Một trong những nguyên nhân khiến ta từng nghi ngại chưa tin nhận Chúa Jê-sus, là do ta không biết mối quan hệ ban đầu của con người với Đức Chúa Trời, nên không hiểu điều gì đã khiến Jê-sus phải xuống trần, tại sao Ngài phải chết thay chúng ta. Nghĩa là chúng ta không biết đến lịch sử thật của loài người, và vị trí của sự kiện Jê-sus chết và sống lại trong lịch sử đó. Bài viết này sẽ nói về chủ đề ấy.
Khi bạn hiểu đúng lịch sử của mình, bạn sẽ thấy bức tranh toàn cảnh cả chương trình cứu chuộc của Đức Chúa Trời. Và bạn sẽ thấy chỗ đứng của mình trong đó.
Nói về lịch sử là chúng ta nói về những sự kiện xảy ra trong quá khứ có ảnh hưởng trực tiếp đến ngày nay. Thí dụ: sự kiện lịch sử tại quảng trường Ba-đình tháng 9 năm 1945 đã ảnh hưởng đến chúng ta: bây giờ là công dân Việt nam, không còn là dân An-nam thuộc địa của Pháp. Người Việt nào không thừa nhận nó phải sống xa tổ quốc, không được mang quốc tịch Việt nam.
Cũng vậy, lịch sử nhân loại mang dấu ấn của những sự kiện xảy ra trong quá khứ.
Trước tiên đó là câu hỏi về nguồn gốc loài người: “Con người từ đâu ra?” Không phải ai cũng biết được câu trả lời. Trước kia tôi nghĩ rằng con người ra từ vườn thú. Người ta nói với tôi như vậy. Nhưng những câu: “đồ súc vật”, “nhăn nhở như khỉ” - đối với tôi lại không phải là lời khen biết giữ truyền thống tổ tiên, mà là lời mắng chửi. Hơn nữa, nếu ai đó tin mình xuất thân từ vượn, thì chẳng có điều gì là quá xấu xa mà họ không dám làm. Con người nghĩ về mình thế nào thì anh ta sẽ cư xử đúng như vậy.
Tôi không thấy loài vật sống có lương tâm đạo đức, cũng chẳng biết hiếu kính cha mẹ. Nói chung chúng nó đúng là súc vật.
Có người cho rằng người ta được đầu thai bởi linh hồn (người hoặc súc vật) từ kiếp trước. Nhưng chưa bao giờ bạn thấy cảnh có ai đó ôm con bò (hay gà vịt) mà mừng khóc vì nhận ra đó là ông bà của mình đầu thai vào nó.
Có thể buồn cười về những lý thuyết tương tự, nhưng khi bạn còn chưa biết lịch sử chân thật của mình, bạn vẫn có thể bị lầm lạc từ hết giả thuyết này sang giả thuyết khác như vậy. Chỉ khi bạn biết được chân lý, bạn mới được giải phóng khỏi những nếp nghĩ sai lầm của thế gian.
Chân lý là những gì Đức Chúa Trời nói với chúng ta. Ngài muốn cho loài người chúng ta biết lịch sử thật của mình, nên Ngài đã sai những con người chép lịch sử của chúng ta trong một quyển sách. Đó là Kinh Thánh - Lời của Đức Chúa Trời dành cho loài người. Nó được Đức Chúa Trời gìn giữ qua hàng ngàn năm nay một cách nguyên vẹn. Các bí mật của Kim tự tháp xứ Ai-cập mất đi không ai giữ lại được, thế mà quyển sách viết vào thời đó do một người già trăm tuổi (Môi-se) của một dân thiểu số (Y-sơ-ra-ên) lại còn lại đến nay. Bởi vì trong đó có lịch sử chân thật của tôi và bạn.
“Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất.” (Sáng thế ký 1:1)
Ban đầu, khi đồng hồ của vũ trụ điểm giây phút đầu tiên, Đức Chúa Trời đã tạo dựng nên trời đất này. Từ nơi ở của mình là cõi đời đời (cõi vĩnh hằng - ngoài ảnh hưởng của thời gian), bằng một động tác, Chúa Trời đã tạo nên thế gian này cùng với thời gian.
