SỨ ĐIỆP PHƯỚC LÀNH
Tôi tin rằng sứ điệp này có thể hữu ích vô cùng cho rất nhiều người. Tôi tin rằng tôi đã chứng minh được điều nầy tứ nhiều năm qua. Sứ điệp nầy có thể thay đổi những đời sống, những cộng đồng, những Hội thánh, thậm chí cả những dân tộc. Tôi tin rằng có nhiều người đang chiến đấu với một điều gì đó mà họ hoàn toàn không hiểu nổi trong đời sống của riêng họ - một loại thất bại, một điều gì đó mà mỗi lần họ sắp thành công thì bị chận lại và không cho họ thành công. Một điều gì đó giữ họ lại và khỏi trở thành con người hoàn hảo, khỏi sự được hoàn toàn tự do, khỏi khả năng phục vụ Chúa theo cách họ mong muốn, khỏi việc sống một đời sống đắc thắng thật sự. Tôi tin rằng trong nhiều trường hợp, vấn đề họ đang tranh chiến với điều mà họ chưa bao giờ nhận định được hoặc chưa biết hết được, thì đó là một sự rủa sả trong đời sống của họ.
Trước hết, tôi muốn thưa với các bạn một ít về việc làm thế nào mà bản thân tôi đã được dẫn vào lẽ thật nầy. Một vài năm trước đây trong một nhà thờ Trưởng lão tại Hoa Kỳ. tôi đang hướng dẫn một buổi nhóm giải cứu. Tôi đã kết luận bài giảng và tôi chưa bắt đầu công việc thi hành sự giải cứu. Tôi đang đứng sau tòa giảng và ở hàng ghế đầu, bên trái của tôi, tôi để ý thấy một gia đình - người cha, người mẹ và cô con gái. Khi tôi liếc nhìn họ, dường như Đức Thánh Linh phán với tôi: “ Có một sự rủa sả trên gia đình nầy” . Tôi không có lý do nào khác ngoại trừ việc dường như đối với tôi đó là Lời Chúa phán với tôi. Vì thế tôi đã bước xuống sau “ Thưa ông, tôi tin rằng Đức Chúa Trời đã tỏ cho tôi biết rằng có một sự rủa sả trên gia đình của ông. Ông có muốn tôi thủ tiêu sự rủa sả đó và giải cứu ông ra khỏi đó trong Danh Chúa Jêsus không? Lập tức ông ấy nói : “Vâng”.
Lúc ấy tôi không có ý nghĩ gì về lý do tại sao ông ấy đã lập tức chấp nhận lời yêu cầu của tôi. Tôi bước ra sau tòa giảng và cầu nguyện vài lời đơn sơ. Mặc dù tôi chưa tiếp xúc bất cứ ai trong gia đình này, nhưng có một sự phản ứng cụ thể thấy được trong mỗi một người trong số họ khi tôi bẻ gãy sự rủa sả. Rồi tôi để ý thấy rằng cô gái ấy là một thiếu nữ còn trẻ đó có một bàn chân trái đang được bó bột từ phần đùi cho đến bàn chân. Thế là tôi ra sau, gặp người cha và nói : “ Ông có muốn tôi cầu nguyện chữa bệnh cho con gái ông không?. Ông ấy nói : “Vâng”, nhưng ông đã biết rằng nó đã gãy chân đó 3 lần trong vòng 18 tháng, và các bác sĩ nói là chân đó sẽ không bao giờ lành.
Ngày nay, nếu tôi nghe câu nói rằng một người đã gãy chân cùng một chân 3 lần trong vòng 18 tháng, thì tôi không cần một dấu hiệu nào khác để biết rằng nó có một sự rủa sả trên gia đình đó. Tuy nhiên, vì cái chân đang bị bó bột, tôi nói rằng điều tôi có thể làm là giữ chân bó bột đó trong tay tôi và tôi cầu nguyện. Câu chuyện hơi phức tạp nhưng tôi chỉ giải thích điểm chính. Chẳng bao lâu sau đó, tôi nhận được một bức thư của người mẹ gởi cám ơn tôi về những việc đã xảy ra và nói rằng khi họ đến bệnh viện lần nữa để chiếu X quang cho bàn chân thì thấy chân đã lành và chẳng bao lâu cô gái được tháo bột khỏi bàn chân.
Khi tôi suy gẫm lại kinh nghiệm nầy thì cho một ý nghĩ đã đến với tôi. Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho tôi thấy có một sự rủa sả trên gia đình đó và Ngài đã dẫn dắt tôi để tôi bẻ gãy sự rủa sả đó trước khi Ngài cho phép tôi cầu nguyện chữa lành cho cô gái ấy. Tại sao? Câu kết luận của tôi là cô gái ấy không được chữa lành cho đến khi sự rủa sả đã được thủ tiêu. Nói cách khác, sự rủa sả là một hàng rào vô hình ngăn cách không cho cô hưởng phước hạnh mà Chúa muốn cô ấy nhận lãnh. Rồi Đức Chúa Trời bắt đầu giải quyết với tôi về toàn bộ vấn đề phước hạnh và rủa sả khi tôi mở Kinh thánh ra, tôi rất ngạc nhiên thấy Kinh thánh nói nhiều về việc nầy, và chúng ta rao giảng rất ít ở nhiều nơi và ở những hội chúng mà tôi quen biết với.
