Bạn thân mến, trong bài chia sẻ cho buổi nhóm đặc biệt này để chúc mừng các chị em phụ nữ, xin hỏi bạn có biết làm đẹp cho mình không? Một nửa của nhân loại được gọi là phái đẹp, cũng chính là nửa yêu thương, đã được Đức Chúa Trời ban ơn cho một cách đặc biệt, tất nhiên là có những khả năng bẩm sinh để biết làm đẹp rồi. Và chính khi các chị em chúng ta làm đẹp, là họ bày tỏ sự tôn trọng với mọi người xung quanh, và cũng nhờ đó mà họ được cảm tình.
Câu hỏi này đặt ra trong Hội thánh, vì thật ra rất có liên quan với tất cả mọi người tin Chúa, vì Kinh thánh so sánh Hội thánh với hình ảnh cô dâu đang chuẩn bị đến ngày cưới, mà chú rể là Chúa Jê-sus sắp quay trở lại đón chúng ta về với nhà Cha trên trời.
Bạn có biết làm cho mình ra đẹp trước mắt Đức Chúa Trời và cũng là Cứu Chúa của chúng ta hay không?
Tất nhiên, đó không chỉ là vẻ đẹp bề ngoài, mà là vẻ đẹp nội tâm, của tâm hồn. Bằng cách làm tâm hồn mình nên đẹp hơn trước mắt Chúa, là bạn bày tỏ lòng yêu kính Ngài, và cũng nhờ đó bạn sẽ được gần hơn nữa với ơn của Ngài.
Bạn mặc trang phục nào, dùng đồ trang sức nào để bước đi trước mặt Chúa trong cuộc sống hàng ngày? Tất nhiên chúng ta làm đẹp nhờ trang phục và trang sức. Thành ngữ Việt nam có câu “Người đẹp vì lụa”. Nghĩa là trang phục bề ngoài có thể tôn cao lên rất nhiều vẻ đẹp của mỗi con người.
Nhưng các bạn có nhớ lịch sử xuất xứ của trang phục loài người chúng ta không? Nó không chép trong các tạp chí quần áo mốt, mà chép lại trong Kinh thánh, kể lại một câu chuyện có thật đã xảy ra với tổ phụ của loài người. Rất đáng để đọc và suy ngẫm.
Khi Chúa nắn lên A-đam con người đầu tiên từ đất, rồi sau đó lấy từ xương sườn của anh mà làm thành người nữ, thì cũng đã ban cho con người vẻ đẹp tự nhiên.
Sáng thế ký 2:25 Vả, Ađam và vợ, cả hai đều trần truồng, mà ch ẳng hổ thẹn.
Sự thật là những con người đầu tiên, khi mới được Đức Chúa Trời tạo dựng nên, đã sống không cần đến quần áo, mà không hề xấu hổ. Nghĩa là họ không hề thấy những sự khác biệt của thân xác con người là lý do đáng xấu hổ. Như vậy mắt họ nhìn nhau đã theo một cách khác so với cách của mắt chúng ta nhìn nhau bây giờ. Họ không thấy điều gì xấu và đáng hổ thẹn trong mình và trong người khác.
Sự xấu hổ đã xảy ra sau đó, là kết quả của việc con người đã phạm tội, không tuân phục mà ăn trái cấm, chống lại điều lời Chúa đã răn dạy mình.
Sáng thế ký 3:6-7 6 Người nữ thấy trái của cây đó bộ ăn ngon, lại đẹp mắt và quí vì để m ở trí khôn, bèn hái ăn, rồi trao cho chồng đứng gần mình, chồng cũng ăn nữa.
7 Đoạn, mắt hai người đều mở ra, biết rằng mình lõa lồ, bèn lấy lá cây vả đóng khố che thân.
Mắt của họ mở ra, nhưng không phải là mở ra theo cách tốt hơn. Mà là họ bắt đầu để ý nhiều đến cái xấu và những sự khác biệt của nhau. Cũng như trí khôn họ mở ra, không theo cách tốt hơn, mà mở ra để cho sự kiêu ngạo, ích kỷ và dục vọng xâm nhập vào và chiếm hữu cả tâm trí mình. Họ xấu hổ với lương tâm, xấu hổ với người bạn
Cũng giống như khi ta đang có một người bạn tốt, rồi bỗng nhiên được nghe ai đó “kể những chuyện xấu” về anh ta. Bạn được mở trí mở mắt theo cách xấu, và từ đó trở đi trong mối quan hệ của bạn đầy sự nghi ngờ và ám ảnh. Khi mở trí mở mắt mình cho ý xấu từ ma quỉ, bạn bắt đầu nghi ngờ và nghĩ xấu tất cả mọi người, thậm chí với cả Đức Chúa Trời nữa.
