Từ thung lũng những người phung

Article Index

Cũng có những lúc Đức Chúa Trời còn xử dụng những người phung nữa!

Vì họ có cách suy nghĩ khác với cả xã hội, có sự liều lĩnh của những người phải chiến đấu để sống còn, nên có một trường hợp trong Kinh thánh chúng ta đọc thấy nhờ những người phung mà xã hội Y-sơ-ra-ên đã được giải cứu.

Đó là câu chuyện xảy ra vào thời điểm quân Sy-ri kéo đến đóng trại bao vây thành Giê-ru-sa-lem. Sau một thời gian dài bị cắt đứt liên lạc với bên ngoài, mọi dự trữ trong thành phố đã cạn kiệt, và người ta sắp chết đói đến nơi. Nhưng vì quá run sợ nấp ở trong thành mà dân Y-sơ-ra-ên không thể ngờ được rằng Đức Chúa Trời đã sắm sẵn sự giải cứu cho họ rồi.

Chỉ cần có vài người phung đủ liều lĩnh để tiến về phía trại quân thù, Đức Chúa Trời đã khiến tiếng bước chân của họ thành tiếng của một đạo quân lớn, khiến cả đạo quân Sy-ri đồn nhau rồi kinh hoàng bỏ chạy tháo thân, để lại hết mọi lương thực và của cải mình đã cướp.

2 Các Vua 7

1 .  Ê-li-sê bèn nói rằng: Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ngày mai, tại giờ này, nơi cửa thành Sa-ma-ri, một đấu bột lọc sẽ bán một siếc lơ, và hai đấu lúa mạch sẽ bán một siếc lơ.

2  Quan cai nâng đỡ vua, đáp với người Đức Chúa Trời rằng: Dầu cho Đức Giê-hô-va mở các cửa sổ trên trời, điều đó há có được sao? Ê-li-sê đáp: Chính mắt ngươi sẽ thấy, nhưng ngươi không đặng ăn đến.

3 .  Tại cửa thành có bốn người phung nói với nhau rằng: Chúng ta ngồi đây đến chừng chết mà làm chi?

4  Nếu chúng ta nhất định vào thành, thì ở đó có đói kém, và chúng ta sẽ chết đói: bằng chúng ta cứ ngồi đây, thì chúng ta cũng sẽ chết. Vậy, chúng ta hãy qua trại quân Sy-ri: Nếu họ dung thứ ta, thì ta sẽ sống; bằng họ giết đi, dẫu thế nào, chúng ta cũng sẽ chết đó thôi.

5  Vậy, lúc chạng vạng, các người phung chổi dậy đặng đi đến trại quân của sân Sy-ri; khi tới đầu trại quân, họ chẳng thấy ai ở đó hết.

6  Vì Chúa đã khiến trại quân Sy-ri nghe tiếng xe, ngựa và tiếng đạo binh lớn; nên nỗi dân Sy-ri nói với nhau rằng: Kìa, vua Y-sơ-ra-ên đã mướn vua dân Hê-tít và vua Ê-díp-tô đặng hãm đánh chúng ta.

7  Chúng liền chổi dậy, chạy trốn lúc chạng vạng, bỏ các trại, ngựa, và lừa mình, để trại quân mình như cũ; chúng trốn đặng cứu mạng sống mình.

8  Khi các người phung kia đến đầu trại quân, bèn vào trong một trại, ăn và uống; đoạn họ lấy bạc, vàng, và quần áo đem đi giấu. Chúng trở lại, vào trong một trại khác, ở đó, cũng lấy những của cải mà đem đi giấu luôn.

9  Bấy giờ, họ bèn nói với nhau rằng: Chúng ta làm chẳng phải; ngày nay là ngày có tin lành, và chúng ta nín lặng sao! Nếu chúng ta đợi đến rạng đông, thì sự hình phạt chắc sẽ lâm vào chúng ta. Vậy, ta hãy đi báo tin này cho nhà vua.

10  Chúng liền đi, gọi quân canh cửa thành, thuật cho họ rằng: Chúng tôi có đi đến trại quân Sy-ri, thấy chẳng có ai hết, cũng không nghe tiếng người nào; chỉ thấy những ngựa và lừa đang cột và những trại bỏ lại như cũ.11  Quân canh cửa bèn gọi người đi báo tin ấy vào trong đền vua.

12 .  Vua chổi dậy ban đêm, nói với các tôi tớ mình rằng: Ta sẽ bày tỏ cho các ngươi điều dân Sy-ri toan làm cho chúng ta. Chúng nó biết chúng ta đói nên chi họ đã ra khỏi trại quân mình đặng phục trong đồng. Chúng nó đã nói nhau rằng: Khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi thành, chúng ta sẽ bắt sống chúng nó, rồi chúng ta sẽ vào trong thành.

