
Tôi còn nhớ một ngày, khi tôi đi vào một cửa hàng ở Los An-gê-les để mua một đồ vật vặt nào đó. Ra khỏi cửa hàng, tôi nhìn thấy hai cậu bé (sau này tôi mới biết đó là hai anh em), khoảng tám và mười tuổi. Chúng đứng bán kẹo mút. Một cậu bé chạy đến với tôi và hỏi: “Bà có muốn mua kẹo mút không”. Khi cậu nhìn vào mặt tôi, thì cặp mắt cậu mở tròn xoe và cậu hét lên: “Uy-li, Uy-li, Xem này, đây là bà có phép lạ, bà có phép lạ!”
Tôi chỉ biết mỉm cười lúc đó.
Cậu bé xúc động mạnh đến nỗi bắt đầu nói lắp: “Bà biết không, một lần cũng có phép lạ xảy ra với cháu. Có một phép lạ xảy ra với cháu.”
“Thế nó là gì đấy?” – tôi hỏi.
“À, có một lần cháu rất mong được có cái đồng hồ, - cậu bé kể, - và cháu bắt đầu cầu nguyện xin Chúa cái đồng hồ. Bà biết không? Cháu đi trên phố thế này và nhặt được cái đồng hồ. Chúa đã làm phép lạ cho cháu!”
Đối với cậu bé điều như thế này đã là phép lạ. Đối với người bệnh mong được chữa lành bệnh ung thư, thì nhặt được cái đồng hồ có lẽ không phải là phép lạ lớn lao gì. Các bác sĩ đã nói rằng không còn hy vọng gì hết. Sau đó, bỗng nhiên, trong sự thương xót đối với anh ta, Đức Chúa Trời đã giáng xuống, và một điều kỳ diệu siêu nhiên đã xảy ra. Đi ngược lại tất cả các quy luật tự nhiên, quyền năng siêu nhiên của Đức Chúa Trời đã đem đến sự chữa lành. Và điều đó cũng là một phép lạ vĩ đại giống như việc cậu bé nhặt được chiếc đồng hồ.
Tôi có hai câu hỏi mà tôi sẽ hỏi Chúa khi lên thiên đàng. Câu đầu tiên: “Chúa Jê-sus ơi, vì sao không phải tất cả đều nhận được sự chữa lành?” Tôi rất muốn biết được điều đó, vì tôi không có câu trả lời cho câu hỏi này. Câu hỏi thứ hai liên quan đến sự bày tỏ quyền năng Đức Chúa Trời – quyền năng Đức Thánh Linh, mà bởi đó người ta ngã. Tôi không thể làm gì được trong chuyện này. Tôi không hiểu cách biểu hiện này. Tại sao có một số người ngã, khi tôi cầu nguyện cho họ? Tôi hiểu rằng hiện tượng này có xuất xứ thuộc linh. Nhưng tại sao điều đó xảy ra trong các buổi nhóm của tôi, thì tôi không hiểu.
Nhưng tôi hiểu những gì Sau-lơ đã trải nghiệm trên đường đến thành Đa-mách. Thình lình ông bị hất ngã ngửa xuống đất. Thật tiếc là tôi không có mặt ở đó. Bên cạnh không có ai để mà đỡ ông ta trong lúc ngã cả. Nhưng Chúa đã phán: “Sau-lơ, hãy đứng dậy”. Điều gì đã xảy ra? Tôi hình dung nét mặt của ông, bừng sáng bởi vinh hiển thiên thượng, nhưng ông cũng không thể trả lời câu hỏi này giống như tôi. Hàng ngàn người cũng ngã dưới quyền năng của Đức Thánh Linh nhưng cũng không thể giải thích được gì cả. Những người này chỉ có thể nói với chúng ta rằng đó là một quyền năng siêu nhiên.
Cũng như tất cả các phép lạ khác, hiện tượng này cũng không thể định nghĩa được. Nhưng ai cần đến định nghĩa nữa, khi chính người đó đã nếm trải điều đó trên chính bản thân mình? Chỉ những kẻ đa nghi cần đến mà thôi. Bởi vì sau sự đụng chạm của Đức Chúa Trời thì sự đa nghi chẳng còn để lại dấu vết nào nữa.
Có thể những lời bức thư sau đây sẽ mô tả tốt hơn điều này, là thư tôi nhận được từ một ông tiến sĩ Pol Frai-lin, mục sư Hội thánh Giao Ước số một tại Min-ne-a-pô-lis, bang Mi-ne-so-ta.
Chúng tôi tổ chức buổi nhóm tại một sân khấu lớn ở Min-ne-a-pô-lis. Tiến sĩ Frai-lin ngồi ngay hàng ghế đầu tiên cùng với các nhà truyền giảng khác. Khi quyền năng Đức Thánh Linh giáng xuống và người ta bắt đầu ngã dưới tác động của nó, thì tiến sĩ Frai-lin cũng ngã, cho dù ông là một là một vị mục sư bảo thủ của một Hội thánh đặc biệt bảo thủ.
Khi tôi quay trở về Pít-sburg, bức thư của tiến sĩ Frai-lin đã chờ đợi tôi. Đây là một đoạn trích dẫn trong thư đó:
“Mọi người trong Hội thánh tôi và các mục sư phụ tá hỏi tôi rằng tôi cảm thấy gì dưới ảnh hưởng quyền năng Đức Thánh Linh đã giáng xuống tôi lúc đó. Tôi có thể nói rằng đó là một sự nếm trải kỳ diệu. Thực tế đó là một kinh nghiệm siêu nhiên thuộc linh không thể mô tả bằng cách nào được. Khác xa với đời thường, nó khác biệt hẳn với những biểu hiện thuộc linh khác, và có cảm giác như là vào thời khắc đó đã hòa hợp lại thành một tổng thể mọi vè đẹp và sự diệu kỳ mà Đức Thánh Linh từng bày tỏ những lần trước kia. Được ở dưới sự xức dầu của Đức Thánh Linh – là một trạng thái tuyệt vời nhất.”
Trích từ những bài giảng của Ket-rin Kul-man
ND - T.Q.H. Tinlanh.Ru