Bạn thân mến
Bạn là vô cùng quý giá trước mặt Đức Chúa Trời, vì yêu thương và muốn cứu rỗi bạn mà Chúa ]ê-sus đã phải hy sinh chịu cái chết nhục hình trên thập tự giá. Nhưng Chúa không chỉ có yêu một mình bạn, hoặc một nhóm người nho nhỏ như chúng ta, mà Ngài yêu thương cả nhân loại, tất cả những con người thuộc mọi dân tộc từ khắp các đất nước ở thế gian này.
Trong chương trình của Đức Chúa Trời cứu rồi thế gian, thì dân sự của Ngài đóng vai trò vô cùng quan trong. Đó chính là những người làm chứng về Đức Chúa Trời hằng sống. Qua dân sự của Ngài mà người ta sẽ được biết đến Đấng Chí cao, học được sự kính sợ và tôn thờ Ngài, để sống theo lương tri và đạo Trời ngay thẳng tốt lành.
Và CHÚA thì sẽ dùng an điển và quyền năng để nâng đỡ những người biết kinh sợ danh Ngài. Nhờ những dấu ấn quyền năng của Chúa mà thiên hạ sẽ phân biệt mà nhận thức được, ai thật có đức tin, ai thật là dân sự của Ngài, ai đang vững bước trên con đường sự sống.
Ân điển và quyền năng Chúa, có thể gọi đó là phước lành, chính là lời hứa phước lành lớn CHÚA dành cho tổ phụ đức tin Áp-ra-ham.
2 Ta sẽ làm cho ngươi nên một dân lớn; ta sẽ ban phước cho ngươi, cùng làm nổi danh ngươi, và ngươi sẽ thành một nguồn phước. 3 Ta sẽ ban phước cho người nào chúc phước ngươi, rủa-sả kẻ nào rủa-sả ngươi; và các chi-tộc nơi thếgian sẽ nhờ ngươi mà được phước.
Sáng thếký 12:2-3
2 Ta sẽ làm cho ngươi nên một dân lớn; ta sẽ ban phước cho ngươi, cùng làm nổi danh ngươi, và ngươi sẽ thành một nguồn phước. 3 Ta sẽ ban phước cho người nào chúc phước ngươi, rủa-sả kẻ nào rủa-sả ngươi; và các chi-tộc nơi thếgian sẽ nhờ ngươi mà được phước.
Từ Áp-ra-ham đã sanh ra dân tộc Y-sơ-ra-ên, mà hôm nay chúng ta thấy thật sự là một dân tộc đặc biệt được phước. Chính sự thành tín của Đức Chúa Trời đã làm thành những lời hứa mà Ngài đã phán cho Áp-ra-ham ban đầu, và sau này lặp lại nhiều lần cho dân tộc sinh ra từ ông.
Phục truyền 7:6-11 6 Vì ngươi là một dân thánh cho Giêhô-va Đức Chúa Trời ngươi; Ngài đã chọn ngươi trong muôn dân trên mặt đất, đặng làm một dân thuộc riêng về Ngài. 7 Đức Giê-hô-va trĩu-mến và chọn lấy các ngươi, chẳng phải vì các ngươi đông hơn mọi dân khác đâu; thật số các ngươi là ít hơn những dân khác. 8 Nhưng ấy vì Đức Giê-hô-va thương-yêu các ngươi, và giữ lời thề mà Ngài đã lập cùng tổ-phu các ngươi, nên Đức Giê-hô-va nhờ tay mạnh rút các ngươi ra, chuộc khỏi nhà nộ-Iộ, và cứu khỏi tay Pha-ra-ôn, vua xứ E-díp-tô. 9 Vậy nên, phải nhận biết rằng Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ấy là Đức Chúa Trời, tức Đức Chúa Trời thành tín, giữ sự giao-ước và nhân-tư đên ngàn đời cho những người yêu-mến Ngài và vâng-giữ các điều-răn Ngài; 10 và Ngài háo-ứng nhân-tiền cho những kẻ ghét Ngài, mà húy-díệt chúng nó đi. Ngài không trì-hoãn cùng kẻ nào ghét Ngài đâu, sẽ háo-ưng nhăn-tiền cho kẻ đó. 11 Vậy, khả cẩn-thận làm theo những điều răn, luật-lệ, và mạng-lịnh mà ta truyền cho ngươi ngày nay.
