Người mà đã sống lại từ cõi chết

Article Index

(Chuyện "trinh thám" thời đầu niên đại)
Cuộc sống tốt đẹp thực sự bắt đầu từ ngày mà Jê-sus Christ đã sống lại từ cõi chết theo đúng Kinh-Thánh.

Đó là vào một ngày trong số chuỗi ngày náo động nhất trong lịch sử Giê-ru-sa-lem sau sự kiện Đấng Christ sống lại từ kẻ chết. Những tin đồn nghe thật hoang đường được truyền lan ra: dường như Jê-sus, con người mà đã bị xử tử như một kẻ tội nhân, đã sống lại từ cõi chết. Và càng ngày chúng lại càng nhiều thêm.

Đầu tiên là lời kể của một phụ nữ, chị ta nói rằng chị ta đã nhìn thấy Ngài còn sống (Ma-thi-ơ 28:5-8).

Sau đó đến lượt các môn đồ khẳng định như là họ đã rờ đến thân Ngài, và họ đã được chững kiến Ngài ăn đồ ăn (Lu-ca 24:36-43).

Đến ngày lễ Ngũ tuần những môn đồ nhận được báp-têm Đức Thánh Linh (Công vụ 2:1-4).

Đám đông đầy kích động làm chứng là họ đã nghe thấy những người thường dân xứ Ga-li-lê này đã nói bằng các thứ tiếng của các dân tộc trên thế giới (Công vụ 2:5-12).

Viên cai đội lính gác thành bắt đầu hoảng hốt vì cớ luồng báo cáo chảy về không ngừng:

"Chính ta thấy con người này bị đóng đinh treo trên thập hình như thế nào, - ông ta lẩm bẩm khi xem xét một bản báo cáo mới. Ta đã thấy ông ta chảy máu như thế nào. Ta còn biết rõ người lính đã đâm giáo vào sườn ông ta để xem ông ta đã chết thật chưa. Ông ta chết thật rồi mà. Đúng là ông ta đã chết." (Giăng 19:31-36)

Cửa mở ra và một lính canh tiến nhanh vào phòng.

"Tôi rất khó chịu phải thừa nhận, nhưng tôi sợ rằng lại có tin mới liên quan đến sự việc này," - anh ta bắt đầu nói.

"Liên quan đến chuyện gì? Nói ngay đi xem nào?" - Viên cai quát lên cắt ngang lời anh ta.

"Jê-sus, - anh kia nói tiếp, - có lẽ lại vẫn còn sống. Tôi biết là điều này nghe có vẻ rồ dại, nhưng những ngày cuối này có bao nhiêu là chuyện xảy ra. Không biết là tôi có nên xin nghỉ phép hay không?"

"Nghỉ phép? - viên cai gầm lên. - Cái tin đồn này lan truyền ra với tốc độ không thể tưởng tượng nổi. Từ giờ đến đêm ta cần đến từng tên lính canh trong thành phố. Những thầy tế lễ thượng phẩm và hội đồng tôn giáo ngày hôm nay đã có một buổi gặp gỡ họp bàn để xác định quan điểm của mình về vấn đề gây bất đồng này. Chẳng lẽ ngươi không biết là cả đất nước này sẽ đi theo Jê-sus nếu có bằng chứng rằng Ông ta lại còn sống? Chẳng lẽ ngươi không hiểu rằng điều đó sẽ chứng tỏ tính chân lý của những điều Ông ta đã khẳng định? Ngươi có thể hình dung được là chúng ta đang phải sa vào một cuộc chiến tranh tôn giáo như thế nào không?" (Ma-thi-ơ 28:11-15).

Cùng lúc đó một người đưa tin đến với tin xấu rằng có một đám đông lớn đang nhóm lại tại cửa đền Sa-lô-môn và những cố gắng xua họ tan đi đã không đem lại kết quả (Công vụ 3:11).

"Nguyên cớ nào vậy?" - viên cai hỏi.

"Lại vẫn hai kẻ mà cách đây không lâu vào ngày lễ Ngũ tuần đã khiến dân chúng náo động, khi mà có rất nhiều người đã nghe thấy chúng nói nhiều thứ tiếng lạ, và nhìn thấy ngọn lửa ở trên đầu của bọn họ, - người đưa tin trả lời (Công vụ 2:1-12).

"Thế lần này lại còn chuyện gì nữa?" - viên cai gạn hỏi tiếp.

"Tên ăn mày què mà vẫn ngồi ở tại cửa đền,..." - anh ta ngập ngừng nói (Công vụ 3:1-9).

"Họ không chữa lành cho hắn đấy chứ?" - ông kia hỏi.

