan trọng để lập ra nền tảng cho niềm tin cơ-đốc.

 

Họ không phải là những con người hoàn hảo, nhận thức rất hạn chế, cũng yếu đuối và phạm nhiều sai lầm như tất cả chúng ta, nhưng trong tư cách họ đã có những phẩm chất cần thiết để Chúa ban ơn kêu gọi. Đọc và suy ngẫm về họ sẽ giúp chúng ta được khích lệ và học hỏi được nhiều trong đức tin để cản gần ân điển Chúa hơn và càng vững bước theo Ngài hơn. Trong sách Tin lành theo Giăng, chúng ta đọc về những sứ đồ đầu tiên là Anh-rê, Phi-líp, và rồi sau đó Anh-rê đã kế cho Phi-e-rơ để biết về Chúa. Câu chuyện tiếp tục kể về một người khác nữa mà Phi-líp đã dẫn đến với Chúa Jêsus.

Giăng 1

43 Hôm sau, Đức Chúa Jêsus muốn đi qua miền Ga-Ii-Iê. Ngài tìm Phi-Iíp và phán rằng: "Hãy theo Ta." 44 Phi-Iíp  là người Bết-sai-đa, cùng thành phố với Anh-rê và Phi-e-rơ. 45 Phi-Iíp tim Na-tha-na-ên và nói: ”Chúng tôi đã gặp Đấng mà Môi-se đã chép trong luật pháp, và các nhà tiên trí cũng có ghi lại; ấy là Đức Chúa Jêsus, con của Giỏ-se’p, ở thành Na-xa-rét.” 46 Na-tha-na-ên nói: ”Có điều gì tốt ra từ Na-xa-rét được sao?” Phi-Il'p nói: “Hãy đến xem! "

Chúa đã thấy ước mơ và những lời cầu nguyện thầm kín…

Giăng 1

47 Đức Chúa ]êsus thấy Na-tha-na-ên đến cùng mình, bèn phán về người rằng: Nầy, một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có điều dối-trá chỉ hết. 

48 Na-tha-na-ên thưa rằng: Bởi đâu thầy biết tôi? Đức Chúa Jesus đáp rằng: Trước khi Phi-líp gọi ngươi, ta đã thấy ngươi lúc ở dưới cây vả.