Không phải chỉ một lần, lời hứa đó được lặp lại rất nhiều lần qua nhiều lời Chúa phán.
Phục truyền 26:1 7-1 9
17 Ngày nay, ngươi hứa nhận Giêhô-vo làm Đức Chúa Trời ngươi, đi theo đường-lối Ngài, gìn-giữ các luật-lệ, điềurăn và mạng-lịnh Ngài, cùng vâng theo tiếng phán của Ngài. 18 Ngày nay, Đức Giê-hô-va đã hứa nhận ngươi làm một dân thuộc riêng về Ngài, y như Ngài đã phán cùng ngươi, và ngươi sẽgìn-giữ hết các điều-răn Ngài, 19 đểNgài ban cho ngươi sự khen-ngợi, danh-tiếng, và sự tôn-trọng trối hơn mọi dân mà Ngài đã tạo, và ngươi trở nên một dân thành cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, y như Ngài đã phán vậy.
Người Y-sơ-ra-ên cần nhận thức và giữ một điều răn lớn, đó là sống xứng đáng với sự kêu gọi đặc biệt, là một dân thuộc riêng về Đức Chúa Trời. Đó là điều kiện để họ được gìn giữ, phước lành, danh tiếng, sự tôn trọng trỗi hơn mọi dân tộc khác.
Thi thiên 144:15b Phước cho dân nào có Giê-hô-va làm Đức Chúa Trời mình!
Khi dân tộc đó sống với ý thức mình thuộc về Chúa.
Lịch sử của dân tộc Y-sơ-ra-ên đã cho thấy nhiều thế hệ đã nếm trải quyền năng và phước hạnh lớn lao của Đức Chúa Trời, nhưng cũng rất nhiều lần họ sa ngã để lòng mình xa lìa Chúa. Họ đã bội ước với Chúa, mát đi ý thức mình là thuộc về Đức Chúa Trời, cho nên đã đánh mất phần phước lành, đến nổi phải gánh chịu phần rủa sả. Khi Chúa lêsus Đấng Christ đến với họ đem theo Tin lành cứu rỗi của Đức Chúa Trời, họ đã chối bỏ Ngài. Hậu quả là họ đã bị mất nước, suốt hai mươi thế kỷ phải sống tản lạc khắp nơi trên thế giới.
Nhưng lịch sử cũng cho chúng ta thấy sự nhân từ và sự thương xót vô cùng của Chúa, Ngài luôn thành tín với dòng dõi của Áp-ra-ham, và trong thế kỷ 20 vừa qua đã xảy ra một phép lạ chưa từng có trong lịch sử loài người đó là dân tộc Y-sơ-ra-en được thương xót, được phục hồi, được trở về xây dựng lại đất nước của mình.
Chúa Jê-sus đã hy sinh trên thập tự giá, để cứu chuộc thế gian. Và bây giờ ai tin nhận Chúa Jê-sus, sống bởi đức tin mình, thì người đó được dự phần lời hứa phước hạnh mà Đức Chúa Trời đã dành cho tổ phục đức tin Áp-ra-ham.
Ga-Ia-ti 3:13-14
13 Đấng Christ đã chuộc chúng ta khỏi sự rủa-sả của luật-pháp, bởi Ngài đã nên sự rủa-sả vì chúng ta, -vì có lời chép: Đáng rủa thay là kẻ bị treo trên cây gỗ, -14 hầu cho phước lành ban cho Áp-ra-ham nhờ Đức Chúa ]êsus-Christ mà được rải khắp trên dân ngoại, lại hầu cho chúng ta cậy đức-tỉn mà nhận-lãnh Đức Thánh-Linh đã hứa cho.
Không có sự phân biệt nào nữa, cũng chính ân điển đó là dành cho chúng ta, nếu chúng ta sống cùng một đức tin. Và cũng một ý thức rằng mình thuộc về Đăng Christ!