"Có, - người đưa tin khẳng định, - tôi đã nhìn thấy hắn đứng lên, rồi bắt đầu đi, còn sau đó thì chạy và nhẩy nhót. Hắn ... nói tóm lại, mọi sự giống hệt như khi đó ở chỗ chợ khi Jê-sus chữa lành cho người bệnh." (Công vụ 3:8).


"Jê-sus, Jê-sus, - viên cai lắc đầu chầm chậm, - ta có quay đi đâu cũng nghe thấy về Jê-sus. hai tên kia, Phi-e-rơ và Giăng, chúng nói về chuyện gì vậy?" - ông ta hỏi.

"ồ, vâng, kẻ có tên là Phi-e-rơ đã cố giải thích rằng đó không phải là chính hắn đã thi hành sự chữa bệnh, mà hắn đã làm điều đó nhờ quyền năng của Jê-sus." (Công vụ 3:12-16).

"Hắn nói gì về Jê-sus?" - viên cai lại cắt ngang.

"Kẻ có tên là Phi-e-rơ giải thích:

"Hỡi người Y-sơ-ra-ên, sao các ngươi lấy làm lạ về việc vừa xảy đến? Sao các ngươi ngó sững chúng ta, dường như chúng ta đã nhờ quyền phép hay là nhân đức riêng của mình mà khiến người nay đi được vậy? Đức Chúa Trời của áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng ta đã làm vinh hiển đầy tớ Ngài là Đức Chúa Jê-sus, là Đấng mà các ngươi đã bắt nộp và chối bỏ trước mặt Phi-lát, trong khi người có ý tha Ngài ra. Các ngươi đã chối bỏ Đấng thánh và Đấng công bình mà xin tha một kẻ giết người cho mình; các ngươi đã giếp Chúa của sự sống mà Đức Chúa Trời đã khiến từ kẻ chết sống lại, và chúng ta là người làm chứng về điều đó. ấy là bởi đức tin trong danh Ngài, nên danh Ngài làm cho vững người này là người mà các ngươi thấy và biết; nghĩa là đức tin bởi Ngài mà ra đã ban cho người này sự mạnh khoẻ trọn vẹn tại trước mặt hết thảy các ngươi... Vậy các ngươi hãy ăn năn và trở lại, đặng cho tội lỗi mình được xoá đi." (Công vụ 3:12-16,19)

Viên cai ngước mắt lên. Bóng dáng của sự lo lắng thoáng qua trên mặt ông ta. Ông ta cần phải bằng mọi giá dẹp đuổi được đám đông đó đi. Điều đó là nghĩa vụ đòi hỏi.

Khắp nơi đồn đại: "Ngài đã sống lại", "Ngài còn sống", "Ngài vẫn còn nguyên quyền năng như trước", "Ngài vẫn ở cùng với các môn đồ", "Ngài lại chữa bệnh"...

Không có một tên lính nào nhìn thấy Jê-sus. Nhưng tất cả bọn họ đều có vẻ hoảng hốt. Họ sợ hãi một cuộc gặp gỡ với Ngài. Điều đó cũng giống như kẻ giết người lại gặp lại nạn nhân của mình.

Viên cai quyết định hành động để chấm dứt sự nhóm lại.

"Phi-e-rơ và Giăng đang nói với dân chúng, thì các thầy tế lễ, quan coi đền thờ, và người Sa-đu-sê thoạt đến, tức mình vì hai người dạy dân chúng và rao truyền, nhơn Đức Chúa Jê-sus, sự từ kẻ chết sống lại. Họ bắt hai người giam vào ngục cho đến bữa sau, vì bấy giờ đã tối rồi. Dầu vậy, có nhiều người đã nghe đạo thì tin, số tín đồ len đến độ năm ngàn." (Công vụ 4:1-4)

Đến ngày hôm sau trong hội đồng tôn giáo những thầy tế lễ thượng phẩm hỏi Phi-e-rơ: "Bởi quyền phép nào và nhân danh ai mà các ngươi làm điều này?...." (Công vụ 4:7)

Phi-e-rơ kiên quyết đáp: "Hết thảy các ông, và cả dân Y-sơ-ra-ên đều khá biết, ấy là nhân danh Đức Chúa Jê-sus ở Na-xa-rét, Đấng mà các ông đã đóng đinh trên thập tự giá, và Đức Chúa Trời đã khiến từ kẻ chết sống lại, ấy là nhờ danh Ngài mà người này dược lành mạnh hiện đứng trước mặt các ông." (Công vụ 4:10)