49 Na-tha-na-ên lại nói: Lạy thầy,thầy là con Đức Chúa trời, thầy là Vua của dân Y-sơ-ra-ên!

50 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Vì ta đã phân cũng ngươi rằng ta thấy ngươi dưới cây vá, thì ngươi tin; ngươi sẽ thấy việc lớn hơn điều đó! 
51 Ngài lại phân: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và thiên-sứ của Đức Chúa Trời lên xuống trên Con người.
Đối với người Do-thái, hình ảnh cây nho và cây và trồng trong vườn nhà là biểu tượng của sự ổn định và an lành. Khi người Do-thái nói: ai cũng ở dưới cây nho và cây và của mình, là nói đến hình ảnh con người đã an cư lạc nghiệp, đã xây dựng được cuộc sống mình đầy đủ và đang sống an lành trong ơn phước Chúa…
1 Các Vua 4:25 Trọn đời vua Sa-Iômôn trị-vì, dân Giu-đa và Y-sơ-ra-ên ăn-ở yên-ổn vô-sự từ Đan cho đến Bê-e-Sê-ba, ai nấy đều ởdưởi cây nho và cây và mình.
Mi-chê 4:4 Ai nấy sẽ ngồi dưới cây nho mình và dưới cây và mình, không ai làm cho lo-sợ; vì miệng Đức Giê-hô-va vạn-quân đã phán.
Còn một điều nữa, cây và thường có nhiều lá, dưới chân của nó là bóng râm mát mẻ, chỗ để ngồi nghỉ ngơi thư giãn và suy ngẫm. Với những người yêu kính Chúa, đó cũng là chỗ yên tỉnh riêng tư để suy ngẫm lời Kinh thánh và cầu nguyện với Đức Chúa Trời.
Bạn có chỗ dưới cây và của mình không? Nơi để bạn đến cầu nguyện, tìm kiếm và lắng nghe Lời Chúa? Và nếu có nơi như vậy, bạn sẽ cầu nguyện với Chúa điều gì?
Thông thường, là người ai cũng phải chạy đua không ngừng trong guồng công việc và xây dựng cuộc sống vươn lên. Nếu lúc này, cuộc sống còn thiếu thốn đủ mọi thử, thì chúng ta chưa cảm thấy mình có thể nghỉ ngơi và dành được đủ nhiều thời gian để cầu nguyện, học hỏi Lời Chúa, và đi hầu việc Chúa…
Nhiều người có hình dung là đến lúc mình đã có đủ, có dư.dật mọi điều trong cuộc sống, lúc đó sẽ dành thời gian nhiều hơn cho Chúa. Có nhà cửa, vườn tược, súc vật, có gia đình hòa thuận và cuộc sống an lành dư dậtt... nhưng lúc đó thì bạn sẽ cầu nguyện và tìm kiếm điều gì? Bạn có chắc chắn là sẽ có lúc mình tỉnh ngộ ra và dừng lại được không?
Truyền-đạo 4:8 Nầy một người cô-độc, chẳng có ai hoặc con trai hay là anh em; dầu vậy, laokhổnó không thôi, mắt nó không hề chán của cải; nó không hề nghĩ rằng: Vậy ta Iao khổ, ta bắt Iinh hồn nhìn các phước là vì ai? Điều đó cũng là hư không, thặtlà công việc cực nhọc.
Truyền-đạo 5:10 Kẻ tham tiền-bạc chẳng hề chán lẳc tiền-bạc; kẻ ham của cải chẳng hề chán về huê-Iợi. Điều đó cũng là sự hư-không.
Có lẽ Na-tha-na-ên xuất thân từ gia đình trung lưu, để có nhà vườn riêng với cây và của mình. Na-tha-na-ên chắc đã thường xuyên cầu nguyện và dốc đố lòng mình khi ngồi ở dưới cây vả. Và Chúa Jêsus đã nhìn thấy tâm tỉnh thầm kín bên trong lòng và nghe thấy những lời cầu nguyện của ông trong những lúc đói Và N gài phán “ta đã thấy ngươi lúc ở dưới cây vả". Chính bí mật mà người thường không ai có thể biết được đã khiến Na-tha-na-ên bàng hoàng và chợt nhận ra Jê-sus người Na-xa-rét đang đứng trước mặt mình thật ra là ai.
Ông đã suy tưởng và cầu nguyện về những điều gì, để Chúa phải khen thành lời như vậy? Có những người khéo nói để lấy lòng người, thậm chí nói quá lên để tâng bốc lẫn nhau, nhưng Lời Chúa thì không bao giờ khen quá như vậy mà không có lý do.
Có phải ông ta đã thường cầu nguyện xin Chúa ban phước cho công việc của mình? Có phải ông ta vẫn thường lo lắng và cầu nguyện cho sức khỏe, cho con cái, và nhiều dự’ an khác trong tương lai? Tôi nghĩ là không, ông ta chắc đã tìm kiếm và cầu nguyện một điều gì đó khác, có giá trị tâm linh lớn lao.
Để được chính Chúa Jesus khen một lời đánh giá rất cao như vậy: “Nầy, một người Y-sơ-ra-ên thật, trong người không có điều dối-trá chi hết”, thì Na-tha-na-ên phải có đức tin và tư cách con người thật. Hơn thế nữa, điều ông ta cầu xin ở dưới gốc cây và ở trong vườn nhà riêng của mình chắc phải là một điều trọng đại, liên quan đến chương trình cứu rối của Đức Chúa Trời cho dân tộc Y-sơ-ra-ên nói riêng và cả loàii người nói chung…
Câu trả lời của Na-tha-na-ên và cuộc đối thoại tiếp theo, cho thấy ông đã cầu nguyện thường xuyên về điều gì? Ông cầu nguyện với Đức Chúa Trời về chương trình cứu rồi cho dân tộc mình, về vị Vua phải đến theo lời hứa của Đức Chúa Trời cho Y-sơ--ra-ên. Có lẽ Phi-líp đã đến tìm Na-tha-na-ên, do đã biết ông lâu nay có lòng tìm kiếm và trông đợi Đấng Christ… Khi Chúa ]ê-sus phản nhắc với ông về những lời cầu nguyện tâm sự kín đáo đó, lập tức ông bật ra lời cảm tạ tôn vinh Ngài, gọi là Con Đức Chúa Trời, và Vua dân Y--sơ-ra-ên.
49 Na-tha--na ên lại nói: Lạy thầy, thầy là Con Đức Chúa Trời, thầy là Vua dân Y-sơ-ra-ên!
Na-tha-na-ên trong tiếng A-ra-méc (Hê-bơ-rơ) có nghĩa là “Chúa ban”. Không phải tình cờ mà người Do-thái đặt tên con như vậy. Điều đó bộc lộ cho chúng ta về đức tin của cha mẹ ông, và truyền thống tin kinh Đức Chúa Trời trong gia đình.
Ngoài việc được Chúa ]ê-sus khen là người chân thật. còn có một chi tiết thú vị khác, cho chúng ta thấy về tính cách ngay thẳng đến mức bộc trực của
Na-tha-na-ên. Khi mới được Phi-Hp kế và mời đến gặp Chúa ]ê-sus, ông ta đa tỏ thái độ nghi ngờ "Có điều gì tốt ra từ Na-xa-rét được sao?”. Nhưng sau đó ông đã sớm nhận ra sai lầm của mình, thật sự ăn nản và đi theo sự kêu gọi của Đức Chúa Trời.