Ga-Ia-ti 3:26-2 9
26 Vi chưng anh em bởi tin Đức Chúa Jêsus-Christ, nên hết thảy đều là con trai của Đức Chúa Trời. 27 Vả, anh em thảy đều chịu phép báp-têm trong Đấng Christ, đều mặc [ấy Đấng Christ vậy. 28 Tại đây không còn chia ra người Giu-đa hoặc người Gơ-réc; không còn ngươi tôi-mọi hoặc người tự-chủ; không con đàn-ông hoặc đàn-bà; vì trong Đức Chúa jêsus-Christ, anh em thảy đều làm một.
Lại nếu anh em thuộc về Đấng Christ, thì anh em là dòng dõi của Áp-ra-ham, tức là kẻ kế tự theo lời hứa.
Xin nhắc lạc. Ai tin Chúa ]ê-sus, được trở nên con cái Đức Chúa Trời. Nhưng để được kế tự lời hứa lớn của Đức Chúa Trời cho Áp-ra-ham, chúng ta phải ý thức mình là thuộc về Đấng Christ.
Có những người vẫn nghĩ rằng khi nào cần đến phước Chúa, cần đến ơn lành, thì đến với Chúa và cầu nguyện. Có những người nghĩ xa hơn, biết kiêng ăn, kiêng giữ đời sống mình, và chuyên tâm cầu nguyện những lúc như vậy, và họ vẫn có thể nhận được ơn mà Chúa thương xót muốn ban cho loài người. Nhưng cách nghĩ này có cái gì đó chưa đúng hắn.
Lời Chúa phản dạy chúng ta cần sống xứng đáng với địa vị đặc biệt của mình, là những người được lựa chọn, được hiệp làm một dân của Đức Chúa Trời, và được sự thương xót từ thiên thượng. Đó là sống xứng đáng theo Lời Chúa và rao giảng về tỉnh yêu thương và sự nhân từ của Chúa dành cho nhân loại.
1 Phi-e-rơ 2:9-10
9 Nhưng anh em là dòng-giống được [ưa-chọn, là chức thầy tế-Iễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao-giảng nhânđức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối-tăm, đến nơi sáng-láng Iạ-Iùng của Ngài; 10 anh em ngày trước không phải là một dân, mà bây giờ là dân Đức Chúa Trời, trước không được th ương-xó t, mà bây giờ được thương-xót.
Chúng ta tự hào vì mình thuộc về đất nước mình sinh ra, tự hào về quê hương thứ hai nơi mình đang sống. Có những người có thể tự hào vì mình thuộc về tổ chức này nọ. Nhưng tốt hơn cả là hãy tự hào vì mình là con cái Đức Chúa Trời, là công dân của thiên quốc.
Hãy để ý mà nhận thấy, thật phước thay khi người con cái Chúa sống làm sáng danh Chúa, với ý thức mình là sự sáng cho thế gian, là muối cho đất, và là nguồn phước (kênh dẫn phước lành) của Chúa đến cho những con người lân cận. Nhưng khi nào bị dục vọng xui khiển và sa vào cám dỗ, thì người đó sẽ tự nhiên mà đánh mất đi những điều Cha đã ban, và lạc bước ra khỏi lãnh thổ được Chúa che chở và ban phước, mà vào lãnh thổ của tội lỗi và sự rủa sả dưới quyền ma quỉ.
Hãy suy ngẫm về những lúc mình gần Chúa và được bình an, phước hạnh, đời sống nở hoa. Và hãy suy ngẫm để thấy được những điều xấu xảy đến, kết quả của những sự rủa sả, hậu quả của tội lỗi (sai lầm, vấp phạm, sa ngã)... khi chúng ta làm những việc trái với ý muốn tốt lành của Cha thiên thượng. Ai trong mỗi chúng ta cũng đều có những lúc này lúc khác như vậy, và nếu nhận ra mà ý thức được để ăn năn thay đổi, thì khi đó chúng ta trường thành lên.