Sắp tới đây, khi Chúa Jê-sus sẽ quay lại và xét đoán thế gian xong, cũng bằng một động tác, Ngài sẽ xoá thế gian tạm thời này cùng với thời gian, mà dựng nên một trời mới đất mới vĩnh hằng cho chúng ta là những kẻ được cứu chuộc.
Đức Chúa Trời tạo nên mọi vật rất trật tự, hài hòa, chu đáo, với thẩm mỹ tuyệt vời. Nhưng có thể bạn đã nghe ai đó nói là mọi vật được hình thành qua quá trình tiến hóa dài hàng tỷ năm bởi các tác động ngẫu nhiên (tình cờ) không cần đến một sự khôn ngoan tối cao nào. Họ nói vũ trụ này là kết quả của một vụ nổ lớn của vật chất. Họ muốn chép lại lịch sử chúng ta thành như thế này: “ban đầu một vụ nổ đã tạo thành trời đất”.
Nếu họ đúng, thì chúng ta bây giờ càng gây nổ nhiều càng tốt, vì sau các vụ nổ sẽ lại càng có trật tự hơn, và các vụ nổ bom đạn chiến tranh ở Việt nam đáng lẽ phải là cách xây nhà tốt nhất.
Những người nói như vậy dùng trí khôn của mình đi chứng minh rằng để sanh ra được những người khôn ngoan như họ lại chẳng cần đến một chút trí khôn nào.
Vấn đề là ở chỗ khi Đức Chúa Trời tạo dựng nên trời đất này thì chúng ta không ai có ở đó để chứng kiến. Ngài cũng có thể hỏi họ như đã có lần hỏi Gióp: “Khi ta đặt nền trái đất, thì ngươi ở đâu?” (Gióp 38:4). Bạn và tôi có thể không có mặt tại quảng trường Ba-đình năm 1945, nhưng ta vẫn biết là có nước Việt nam ngày nay, và những người dân nước đó. Cũng như ta biết nước Đức Chúa Trời trên đất này và những công dân của nó - những kẻ tin nhận Jê-sus, và ta thấy những bằng chứng là các công việc của Ngài làm ra giữa chúng ta. Chúng ta không có mặt lúc đó, nhưng chúng ta biết Đức Chúa Trời và tin Lời Ngài nói về buổi ban đầu, và chúng ta thấy những bằng chứng trong thiên nhiên.
Những nhà khoa học không ngớt thán phục khi nghiên cứu và bắt chước thiên nhiên để áp dụng vào cho văn minh xã hội loài người. Họ nhìn vào loài chim để học cách bay, bắt chước loài dơi để chế tạo ra-đa, nghiên cứu cấu trúc của con mắt để chế tạo ra máy quay phim và truyền hình, v.vv... Và họ phải thừa nhận là dù với trình độ khoa học kỹ thuật tiên tiến hiện nay những máy móc con người chế tạo ra vẫn còn kém rất xa những bản gốc đó trong thiên nhiên. Khi họ nhìn sâu vào cấu trúc của những tế bào sống trong cơ thể, họ khám phá ra một trật tự nghiêm ngặt và mức độ phức tạp đáng kinh hoàng của nó. Nhiều người trong số họ thán phục Đấng Tạo Hoá đã sắp đặt mọi sự với trật tự tuyệt vời như vậy.
Bạn có thể đọc thấy sách chép về công việc sáng thế của Đức Chúa Trời tiếp tục kể chuyện Ngài tạo nên sự sáng, bầu trời, đất cạn và biển, các loài cây cỏ ra sao. Sau đó các vì sáng trên trời được Ngài tạo ra để soi xuống đất. Các loài động vật được tạo ra, loài theo loài, để chúng sanh sản cho đầy dẫy trên đất. Đó là công việc trong năm ngày đầu tạo hóa. Đức Chúa Trời đã chuẩn bị xong ngôi nhà cho loài người.
“Đức Chúa Trời đã tạo thành đất và làm ra nó, đã lập nó cho bền vững, chẳng phải dựng nên là trống không, bèn đã làm nên để dân ở.” (Ê-sai 45:18)
Khi Đức Chúa Trời dựng nên trời đất này là Ngài làm cho con người chúng ta một chỗ ở!