Trong Kinh thánh, chúng ta không thấy nhắc lại cái tên này lần nào nữa. Nhưng, có quan điểm phổ biến cho rằng ông chính là sứ đồ Ba-tê-lê-my [Mathi-ơ 10:3 “Phi-lip cùng Ba-tê-lê-my...").

Còn sứ đồ Phi-Hp [khác với nhà truyền giảng cùng tên là Phi-Hp được kế đến trong sách Công vụ đoạn 6 và thì có được nhắc đến vài lần nữa trong Tin lành theo Giăng khi Chúa giao cho ông nhiệm vụ tổ chức tìm đồ ăn nuôi 5000 người, và khi ông đưa một số người Hylạp đến gặp Chúa ]ê-sus. Như vậy, Phi-líp luôn là một người tích cực trong số các sứ-đồ, và có ơn để giới thiệu và kết nối mọi người đến với Chúa Jê-sus.

Nhưng, ngay trong Tiệc thánh, có ghi lại một đoạn đối thoại nữa giữa Phi-Hp với Chúa Jê-sus. Đang lúc đó, Chúa Jêsus dặn dò môn đồ rằng Ngài sẽ được cất đi khỏi họ để về lại thiên đảng, và Ngài sẽ lên trước để chuẩn bị chỗ cho tất cả các môn đồ...

Giăng 14:4-13

5 Thô-ma nói: “Thưa Chúa, chúng con không biết Chúa đi đâu, làm sao biết đường được?” 6 Đức Chúa ]êsus đáp: “Ta là đường đi, chân lý và sự sống. Chẳng bởi Ta thì không ai được đến với Cha. 7 Nếu các con biết Ta thì cũng biết Cha Ta; từ bây giờ các con biết và đã thấy Ngài."