Bí quyết để sống được phước của Đức Chúa Trời không phải là bí mật quá khó tìm. Điều đó đã được Lời Chúa bày tỏ trong Kinh thánh.
Coi mình như chết cho tội lỗi
Bí quyết này là ở trong nhận thức và suy nghĩ của con người, là việc riêng của mỗi người. Là ý thức để quyết định chúng ta sống cho ý riêng của tư dục mình, lạc theo con đường thế gian đầy tội lỗi, hay là chúng ta thuộc về Chúa. theo con đường công chính và đầy dầy phước lành.
Rô-ma 6:11-13
11 Vậy anh em cũng hãy coi mình như chết về tội-lỗi và như sống cho Đức Chúa Trời trong Đức Chúa ]êsus-Christ.
12 Vậy, chở đê'tộỉ-Iỗi cai-trị trong xác hay chết của anh em, và chở chiều theo tư-dục nó. 13 Chớ nộp chi-thê minh cho tội-lỗi, như là đồ-dùng gian-ác, nhưng hãy phó chính mình anh em cho Đức Chúa Trời, dường như đã chết mà nay trở nên sống, và dâng chi-thể mình cho Đức Chúa Trời như là đồ-dùng về sự công-bình.
Từ then chốt ở câu Kinh thành Rô-ma 6:11 này, đó là từ “coi như” logizesthe. Trong tiếng Hy-lạp, nó có gốc là từ logizomai, (cũng là gốc của từ “lô-gích” ~ Suy nghĩ lô-gích là từ phổ biến trong rất nhiều ngôn ngữ trong thế giới).
Logizomai có nghĩa là tính toán, xem xét, để đi đến tổng kết, đi đến kết luận hợp lý, đến quyết định cuối cùng. Giống như một người kế toán, xem xét và chốt số về kết quả công việc mình, để đi đến quyết định. Quyết định nào vậy?
Lời Chúa cho chúng ta một hình ảnh một người tin Chúa, với đức tin và suy xét lành mạnh, xem xét cuộc sống mình, có những lúc làm theo lời Chúa và được phước, có những lúc phạm lỗi và gánh chịu sự rủa sả… Đế cuối cùng đi đến quyết định sống theo Chúa có phước hơn. Sống thuộc về Đăng Christ có phước hơn. Sống rao truyền danh Chúa, làm chứng về tỉnh yêu thương của Đức Chúa Trời thật đúng là sống có ý nghĩa và đầy ân điển.
Từ Logizomai còn được dùng nhiều lân nhiều nơi khác trong Kinh thành, thí dụ trong một đoạn Kinh thành nổi tiếng khác nữa.
Phi-Líp 4:8-9
8 Rốt lại, hỡi anh em, phàm điều chỉ chân-thật, điều chỉ đăng tôn, điều chỉ công-bình, điều chỉ thanh-sạch, điều chỉ đăng yêu-chuộng, điều chỉ có tiếng tốt, điều chỉ có nhân-đức đáng khen, thì anh em phải nghĩđến. 9 Hễ sự gì anh em đã học, đã nhân, đã nghe ở nơi tôi, và đã thấy trong tôi, hãy làm đi, thì Đức Chúa Trời của sự bình-an sẽ ở cùng anh em.
Lời Chúa nói rằng hãy nghĩ đến những điều chân thật, đáng tôn trọng, điều công chính, điều thanh sạch, đáng yêu chuộng, điều có tiếng tốt, điều chí nhân đức... tức là những điều răn dạy tốt lành trong Kinh thánh.
“Phải nghĩ đến" tức là phải suy xét và làm ra quyết định, sống như thế là tốt hơn. Sống có ý thức mình thuộc về Đức Chúa Trời, sống làm theo đạo Trời, theo Lời Ngài răn dạy, và rao truyền danh Chúa đến những người xung quanh mình. Đó là ý thức trong lòng dẫn đến quyết định và những việc làm sẽ khiến bạn được đầy dầy Đức Thánh Linh, và hướng phước đầy trọn mọi phước lành mà Cha đã hứa và dành cho bạn, như lời hứa lớn đã ban cho Áp-ra-ham.
Amen Ms Quốc Hùng