Và bây giờ trái đất - ngôi nhà của loài người đã sẵn sàng cho một sự kiện lịch sử mới:
“Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta, đặng quản trị loài cá biển, loài chim trời, loài súc vật, loài côn trùng bò trên mặt đất, và khắp cả đất. Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.” (Sáng thế ký 1:26-27)
Bầu trời, các tinh tú trên trời được dựng nên vì cớ đất, đất được tạo nên vì cớ con người.
Con người được Đức Chúa Trời tạo dựng nên dựa theo mẫu từ chính Đức Chúa Trời, duy chỉ có con người chúng ta mang hình ảnh Đức Chúa Trời và tựa như Ngài. Chúng ta giống Ngài cũng như con giống cha. Loài người được dựng nên để cai trị thế gian này với địa vị là con cái Chúa Trời, để thừa hưởng mọi sự tốt lành trong thế giới mà Ngài đã dựng nên cho họ.
Để chu cấp cho con người, Ngài đã khiến cây cối tự mọc lên sanh hoa quả nuôi họ. Cuộc sống trong thế gian bấy giờ chỉ có những sự tốt lành mà Cha đã làm sẵn cho.
“Đức Chúa Trời thấy các việc Ngài đã làm thật rất tốt lành… ấy là ngày thứ sáu.” (Sáng thế ký 1:31)
Trong khi tạo nên con người, Ngài đã làm một điều đặc biệt:
“Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh.” (Sáng thế ký 2:7)
Chúng ta là loài sanh linh - tức là những linh hồn sống. Chúng ta giống Ngài về nhiều mặt, và cái quan trọng nhất là trong chúng ta có hơi thở của Đức Chúa Trời (còn gọi là sanh khí) tức là thần linh của Ngài. Chúng ta giống Đức Chúa Trời Ba Ngôi vì cái tôi của chúng ta cũng có ba phần: Ta là thần linh (Kinh Thánh gọi đó là lòng người, hay con người bề trong) với nhu cầu tôn thờ Đức Chúa Trời và tương giao với Ngài, khát khao chân lý là Lời Ngài - (Phục 6:16). Ta có tâm hồn (cảm xúc để yêu ghét, muốn được quan tâm và tôn trọng; trí óc - để suy xét, định hướng cho mình; và ý chí - để quyết định cuộc sống mình). Ta sống trong một thân thể - vì thân thể cho ta sống và hoạt động trên đất, có nhu cầu ăn, nghỉ, sinh sản, cần chăm sóc bảo vệ.
Như vậy, bạn không phải chỉ ra từ đất, trong bạn còn có điều gì đó tuyệt vời đã đến từ trời.
Bạn không chỉ sinh ra để mà ăn và uống, để thỏa mãn dục tính, cũng không phải chỉ sinh ra để đam mê những thú vui tầm thường.
Bạn sinh ra để sống một cuộc đời có mục đích cao đẹp. Mỗi người là một cá nhân đặc biệt chẳng bao giờ lặp lại, là tác phẩm của bàn tay Đức Chúa Trời (Thi 139:13-16; 1 Côr. 5:17). Khi Đức Chúa Trời nắn nên bạn trong lòng mẹ, Ngài đã chuẩn bị cho bạn một chương trình tốt đẹp, phù hợp với khả năng thiên bẩm của bạn.
Nếu ngày hôm nay bạn còn sống chưa có mục đích (không mong gì hơn ngoài ăn, mặc và chơi bời), thì bạn đang lãng phí thời giờ và thiên tài quí giá ẩn giấu trong mình; và đang sống lệch kế hoạch của Chúa định cho bạn. Ngài sẽ không bắt ép bạn đâu, mà bạn cần phải đến với Ngài để khám phá ra cho mình kế hoạch đó.
