Yếu tố con người

Trong mọi việc Chúa làm trên đất này, mục đích là con người, và Chúa cũng xử dụng con người để thi thành kế hoạch của Ngài.

Sự kêu gọi, lựa chọn, dân chọn, dân Chúa, Cơ-đốc nhân, người tin Chúa, v.v.. là những từ để chỉ ra một sự chọn lựa của Chúa, Chúa chọn con người để dùng trong công việc của Ngài

Yếu tố con người là một trong những yếu tố quyết định trong mọi chương trình và kế hoạch để truyền giảng và chăm sóc xây dựng Hội thánh ...

Vậy Đức Chúa Trời sẽ chọn ai?

 

Có phải chọn những người trọn vẹn, không có khuyết tật?

Có phải chọn những người giàu có? Khôn ngoan? Tài năng đặc biệt?

 

Con người có những mặt mạnh

Không ai là không có những mặt mạnh

Con người cũng có những mặt yếu

Không ai là không có mặt yếu

Chúng ta có thể ước mong rằng giá như mình không có mặt yếu nào, những hỡi ôi điều đó là không thực tế.

 

Chúng ta có những mặt mạnh cần phải phát triển, nhưng chúng ta cũng có những mặt yếu, những trở ngại của chính bản thân mình, mà mình phải vượt qua.

 

Các nhân vật trong Kinh thánh – có phải là những người không có khuyết tật nào không? Không bàn đến những thiếu sót nhỏ, những người mà nay chúng ta đều gọi là anh hùng đức tin liệu họ có phải đã luôn luôn có đức tin mạnh mẽ?

 

Chúng ta thử lấy vài ví dụ trong Cựu Ước

Áp-ra-ham – lần chần, sợ hãi.

Môi-se – nóng nảy, tự ti.

Gia-cốp – một người mưu mô và thủ đoạn.

Ghê-đê-ôn – nhút nhát

 

Còn những môn đồ - sứ đò thời Tân Ước

Phi-e-rơ – bốc đồng, chưa nghĩ đã nói,

Giăng, Gia-cơ – nghĩ đến địa vị

Các môn đồ cũng không phải một lần bị trách là ít đức tin, hay sợ hãi.

 

Ngay cả sau khi Chúa sống lại. Đây là câu chuyện thực nhất về sự yếu đuối của những tín đồ thời ban đầu đó – họ cũng chẳng tin ?!

 

Mác 16:6-11

6. Song người nói cùng họ rằng: Ðừng sợ chi, các ngươi tìm Ðức Chúa Jêsus Na-xa-rét, là Ðấng đã chịu đóng đinh; Ngài sống lại rồi, chẳng còn ở đây; hãy xem nơi đã táng xác Ngài.

7. Nhưng hãy đi nói cho các môn đồ Ngài và cho Phi-e-rơ rằng: Ngài đi đến xứ Ga-li-lê trước các ngươi; các ngươi sẽ thấy Ngài tại đó, như Ngài đã phán cùng các ngươi vậy.

8. Các bà ấy ra khỏi mồ, trốn đi, vì run sợ sửng sốt; chẳng dám nói cùng ai hết, bởi kinh khiếp lắm.

9. Vả, Ðức Chúa Jêsus đã sống lại buổi sớm mai ngày thứ nhứt trong tuần lễ, thì trước hết hiện ra cho Ma-ri Ma-đơ-len, là người mà Ngài đã trừ cho khỏi bảy quỉ dữ.

10. Người đi đem tin cho những kẻ theo Ngài khi trước, và nay đang tang chế khóc lóc.

11. Nhưng các người ấy vừa nghe nói Ngài sống, và người từng thấy Ngài, thì không tin.

12. Kế đó, Ðức Chúa Jêsus lấy hình khác hiện ra cho hai người trong bọn môn đồ đang đi đường về nhà quê.

13. Hai người nầy đi báo tin cho các môn đồ khác, nhưng ai nấy cũng không tin.

14. Sau nữa, Ngài hiện ra cho mười một sứ đồ đang khi ngồi ăn, mà quở trách về sự không tin và lòng cứng cỏi, vì chẳng tin những kẻ từng thấy Ngài đã sống lại.

15. Ngài phán cùng các sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người.

16. Ai tin và chịu phép báp-tem, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin, sẽ bị đoán phạt.

17. Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy: lấy danh ta mà trừ quỉ; dùng tiếng mới mà nói;

18. bắt rắn trong tay; nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.

19. Ðức Chúa Jêsus phán như vậy rồi, thì được đem lên trời, ngồi bên hữu Ðức Chúa Trời.