8 Phi-lip thưa rằng: “Thưa Chúa, xin chỉ Cha cho chúng con thì đủ rồi.” 9 Đức Chúa Jêsus đáp: "Phi-Hp ơi, Ta đã ở với các con lâu rồi, mà các con chưa biết Ta! Ai đã thấy Ta tức là đã thấy Cha. Tại sao con lại nói: 'Xin chỉ Cha cho chúng con'? 10 Có phải con không tin rằng Ta ở trong Cha và Cha ở trong Ta chăng? Những lời Ta nói với các con không phải Ta tự nói, nhưng chính Cha là Đấng ở trong Ta đang làm những việc của Ngài.

Hãy để ý xem Phi-líp nói gì: “Thưa Chúa, xin chỉ Cha cho chúng con thì đủ rồi." [Giăng 14:8]

Lúc này Chúa Jê-sus đã qua câu hỏi của Phi-líp mà bày tỏ rõ ra về chân lý Đức Chúa Trời Ba ngôi hiệp một, để đức tin của tất cả môn đồ được củng cố trở nên hoàn toàn vững chắc. Ai thấy Chúa Jê-sus là thấy Đức Chúa Trời. Tin nhận Chúa Jê-sus là tin và nhân Đức Chúa Trời!

Cha ở trong Con và Con ở trong Cha, và mọi điều Chúa Jê-sus làm chính là Đức Chúa Trời làm. Trước đó Na-tha-na-ên, rồi Phi-e-rơ, đã xưng gọi Chúa Jê-sus là Con Đức Chúa Trời và Cứu Chúa của thế gian. Đến bây giờ, họ được bày tỏ rõ ràng ra về thân vị Con Một của Đức Chúa Trời Chúa ]ê-sus Christ Ngài chính là Đức Chúa Trời. Và Đức Chúa Con là một với Đức Chúa Trời Cha.

Sự mặc khải vô cùng quan trọng này đã được sứ đồ Giăng chép lại ngay từ đầu sách Phúc Âm theo Giăng:

Giăng 1:18 Chẳng hề ai thấy Đức Chúa Trời; chỉ Con một ở trong lòng Cha, là Đấng đã giải-bày Cha cho chúng ta biết.

 Sử sách Hội thành thời ban đầu chép rằng, cả hai sứ đồ Phi-Hp và Ba-tê-lêmy (Na-tha-na-ên) sau khi Chúa Jê-sus sống lại, họ có lúc vẫn di truyền giáo cùng nhau như hai người bạn thân. Họ đã truyền giảng Tin lành đến miền đất Tiểu Á (thuộc Thổ Nhĩ Kỳ bây giờ). Sau đó Phi-líp hướng đến Hy-lạp, còn Ba-tê-lê-my thì đến tận miền đất của Ác-mênia bây giờ, và sử sách coi ông như là một trong những người đã sáng lập nên Giáo hội Ác-mê-nia bây giờ.
 Cả Phi-lip và Ba-tê-lê-my đều đã trung thành với Chúa cho đến chết, cái chết tử vì đạo. Họ đều đã bị hành hạ ghê gớm, nhưng vẫn giảng Tin lành cho đến tận hơi thở cuối cùng.
 Cảm ơn Chúa vì những người đã được Chúa kêu gọi để làm sứ đồ truyền rao Tin lành, để hôm nay chúng ta được ơn cứu rỗi. Và chúng ta cũng cảm ơn Chúa vì sự kêu gọi Ngài dành cho mỗi chúng ta. Trong cuộc sống riêng của mình, ở dưới cây và của mình, hãy biết rằng Chúa thấy hết tất cả mọi điều trong lòng của bạn, và Ngài sẽ dành sự kêu gọi cho những tấm lòng chân thật và trung thành!
Nguyện ân điển Chúa luôn ở cùng anh chị em! MS Quốc Hùng

Hội thánh Tin lành Moskva. 10/2017
Tinlanh.Ru. Những hạt giống đức tin.

Video bài giảng trên Youtube: https://www.youtube.com/watch?v=ZT6xsyRTonQ&feature=youtu.be



© 1999-2017 Tinlanh.Ru