Hãy đọc tiếp để biết những gì đã được Đức Chúa Trời định sẵn cho cuộc sống con người trong buổi ban đầu (bình minh của nhân loại), sau khi Ngài tạo dựng nên họ:
“Đoạn, Giê-hô-va Đức Chúa Trời lập một cảnh vườn tại Ê-đen, ở về hướng Đông, và đặt người mà Ngài vừa dựng nên ở đó. Giê-hô-va Đức Chúa Trời khiến đất mọc lên các thứ cây đẹp mắt, và trái thì ăn ngon; giữa vườn lại có cây sự sống cùng cây biết điều thiện và điều ác.” (Sáng thế ký 2:8, 9)
Từ khi thế giới này được dựng nên đến nay, con người chúng ta bao giờ cũng là mối quan tâm chính của lòng Đức Chúa Trời. Vườn Ê-đen - địa đàng được dựng nên để thỏa mãn mọi nhu cầu con người, cả về vật chất và tinh thần, đầu tiên cuộc sống con người chỉ là sự an nghỉ với Đức Chúa Trời trong sự chăm sóc dư dật của Ngài (Sáng 2:8-9). Họ là bạn hữu, hàng ngày Đức Chúa Trời với con người đi dạo cùng nhau (Sáng 3:8). Mặt trời chiếu sáng mà không hun đốt, vì có nước ở trên khoảng không làm tấm màn che (Sáng 1:6-7), giữ cho khắp trái đất có khí hậu nhiệt đới ấm áp và ổn định, cây cối, thú vật, mọi loài tràn đầy sức sống. Chẳng ai phải lo cày cấy, làm đồng, nhổ cỏ, tưới nước (Sáng 2:5); bởi đất tự mọc lên đủ các thứ cây đẹp mắt, trái thì ăn ngon. Xung quanh vườn là những dòng sông, nhiều các loại ngọc quí, vàng cao (Sáng 2:9-15). Bầu trời thì có biết bao nhiêu vì sao hàng sáng reo vui với con người (Gióp 38:7). Con người luôn no đủ các bông trái của đất, không cần phải đổ máu các thú vật làm đồ ăn cho mình, thú dữ vẫn còn phục tùng con người, chưa có kẻ thù vì chưa có tội ác. Chưa hề có đau đớn, bệnh tật, chiến tranh, chết chóc. Thật là tuyệt vời!
Đó là cuộc sống đáng để sống!
Chúng ta vốn sinh ra để được sống nơi vườn địa đàng!
Hơn thế nữa, chúng ta sinh ra để được sống đời đời!
Hãy cùng đọc lại đoạn Kinh Thánh trên: “giữa vườn lại có cây sự sống”, có nghĩa là Đức Chúa Trời muốn con người được sống mãi với Ngài. Ngài đã dự định sắm điều kiện để con người được sống mãi, miễn là con người chọn quả cây sự sống cho mình, tiếp tục tin tưởng Đức Chúa Trời và quyết định ở cùng Ngài. Và chính Đức Chúa Trời cũng căn dặn con người điều đó:
“Rồi, Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn chắc sẽ chết.” (Sáng 2:16,17)
Trong tình yêu của Đức Chúa Trời không có sự ép buộc, con người luôn được tự do lựa chọn cuộc sống mình - chọn cây sự sống hoặc cây biết điều thiện điều ác - hoặc là cuộc sống chỉ biết có tốt lành với Đức Chúa Trời, hoặc là sẽ hiểu thế nào là điều ác khi phó cuộc sống mình vào tay kẻ ác. Đến bây giờ mỗi con người vẫn còn quyền tự do đó.
Có một số người cảm thấy .bất mãn. khi đọc đoạn Kinh Thánh về cây cấm này, cũng giống như khi thấy Lời Chúa .cấm. họ làm một cái gì đó (nói dối, ăn trộm, say sưa, gây gổ, ngoại tình ...). Họ tưởng lầm rằng Ngài quá là khắc nghiệt. Bạn có thấy không, Đức Chúa Trời đặt cây đó trong vườn vì Ngài tôn trọng quyền tự do của chúng ta, còn Lời dặn của Ngài đừng đụng đến cây đó là do lòng yêu thương Ngài chỉ mong điều tốt cho con người. Ngài muốn tốt cho chúng ta còn hơn cả chính chúng ta muốn cho mình nữa, và ngoài Ngài ra chẳng có một điều tốt nào hết. Kinh nghiệm đau đớn của A-đam đã thử xưa kia để bây giờ cả loài người phải trả giá. Những lời Chúa dạy giống như lời căn dặn của cha với con mình, để hướng dẫn nó tránh khỏi thất bại trong đời (Châm 4:20-22; Thi 119). Cha mẹ yêu con mình nên mới răn dậy; và để cho đứa con được an toàn, về phía nó phải tin rằng cha mẹ chỉ muốn tốt cho mình và vâng phục theo những lời dạy đó. Nếu bạn là cha mẹ, bạn sẽ hiểu điều đó.