20. Về phần các môn đồ, thì đi ra giảng đạo khắp mọi nơi, Chúa cùng làm với môn đồ, và lấy các phép lạ cặp theo lời giảng mà làm cho vững đạo.

 

Có khoảng 500 người được chứng kiến tận mắt Chúa sống lại, nhưng nhóm lại ở trên nhà cao, để đợi bằng được Đức Thánh Linh – tức là điều Cha đã hứa, chỉ có 120 người. Còn những người kia ở đâu ?

 

Còn các tấm gương đức tin thời nay, có phải họ được ơn của Chúa đến nỗi dễ dàng mà tin, mà được sự xức dầu?

 

Thế thì tại sao Chúa lại chọn những người như vậy? Chẳng lẽ Chúa không còn người nào tốt hơn sao?

 

T.L. Osborn có nói: “Xin lỗi, Chúa không có ai khác nữa!”

 

Thật lạ đúng không, nếu xét theo con mắt trần, thì thấy rõ ràng là Chúa đã giao công việc Ngài vào tay những con người không chắc chắn chút nào cả. Thì ra là ai ban đầu cũng khó tin, cũng run sợ, cũng chần chừ khi phải ra đi, làm theo Lời Chúa.

 

Không phải là chúng ta muốn nói xấu các anh hùng đức tin, chúng ta vô cùng kính trọng họ và tìm hết cách để học hỏi tấm gương của họ. Nhưng điều đáng học đó là chúng ta nhìn vào đó biết bám vào Chúa để vượt qua những điểm yếu của mình.

 

Ma quỉ đã đòi sàng sảy họ, họ phải qua lửa để thành vàng!

 

Vì không có con người nào trọn vẹn, Chúa phải chọn những con người không trọn vẹn, dại dột, nghèo khó v.vv...

 

Tại sao vừa mới thấy rõ điểm yếu đức tin của các môn đồ (thậm chí Chúa phải trách họ), mà Chúa lại lập tức trao nhiệm vụ cho họ đi truyền giảng Tin lành?

 

Vì Chúa sẽ ở cùng và giúp sức họ, chỉ cần họ vâng phục ra đi và làm theo Lời Chúa !

 

Và Chúa ở cùng và giơ cánh tay quyền năng của Ngài trên họ - khi họ vâng lời và ra đi. Và khi họ đi thì Chúa cũng huấn luyện dần tính cách của họ.

 

Những hoàn cảnh mà Chúa để cho ta phải đối mặt – là để hoàn thiện tính cách (sức mạnh tinh thần) của chúng ta và chuẩn bị cho chúng ta sẵn sàng chinh phục những đỉnh cao mới.

 

Bà Joyce Meyer có nói : "Sợ cũng không sao, miễn là cứ vừa sợ vừa làm"

 

Chúa dõi xem khắp thế gian để giúp sức cho người có lòng trọn thành với Ngài (2 Sử ký 16:9)

 

Không nên quá lo lắng với những khó khăn phải gặp, hoặc hạn chế của mình, ân điển Chúa đủ cho chúng ta !

 

Trọn thành với mục đích – chứ đừng chỉ là khách trong nhà Chúa, đừng chỉ là người qua đường. Vì nếu nhờ việc người qua đường tức là tự phá hoại công việc mình. (Châm ngôn 26:10).

 

Vâng phục và trung thành (trọn thành) đó chính là điều Chúa tìm kiếm. Vâng phục thể hiện ra trong sự vâng lời làm theo Lời Chúa. Trọn thành tức là hết lòng trung thành.

 

Yếu tố con người – đó vẫn là điều chủ chốt trong mọi công việc, kể cả công việc Chúa. Nhưng đó là những con người vâng phục và trọn thành với Chúa.

 

Có nhiều lý do để bào chữa thất bại của mình, nhưng để thành công chỉ có một lý do – tôi sẽ không đầu hàng bỏ cuộc.

Cho dù đó là cuộc chiến với cám dỗ, hay là tội lỗi, hay là sự lừa dối của ma quỉ, hay là sự yếu đuối của xác thịt mình.

Tất cả đều bắt đầu từ ý thức.

Con người nghĩ về mình trong lòng thể nào, thì anh ta hẳn ra thể ấy

Nếu nghĩ về mình là cào cào, thì mình sẽ thất bại.

Nhưng nếu nghĩ rằng Chúa quả thật đã chọn mình, và Ngài chẳng bao giờ lầm đâu, thì chúng ta sẽ thật sự tiến lên và làm được nhiều việc cho nước Trời.

 

Chúc bạn thành công !



© 1999-2017 Tinlanh.Ru