Vấn đề là họ cũng bị mở mắt ra với chính bản thân mình, và thấy hết cả sự xấu xí, thiếu sót, yếu đuối của chính họ, để rồi xấu hổ phải lấy lá che thân. Nhưng, họ còn thấy một điều đáng sợ hơn đã xảy ra, đó là chính họ đã đánh mất đi một trang phục vô hình, một áo choàng tâm linh của Chúa, đó là ơn của Ngài che phủ trên họ.
Rô-ma 3:23 vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu m ất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời,
Tội lỗi của một con người sẽ phá hủy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời đang bao phủ, khiến con người mất đi sự che phủ của áo choàng ơn phước đẹp đẽ trong đời sống họ. Trước mặt Chúa và con người, họ trở nên xấu xí, và bị mất ơn. Tức là mọi thiếu sót, mọi sai lầm, mọi điều bất toàn đều trần trụi phơi ra, và không còn được ơn thương xót che phủ nữa.
Bạn hãy chắc chắn để mình không bị mất ơn của CHÚA.
Chúa đã biết sự nổi loạn của hai người, và họ đã trở nên xấu xí phải lẩn trốn trước mặt Ngài. Nhưng Ngài vẫn đến và thăm hỏi, để cho họ cơ hội ăn năn. Nhưng khi thấy họ chỉ tìm cách đổ lỗi cho nhau, chồng đổ cho vợ, vợ đổ cho con rắn và gián tiếp oán trách Ngài, thì Đức Chúa Trời đã phải dừng ơn lại cho họ. Họ vốn sinh ra trần truồng và thiếu thốn, nhưng vẫn luôn có vẻ đẹp của chiếc áo tâm linh vô hình, là vinh hiển CHÚA bao phủ quanh mình. Còn bây giờ, ơn Chúa lìa đi, và họ ở lại một mình với sự lõa lồ của xác thịt.
Xin nhắc lại: cái xấu không phải là thân thể, mà là sự lõa lồ không che đậy của xác thịt. Ai có tai thì nghe và có lòng thì hiểu, thân thể khác với dục vọng xác thịt như thế nào.
Nhưng câu chuyện về xuất xứ của trang phục con người chưa kết thúc ở đó. Nếu chỉ dừng lại ở những áo lá tạm bợ và chóng héo tàn tay người làm ra, thì chắc là cả nhân loại vẫn còn mặc áo lá đến tận ngày nay. Ngay cả khi con người đã sa ngã và chia cắt lòng mình khỏi Chúa, Ngài vẫn đến làm ơn cho họ.
Sáng thế ký 3:21 Giê-hô-va Đức Chúa Trời lấy da thú kết thành áo dài cho vợ chồng Ađam, và mặc lấy cho.
Tại sao Chúa phải cấp áo da thú cho vợ chồng A-đam, thay áo bằng lá vải mà họ đã tự làm nên?
Áo lá vải là biểu tượng của việc làm của con người, tìm cách che dấu tội lỗi. Mặc vào để tạm che đi cái xấu của mình.
Áo da thú Chúa ban là biểu tượng của sự thương xót và sự cứu chuộc. Để có áo da, một con vật đã bị giết đi và máu nó đã đổ ra, vẫn còn dấu vết trên những tấm da họ được khoác lên người. Và Chúa mặc vào cho họ để họ không bị hủy diệt bởi tội lỗi mà vẫn còn tiếp tục được ơn thương xót trước mặt Đức Chúa Trời.
Áo thứ nhất thì dễ làm bằng sức người, giá trị thật chẳng bao nhiêu, và cũng chẳng tồn tại được lâu.
Áo thứ nhì, là áo của huyết che phủ, áo nói về một linh hồn sống đã hy sinh vì tội lỗi thế cho những con người được giữ sự sống mình, cho suốt cả đời họ trên đất.
Lẽ ra họ xứng đáng hình phạt với cái bản ngã xác thịt nổi loạn bây giờ bị lộ trần, nhưng đã có chiếc áo bảo tồn quyền thương xót và chúc phước của Đức Chúa Trời trên những đứa con bất tuân phục.