Thấy sự dạn dĩ của Phi-e-rơ và Giăng và biết rằng họ chỉ là những người thường dân không có học, những thầy tế lễ thượng phẩm rất ngạc nhiên, "Khi chúng thấy sự dạn dĩ của Phi-e-rơ và Giăng, biết rõ rằng ấy là người dốt nát không học, thì đều lấy làm lạ; lại nhận biết hai ngươi ftừng ở với Đức Chúa Jê-sus. Nhưng vì thấy người được chữa lành đứng bên hai người, nên chúng không có lời gì bẻ bác được hết." (Công vụ 4:13-14)

"Các sứ đồ lại lấy quyền phép rất lớn mà làm chứng (chứng minh) về sự sống lại của Đức Chúa Jê-sus Christ" (CV 4:33)

Các bạn thấy không, vào thời đó chỉ có một điều có ý nghĩa quan trọng - đó là việc chứng minh rằng Jê-sus đã sống lại từ cõi chết. Sự sống lại của Ngài không được người ta tiếp nhận cách xứng đáng.

Ngược lại, người ta lại chống đối sự thật đó rất gay gắt, hoặc là cố tình chối bỏ nó.

"Bấy giờ, có nhiều phép lạ dấu kỳ được làm ra trong dân bởi tay các sứ đồ, và các môn đồ đều hiệp một lòng nhóm nhau dưới hiên cửa Sa-lô-môn. ... Số những người tin Chúa càng ngày càng đông thêm, nam nữ đều đông lắm, đến nỗi người ta đem kẻ bệnh để ngoài đường, cho nằm trên giường nhỏ hoặc trên chõng, để khi Phi-e-rơ đi ngang qua, bóng của người ít nữa cũng che được một vài người. Dân sự ở các thành lân cận cũng lũ lượt kéo tới thành Giê-ru-sa-lem, đem đến những người đau ốm và kẻ bị tà ma khuấy hại, thì hết thảy đều được chữa lành." (CV 5:12-16)

Mỗi lần khi một phép lạ tiếp tục xẩy ra, các môn đồ lại công bố về nó như lại có thêm một bằng chứng về sự sống lại của Jê-sus theo đúng như Kinh-Thánh.

Jê-sus đã sống lại, nhưng để tin được vào điều đó người ta cần phải có những bằng chứng. Chỉ có một bằng chứng duy nhất, cho thời đó cũng như cho thời nay, đó là những phép lạ được làm ra nhân danh Ngài.

Nếu Ngài đã chết thì Ngài không thể thi hành phép lạ. Nếu mà Ngài còn sống, thì sẽ lmà những điều mà Ngài đã làm trước khi Ngài bị đóng đinh.

Rất đông dân chúng đã thấy được thuyết phục và quay về với Chúa. (CV 2:41, 8:6-8, 9:42, 11:21, 13:48, 16:34, 17:12, 18:8, 19:18-20).

Bằng phương pháp đó cơ-đốc giáo đã được sinh ra và lan truyền.

Tin lành này đã được rao truyền bởi những con người đã biết rằng họ đang thu thập môn đệ không phải là cho một Đấng Christ đã chết, và người ta cần phải được khẳng định về chuyện Ngài đã sống lại và đang sống.

Phương pháp duy nhất để khẳng định cho họ đó là làm những việc mà chính Ngài đã làm trước cái chết của Mình. (CV 3:6,14-16).

Như vậy, Hội Thánh ban đầu được sinh ra nhờ các phép lạ.

Để cho hàng triệu con người trong thế hệ chúng ta có thể tin được vào Đấng Christ, họ cũng cần có bằng chứng về "Đấng Christ hôm qua, hôm nay và cho đến đời đời không hề thay đổi" (Hê-bơ-rơ 13:8).

Ngày hôm nay Đấng Christ đang sống. Ngài không hề thay đổi. Bạn có tin điều đó không? (Giăng 11:26).

"Kẻ nào tin thì mọi việc đều được cả." (Mác 9:23)

"Nếu chúng ta chỉ có sự trông cậy trong đời này mà thôi, thì trong cả mọi người, chúng ta là kẻ khốn nạn hơn hết. Nhưng bây giờ Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại, Ngài là trái đầu mùa của những kẻ ngủ." (1 Côr. 15:13-20).

"Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jê-sus ra và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu, vì bởi tin trong lòng mà được sự công bình, còn bởi miệng làm chứng mà được sự cứu rỗi. Vả Kinh-Thánh nói rằng, kẻ nào tin Ngài sẽ chẳng bị hổ thẹn. Trong người Giu-đa và người Gờ-réc không có sự phân biệt gì hết, vì họ có chung một Chúa, giàu ơn đối với mọi kẻ kêu xin Ngài. Vì ai kêu cầu danh Chúa thì sẽ được cứu." (Rô-ma 10:9-13)

(Trích dich từ cuốn sách "Cuộc sống tốt đẹp" của T.L. Osborn - ND Q.H. Tinlanh.Ru)



© 1999-2017 Tinlanh.Ru