Điều gì đã bị sách sử lờ đi ...

Article Index

Lý do để có phép lạ

Cho đến trước thời điểm Công vương Vla-đi-mia- Người làm báp tem cho nước Nga Ki-ép - quyết định lấy đạo Cơ đốc làm Quốc giáo thì thế giới Cơ đốc đã chia làm hai phần: Đông và Tây.

Thật khó đánh giá hết công lao hai anh em Ki-rin và Mê-phô-đi trong sự phát triển của Hội Thánh phía Đông, họ xứng đáng được gọi là sứ đồ của người Xla-vơ.

Tất nhiên, hai người này không phải là những người thường. Người em, Ki-rin, vốn được người đời gọi là “triết gia” vì sự khôn ngoan.

Sự kêu gọi họ hầu việc Chúa đến từ miền đất thời nay chúng ta gọi là Đông Âu- nước Mô-ráp, một nước nằm giữa Séc, Slô-va-ki-a và Ba-lan ngày nay. Sự thể là Công vương Rô-xti-xláp nước Mô-ráp đã đề nghị Côn-xtan-ti-nô-plơ cho người dịch Kinh thánh ra tiếng Xla-vơ. Đó là một lời đề nghị lạ lùng! Thứ nhất, người Xla-vơ còn chưa có chữ viết để mà dịch ra! Thứ hai, sao lại không tìm các giáo sư trong số các giáo sĩ lừng danh khắp thế giới của Rô-ma? Vì đâu mà Rô-xti-xláp không hỏi Rô-ma mà lại hỏi Côn-xtan-ti-nô-plơ. Bởi vì thời đó người Giéc-manh làm chủ trên khắp Châu Âu và họ tìm mọi cách lôi kéo, xáp nhập Đông Âu, xứ của dân Xla-vơ vào lãnh thổ của họ. Các giáo sĩ Công giáo dù giảng bằng ngôn ngữ gì cũng chỉ thờ phượng bằng tiếng La-tinh ở các nước đã được truyền bá đạo Cơ đốc. Điều đó đảm bảo cho họ một sự thống nhất, và gây ảnh hưởng chính trị qua ảnh hưởng thuộc linh. Nước Mô-ráp không muốn cả ảnh hưởng thuộc linh lẫn ảnh hưởng chính trị của các quốc gia Giéc-manh, những nước quen hành động xấc xược. Còn việc liên quan đến văn viết và chữ viết Xla-vơ thì... Công vương đã đề nghị để các giáo sĩ tự phải phát minh ra chữ cái để thực hiện bản dịch! Công việc này đã kết thúc một thời gian ngắn trước năm 864. Đối với người thời nay thì đây là phép lạ kỳ diệu.

Một tu sĩ có tên là Hráp-rơ đã nói khi so sánh việc lập bảng chữ cái Hy-lạo và bảng chữ cái Xla-vơ: “Người Hy-lạp vốn không có bảng chữ cái riêng, họ đã dùng các ký tự của người Phi-ni-ki. Về sau Pa-la-mét, bắt đầu từ “an-pha” và “bê-ta”, đã chỉ tìm cho người Hy-lạp được 16 chữ cái. Kát-mơ xứ Mi-lét đã bổ sung thêm vào số đó ba chữ cái... Cứ như vậy nhiều người sau nhiều năm cố gắng mãi mới thu thập đuợc 38 chữ cái. Sau đó, nhiều năm trôi qua, theo mạng lệnh của Đức Chúa Trời đã tìm ra được 70 người dịch Kinh thánh từ tiếng Do thái sang tiếng Hy-lạp. Còn đối với người Xla-vơ thì chỉ có một thánh đồ Ki-rin thôi mà đã một mình chỉ trong một vài năm đã vừa lập bảng chữ cái, vừa dịch trọn bộ Kinh thánh”.



© 1999-2017 Tinlanh.Ru