Bây giờ chắc bạn đã thấy: khi kẻ lừa dối trong thế gian bịa đặt (giấu diếm sự thật) về nguồn gốc của bạn là nó định ăn cắp quyền thừa kế gia tài của Cha trên trời đã sắm sẵn cho bạn.
Nếu bạn nghĩ mình ra từ vượn, bạn sẽ quay về tính thú vật. Gia tài của bạn sẽ là sự trần truồng, nỗi cô đơn, hoảng sợ và thù nghịch, bệnh tật và đói kém. Bạn sẽ chẳng dám đòi hỏi gì hơn ở cuộc đời này. Và bạn sẽ sẵn sàng xuôi tay đón nhận cái chết, về với đất.
Nếu bạn biết mình ra từ Đức Chúa Trời - bạn sẽ tìm cách quay lại với Ngài. Bạn sẽ biết trời vốn là nhà của bạn. Bạn sẽ tìm lại gia tài mình phải được thừa kế, đó là vườn địa đàng - nơi có sự bình an, được yêu thương che chở, được chăm sóc, sức khoẻ và sự dư dật. Bạn sẽ biết rằng tất cả những điều tốt đẹp vốn được Cha trên trời dành cho bạn. Cả sự sống đời đời nữa.
Bởi vì ý định ban đầu của Đức Chúa Trời cho loài người là như vậy, và đến tận bây giờ Ngài vẫn không đổi ý. Dù có sự gián đoạn do sự sa ngã của con người gây nên, Ngài vẫn đang tiếp tục kế hoạch đưa con người chúng ta về lại với ý định ban đầu của Ngài là vườn Ê-đen. Và con đường để quay lại thì bạn đã biết: đó là đức tin vào Jê-sus Christ Cứu Chúa chúng ta. Chúa Jê-sus đã đến để mang chúng ta trở lại về với Đức Chúa Trời, cho chúng ta được lại những gì vốn dành cho con người từ buổi ban đầu: sự sống dư dật.
Về những sự kiện đó chúng ta sẽ còn nói đến cụ thể hơn trong các bài sau.
Bây giờ bạn sẽ hiểu tâm tình của tác giả đoạn thi thiên sau, khi ông tự trả lời cho mình câu hỏi :
“Loài người là gì, mà Chúa nhớ đến? Con loài người là chi, mà Chúa thăm viếng nó? Chúa làm người kém Đức Chúa Trời một chút, Đội cho người sự vinh hiển và sang trọng. Chúa ban cho người quyền cai trị công việc tay Chúa làm, Khiến muôn vật phục dưới chân người.” (Thi thiên 8:4-6)
Vì con người chúng ta vốn là dòng dõi yêu dấu của Ngài.
Quốc Hùng
Moscow 1999.
Từ tác giả:
Bài viết này là một phần trong chuỗi các bài viết dành cho những anh chị em mới đến với Chúa. Sau bao nhiêu năm từ khi sanh ra sống không có Đức Chúa Trời, bây giờ đi những bước đầu tiên theo Chúa chắc anh chị em còn có nhiều bỡ ngỡ. Những bài viết trong chuỗi này mong muốn khơi lên trong lòng anh chị em một khát khao tìm hiểu về gia tài phước hạnh mà mình được quyền thừa kế trong Chúa. Và khi đó anh chị em sẽ nhận được đầy trọn hơn mọi phước hạnh mà Chúa đã sắm sẵn cho mình.
Chúc anh chị em tiến xa hơn, trưởng thành hơn, và hữu ích hơn trong nhà Chúa.
Ms. Trần Quốc Hùng, Moscow 2009