Không có sự sống lại thì không có ý nghĩa.

Phao-lô biết rằng vấn đề mà mọi người thật sự phải giải quyết, đó là vấn đề sự sống lại. Nếu Jê-sus là người chết, thì cơ-đốc giáo chỉ đơn thuần là một tôn giáo tầm thường với một nhà tiên tri đã chết.

Không có lý nào chờ đợi phép lạ, nếu Jê-sus không từng sống lại từ kẻ chết.

Không có lý nào chờ đợi người ta từ bỏ quyển sách thánh của họ và tiếp nhận quyển sách thánh của bạn, nếu như Đức Chúa Trời của quyển sách bạn không thể chứng minh được là Ngài khác với chúa trời của quyển sách họ.

Không có lý nào để rao giảng sự giải phóng khỏi tội lỗi, nếu Jê-sus không từng gánh chịu tội lỗi chúng ta và không từng chiến thắng vinh quang tội lỗi và cái chết. Khải hoàn chiến thắng cái chết nghĩa là phải có sự sống lại.

Không có lý nào chờ đợi Đức Chúa Trời sẽ chữa lành người bệnh, nếu không có quyền năng sự sống lại còn trội hơi mọi tật bệnh.

Không có lý nào chờ đợi cuộc sống của người ta sẽ thay đổi, nếu điều khẳng định rằng Jê-sus hằng sống đến để sống trong họ là giả dối.

Tất cả các tôn giáo đều đề ra những tiêu chuẩn luân lý và quy tắc kiềm chế bản thân, nhưng chỉ có Jê-sus đã chịu hiến dâng Mình để được sống trong chúng ta và ban cho chúng ta nội lực để làm được những điều đúng đắn.

Một nhà tiên tri đã chết thì không có năng lực, nhưng nếu sự sống lại đã xảy ra, thì nó là bằng chứng về Đức Chúa Trời không nhìn thấy được đã ở trong một thân thể, và thấu hiểu được chúng ta.

Sự sống lại nói về điều gì?

Nó nói về sự sống sau cái chết.

Nó nói rằng Jê-sus đã được lòng Đấng Tạo hoá.

Nó nói về tương lai chúng ta trong sự sống mới.

Đó là nền tảng của đức tin chúng ta.

 

T.L. Osborn

(trích từ sách "Vàng của Đức Chúa Trời" do Kevin McNulty biên soạn - ND. T.Q.H. Tinlanh.Ru)



© 1999-2017 Tinlanh.Ru