Vì lòng Chúa luôn chuẩn bị sẵn cho chúng ta sự nhân từ Ngài, đó là chương trình cứu chuộc hoàn tất bởi Chiên Con của Đức Chúa Trời, Cứu Chúa Jê-sus Christ. Và áo choàng mới màu trắng tinh khiết Chúa muốn ban cho chúng ta, đó là sự công chính của Chúa Jê-sus, ban cho những ai đã ăn năn và tin nhận Ngài.
Mặc áo đó, chúng ta sẽ được ơn thương xót.
Mặc áo đó, chúng ta sẽ đến gần được với Đức Chúa Trời!
Mặc áo đó, chúng ta sẽ được vào lễ cưới Chiên Con, và vào nơi vinh hiển đời đời.
Ê-sai 61:10 Ta s ẽ r ất vui vẻ trong Đức Giê-hô-va, linh hồn ta mừng rỡ trong Đức Chúa Tr ời ta; vì Ngài đã m ặc áo cứu rỗi cho ta; khoác áo choàng công bình cho ta, như chàng rể mới diện mão hoa trên đầu mình, như cô dâu m ới dồi mình bằng châu báu.
Vậy bây giờ bạn biết sẽ phải làm đẹp mình như thế nào, lấy trang phục nào mà ra mắt Chúa?
Chỉ có cách duy nhất là hãy hạ mình xuống, khiêm nhường, ăn năn, lấy đức tin mà mặc lấy và bằng sự vâng phục mà giữ lấy cái áo choàng của sự thương xót và nhân từ Chúa dành cho mình!
Nhưng vẫn có nhiều người không biết cách tiếp nhận cái áo Chúa ban đó.
Có nhiều người sẽ theo bản năng xác thịt mà trốn tránh Chúa, đóng lòng lại với tiếng gọi của Ngài. Họ coi thường ơn Chúa, không gắn bó với Hội thánh của Ngài, và không hầu việc Đức Chúa Trời. Nếu không thay đổi, cuối cùng họ sẽ chỉ ra mắt Chúa với hai bàn tay trần trụi, như cả đời sống họ vậy, chỉ có nhận mà không hề trả lại (phản chiếu lại) vinh hiển cho Đức Chúa Trời. Bạn sẽ không muốn mình là người như vậy!
Nhưng cũng có nhiều người khác có tư duy kiểu lá cây vả, họ tính toán theo kiểu người đời rằng có thể mặc áo bằng nhiều việc công đức để ra mắt Chúa, và dựa trên công đức đó họ sẽ có quyền đòi hỏi ơn phước Ngài. Họ tỏ lòng sốt sắng hơn nhiều người, cầu nguyện, đọc Kinh thánh, hầu việc, dâng hiến, làm sao cho nhiều người thấy. Nhưng vấn đề là động cơ trong lòng họ đã sai. Đáng tiếc là việc công đức làm ra bởi ý chí của xác thịt chẳng thể che đậy nổi cho tội lỗi.
Ê-sai 64:6 Chúng tôi hết thảy đã trở nên nh ư vật ô uế, mọi việc công bình của chúng tôi như áo nhớp; chúng tôi thảy đều héo như lá, và tội ác chúng tôi như gió đùa mình đi.
Những ai muốn dùng công đức sức người để làm ra trang phục đẹp ra mắt Đức Chúa Trời, thì cuối cùng chỉ qua mặt được con người mà thôi, như thế họ rất dễ trở thành những kẻ đạo đức giả. Còn Đức Chúa Trời coi đó là điều gớm ghiếc.
Lu-ca 16:15 Ngài phán cùng họ rằng: Các ngươi làm bộ công bình qua m ặt người ta, song Đức Chúa Trời biết lòng các ngươi; vì sự người ta tôn trọng là gớm ghiếc trước mặt Đức Chúa Trời.
Chúa Jê-sus không muốn bạn thành kẻ đạo đức giả, chỉ chi mình bằng lễ nghi hình thức mà chẳng thấy sự thật lõa lồ của mình.
Khải huyền 3:17-20
17 Vả, ngươi nói: Ta giàu, ta nên giàu có rồi, không cần chi nữa; song ngươi không bi ết r ằng mình khổ sở, khốn khó, nghèo ngặt, đui mù và lõa lồ.
18 Ta khuyên ngươi hãy mua vàng thử lửa của ta, hầu cho ngươi trở nên giàu có; mua những áo trắng, hầu cho ngươi được mặc vào và điều xấu hổ về sự trần truồng ngươi khỏi lộ ra; lại mua thuốc xức mắt đặng thoa mắt ngươi, hầu cho ngươi th ấy được.