Gần đây khi tôi ở
Một ngày kia, ông chủ nói với cô : “ Bà chủ Guru của chúng tôi đã công bố những phước lành trên chúng tôi, và chúng tôi muốn cô đánh máy những lời đó xuống cho chúng tôi”. Khi cô khởi sự đánh máy, cô khám phá ra rằng đó là những lời gì chứ không phải là lời chúc phước lành. Và vì là một Cơ đốc nhân đã dâng mình cho Chúa, cô cảm thấy không được tự do để đánh máy những lời đó. Thế là cô đã đi đến với ông chủ và giải thích tình cảnh đó. Ông chủ rất nhân từ và đã xin lỗi không nhận biết điều đó đi ngược lại lương tâm cô. Tôi không biết các điều gì đã xảy ra, nhưng tôi đoán là bà Guru đó đã nghe về việc nầy và đã cầu nguyện một loạt cầu nguyện nào đó không tốt cho người nữ thư ký nầy. Hầu như ngay sau đó, người nữ thứ ký đó bắt đầu phát triển chứng viêm khớp rất nặng trong cả hai bàn tay. Những ngón tay của cô cong lại và trở nên cứng đờ hoàn toàn. Cô không thể co ngón tay lại và cô cũng không thể làm gì được trong nghề của mình, sự đau đớn trở nên thê thảm. Ban đêm cô không ngủ được, cô không thể ngủ chung giường với chồng cô được bởi vì mỗi lần anh chồng cựa mình thì các ngón tay của cô đau đớn quá khiến cô không ngủ được. Cô đi đến một bác sĩ chuyên khoa và ông chẩn đoán đó là viêm thấp khớp.
Môt nữ tín đồ khác là bạn của cô thư ký đã có nghe 3 sứ điệp của tôi : “ Sự rủa sả, nguyên nhân và cách chữa”, đã mang những băng cassettes đó đến cho cô thư ký nghe. Họ nghe qua 3 cuốn băng, đến phần cuối cuốn thứ 3 là chỗ tôi hướng dẫn người ta cầu nguyễn giải thoát khỏi sự rủa sả trên cuộc đời của họ. Lúc đó tự nhiên băng cassette giựt nhảy. Nó không chạy tiếp được, không chạy lui và cũng không lấy ra được. Bấy giờ đó là một tình thế hoàn toàn siêu nhiên. Nhưng bà tín đồ mang cassette đến đã đánh máy lời cầu nguyện giải cứu đó ra giấy trước đấy có mang theo. Thiếu phụ Do Thái nầy hơi rắc rối, cô không thực sự tin nơi những sự rủa sả. Cô đã lắng nghe các cuốn băng cassette chỉ để làm vui lòng bà bạn, và lúc đầu cô không muốn đọc lời cầu nguyện giải thoát. Nhưng cuối cùng cô đồng ý đọc lời cầu nguyện, và ngay khi cô đọc lời cầu nguyện đó ( không kéo dài hơn 3 hay 4 phút) thì những ngón tay của cô không còn co lại nữa, chúng đã hoàn toàn tự do, sự đau đớn ngưng ngay, và lúc cô vừa đọc xong lời cầu nguyện giải thoát thì cô hoàn toàn lành bệnh. Rồi cô trở lại ông bác sĩ cũ để tái khám, và theo lời bác sĩ, về phương diện y khoa cô đã hoàn toàn được chữa lành.
Điều đó chỉ đến bởi một điều không có lời cầu nguyện để chữa bệnh. Tất cả chỉ là lời cầu nguyện giải thoát một sự rủa sả. Chúng ta hãy nhìn vào Kinh thánh và xem Kinh thánh nói gì về các phước hạnh và các sự rủa sả. Trước hết, có rất nhiều câu trong Kinh thánh nói về điều nầy. Bạn sẽ ngạc nhiên là sẽ thấy quá nhiều, cả những phước lành và những sự rủa sả đều thường được diễn tả thành lời - hoặc lời nói hay lời viết. Nhưng những lời đó không phải là những lời nói thường, đó là những lời đã được ủy thác quyền năng siêu nhiên và quyền năng đó có thể là quyền năng của Đức Chúa Trời hoặc có thể là quyền năng của Satan.
Một trong những khía cạnh vế tất cả các sự rủa sả lẫn các phước lành là khi chúng xảy đến, chúng thường tiếp tục từ thế hệ nầy sang thế hệ khác rồi thế hệ khác nữa. Cho nên một người kinh nghiệm hoặc là phước lành hoặc là rủa sả không thể dễ dàng phân biệt chúng đến từ đâu, bởi vì chúng có thể đã có trong quá khứ rồi, ngay cả hằng trăm năm trước.
Tôi đã dạy điều này ở
Như thế, những sự rủa sả và những phước hạnh là những lời nói đã được ủy quyền với một quyền phép siêu nhiên có thể là quyền phép của Chúa, có thể là quyền phép của ma qủy - nhưng đó là những lời gây nên ảnh hưởng trên đời sống dân chúng và nói rộng hơn chúng đã quyết định số phận của họ và thường chúng tiếp tục diễn ra từ thế hệ nầy đến thế hệ khác, thậm chí đến cả ngàn năm.
Nếu có một sự rủa sả, tôi muốn nêu lên ngay ở đây Đức Chúa Trời có thể ban cho bạn một giải pháp, Ngài đã cung ứng giải pháp, nhưng trước hết hãy để tôi đưa cho các bạn xem bức tranh toàn cảnh.
- Trang trước
- Trang sau >>