"Jê-sus, Jê-sus, - viên cai lắc đầu chầm chậm, - ta có quay đi đâu cũng nghe thấy về Jê-sus. hai tên kia, Phi-e-rơ và Giăng, chúng nói về chuyện gì vậy?" - ông ta hỏi.
"ồ, vâng, kẻ có tên là Phi-e-rơ đã cố giải thích rằng đó không phải là chính hắn đã thi hành sự chữa bệnh, mà hắn đã làm điều đó nhờ quyền năng của Jê-sus." (Công vụ 3:12-16).
"Hắn nói gì về Jê-sus?" - viên cai lại cắt ngang.
"Kẻ có tên là Phi-e-rơ giải thích:
"Hỡi người Y-sơ-ra-ên, sao các ngươi lấy làm lạ về việc vừa xảy đến? Sao các ngươi ngó sững chúng ta, dường như chúng ta đã nhờ quyền phép hay là nhân đức riêng của mình mà khiến người nay đi được vậy? Đức Chúa Trời của áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, Đức Chúa Trời của tổ phụ chúng ta đã làm vinh hiển đầy tớ Ngài là Đức Chúa Jê-sus, là Đấng mà các ngươi đã bắt nộp và chối bỏ trước mặt Phi-lát, trong khi người có ý tha Ngài ra. Các ngươi đã chối bỏ Đấng thánh và Đấng công bình mà xin tha một kẻ giết người cho mình; các ngươi đã giếp Chúa của sự sống mà Đức Chúa Trời đã khiến từ kẻ chết sống lại, và chúng ta là người làm chứng về điều đó. ấy là bởi đức tin trong danh Ngài, nên danh Ngài làm cho vững người này là người mà các ngươi thấy và biết; nghĩa là đức tin bởi Ngài mà ra đã ban cho người này sự mạnh khoẻ trọn vẹn tại trước mặt hết thảy các ngươi... Vậy các ngươi hãy ăn năn và trở lại, đặng cho tội lỗi mình được xoá đi." (Công vụ 3:12-16,19)
Viên cai ngước mắt lên. Bóng dáng của sự lo lắng thoáng qua trên mặt ông ta. Ông ta cần phải bằng mọi giá dẹp đuổi được đám đông đó đi. Điều đó là nghĩa vụ đòi hỏi.
Khắp nơi đồn đại: "Ngài đã sống lại", "Ngài còn sống", "Ngài vẫn còn nguyên quyền năng như trước", "Ngài vẫn ở cùng với các môn đồ", "Ngài lại chữa bệnh"...
Không có một tên lính nào nhìn thấy Jê-sus. Nhưng tất cả bọn họ đều có vẻ hoảng hốt. Họ sợ hãi một cuộc gặp gỡ với Ngài. Điều đó cũng giống như kẻ giết người lại gặp lại nạn nhân của mình.
Viên cai quyết định hành động để chấm dứt sự nhóm lại.
"Phi-e-rơ và Giăng đang nói với dân chúng, thì các thầy tế lễ, quan coi đền thờ, và người Sa-đu-sê thoạt đến, tức mình vì hai người dạy dân chúng và rao truyền, nhơn Đức Chúa Jê-sus, sự từ kẻ chết sống lại. Họ bắt hai người giam vào ngục cho đến bữa sau, vì bấy giờ đã tối rồi. Dầu vậy, có nhiều người đã nghe đạo thì tin, số tín đồ len đến độ năm ngàn." (Công vụ 4:1-4)
Đến ngày hôm sau trong hội đồng tôn giáo những thầy tế lễ thượng phẩm hỏi Phi-e-rơ: "Bởi quyền phép nào và nhân danh ai mà các ngươi làm điều này?...." (Công vụ 4:7)
Phi-e-rơ kiên quyết đáp: "Hết thảy các ông, và cả dân Y-sơ-ra-ên đều khá biết, ấy là nhân danh Đức Chúa Jê-sus ở Na-xa-rét, Đấng mà các ông đã đóng đinh trên thập tự giá, và Đức Chúa Trời đã khiến từ kẻ chết sống lại, ấy là nhờ danh Ngài mà người này dược lành mạnh hiện đứng trước mặt các ông." (Công vụ 4:10)