19 Phàm những kẻ ta yêu thì ta qu ở trách sửa phạt; vậy hãy có lòng sốt sắng, và ăn năn đi. 20 Nầy, ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng ta mà mở cửa cho, thì ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người với ta.
Đừng thờ ơ với Chúa, đừng đạo đức giả. Hãy lấy đức tin mà tiếp nhận và mặc lấy cho mình cái áo đẹp, và giữ đừng để cho tội lỗi làm lộ ra tính xác thịt trần trụi của mình.
Hãy nhắc lại, những điều gì sẽ làm nên vẻ đẹp thật sự cho chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời.
Trước tiên, đó là sự hạ mình. Hãy hạ mình xuống, như người thâu thuế hiểu mình một kẻ tội nhân cần phải ăn năn, chứ đừng kiêu ngạo như một kẻ Pha-ri- si đạo đức giả, hay xét đoán người khác.
Lu-ca 18:11-14
11 Người Pha-ri-si đứng cầu nguyện thầm nh ư vầy: Lạy Đức Chúa Tr ời, tôi tạ ơn Ngài, vì tôi không phải như người khác, tham lam, bất nghĩa, gian dâm, cũng không phải như người thâu thuế nầy.
12 Tôi kiêng ăn một tuần lễ hai lần, và nộp một phần mười về mọi món lợi của tôi.
13 Người thâu thuế đứng xa xa, không dám ngước m ắt lên trời, đấm ngực mà rằng: Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót lấy tôi, vì tôi là kẻ có tội!
14 Ta nói cùng các ngươi, người nầy trở về nhà mình, được xưng công bình hơn người kia; vì ai tự nhắc mình lên sẽ phải hạ xuống, ai tự hạ mình xuống s ẽ được nhắc lên.
Lời Chúa cũng dạy chúng ta hãy trang phục bằng sự khiêm nhường, đặc biệt là trong các mối quan hệ với mọi người. Không kiêu ngạo. Không phô trương. Không tranh cạnh. Không nổi loạn.
1 Phi-e-rơ 5:5 Cũng khuyên bọn trẻ tuổi, hãy phục theo các trưởng lão. Hết thảy đối đãi với nhau phải trang sức bằng khiêm nhường; vì Đức Chúa Tr ời chống cự kẻ kiêu ngạo, mà ban ơn cho kẻ khiêm nhường.
1 Phi-e-rơ 3:3-6
3 Chớ tìm ki ếm sự trang sức bề ngoài, như gióc tóc, đeo đồ vàng, mặc áo quần lòa loẹt;
4 nhưng hãy tìm ki ếm sự trang sức bề trong giấu ở trong lòng, tức là sự tinh sạch chẳng hư nát của tâm thần dịu dàng im l ặng, ấy là giá quí trước mặt Đức Chúa Trời.
5 Vì các bà thánh x ưa kia, trông cậy Đức Chúa Tr ời, vâng phục chồng mình, đều trau giồi mình dường ấy;
6 như Sa- ra vâng phục Áp-ra-ham, gọi người là Chúa mình; nếu các chị em làm điều lành, không sợ chi hết mà rối trí, thì trở nên con gái của Sa-ra vậy.
Hãy hạ mình, lấy đức tin mà đến mặc và giữ lấy áo trắng của sự công chính là ơn mà Chúa đã ban cho mình. Hãy lấy sự khiêm nhường, yên lặng và vâng phục làm trang sức mà hàng ngày đi trước mắt Chúa. Nguyện xin ơn Chúa gìn giữ tấm lòng và thái độ cư xử của mỗi chúng ta, để sẽ luôn được là người con đẹp đẽ và đáng yêu trước mặt Ngài. Từ nay cho đến tận cõi đời đời.
Khải huyền 19:7-9
7 Chúng ta hãy hớn ở vui mừng, tôn vinh Ngài; vì lễ cưới Chiên Con đã tới, và vợ Ngài đã sửa soạn,
8 đã cho người được m ặc áo sáng láng tinh sạch bằng vải gai mịn (vải gai mịn tức là công việc công bình của các thánh đồ).
9 Thiên sứ phán cùng tôi rằng: Hãy chép: Phước thay cho những kẻ được mời đến dự tiệc cưới Chiên Con! Người lại tiếp rằng: Đó là những lời chân thật của Đức Chúa Tr ời.
Amen! MS Quốc Hùng