13  Một người tôi tớ của vua thưa rằng: Kìa, ngựa còn sót lại cũng hao mòn như đoàn dân Y-sơ-ra-ên còn lại ở trong thành; về sau nó quả sẽ đồng số phận cùng đoàn dân đông đã chết mất. Vì vậy, ta hãy truyền lịnh cho người nào bắt năm con ngựa trong số còn lại đặng đi dò thám.

14  Vậy, chúng lấy hai cái xe thắng ngựa vào, rồi vua sai người đi theo đạo quân Sy-ri, mà rằng: Hãy đi xem.

15  Chúng đi theo họ cho đến Giô-đanh, thấy khắp dọc đường đầy những quần áo và đồ đạc mà quân Sy-ri đã quăng trong lúc chạy trốn hối hả. Các sứ giả trở về thuật lại cho vua hay.

16  Dân sự bèn kéo ra, cướp lấy trại quân Sy-ri, đến đỗi một đấu bột lọc bán một siếc lơ, và hai đấu lúc mạch cũng bán một siếc lơ, y như lời Đức Giê-hô-va đã phán.

17  Vua cắt quan cai nâng đỡ mình canh giữ cửa thành; nhưng dân chúng đạp dẹp người tại nơi cửa thành, và người chết, y như người của Đức Chúa Trời đã nói trước khi vua đến kiếm người.

18  Vả lại, việc xảy ra như lời người của Đức Chúa Trời đã nói với vua rằng: Ngày mai, tại giờ này, nơi cửa thành Sa-ma-ri, hai đấu lúa mạch sẽ bán một siếc lơ, và một đấu bột lọc cũng bán một siếc lơ;

19  rồi quan cai có đáp với người của Đức Chúa Trời rằng: Dẫu cho Đức Giê-hô-va mở các cửa sổ trên trời, điều đó há có được sao? Ê-li-sê bèn tiếp rằng: Mắt ngươi sẽ thấy điều đó, song ngươi không ăn đến.

20  Ấy là điều xảy đến; vì dân chúng đạp dẹp người dưới chân tại cửa thành, và người chết.

Câu chuyện này làm tôi liên tưởng đến những thời kỳ mà cộng đồng người Việt đã cùng phải lăn lộn sống còn với cả nước Nga mới, trong thời kỳ hậu Xô-viết. Nước Nga mới hình thành, hệ thống mậu dịch và công nghiệp nhẹ hầu như bị tê liệt, chính hình thức buôn bán tự phát đôi lúc quá liều lĩnh và đi trên rìa của luật pháp của cộng đồng người Việt đã phần nào đóng góp xây dựng được một mạng lưới mậu dịch tiểu thương mới, đáp ứng được nhu cầu của người dân nước Nga các tỉnh về hàng tiêu dùng. Chính sự chăm chỉ lăn lộn vất vả của cộng đồng đã cho người Việt có một chỗ đứng, nhưng cũng chính vì sự thiếu hòa nhập vào với trật tự xã hội, thiếu sự học hỏi ngôn ngữ và phong tục sống, mà cộng đồng vẫn bị xa lánh và ghẻ lạnh.

Chúng ta nhận thức rằng không phải là sau khi lập đại công nói trên mà những người phung được khen thưởng, và được xã hội vui mừng tiếp đón trở lại và đãi ngộ theo cách khác đâu, điều kiện để họ được tiếp nhận lại vào cộng đồng vẫn chỉ là khi nào họ được lành bệnh.

Nếu nói cách hình bóng, thì có thể chúng ta suy nghĩ và hành động như những người lạ của xã hội, dù ngụ cư ở giữa đất nước người mà không học hỏi để hòa nhập, thì cách sống cách nghĩ đó khiến chúng ta bị người ta xa cách. Chính cách nghĩ và cách sống của người phung có thể khiến chúng ta bị coi thường và đối xử như những người phung.

Bây giờ, nói riêng với nhau, khi chúng ta đã tin nhận Chúa Jê-sus và được Chúa thương xót rồi, hãy tập nghĩ theo cách mới, cách của một con người tự do, bình đẳng. Phải tập cho hoà mình vào xã hội, phải tập sống theo luật pháp và phong tục chung. Hãy tránh cách nghĩ tự ti và cô lập, thích làm liều của người phung. Vì rõ ràng là Chúa Jê-sus luôn luôn sẵn lòng giúp đỡ chúng ta.

Ma-thi-ơ 11
4 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: hãy về thuật lại cùng Giăng những điều các ngươi nghe và thấy:
5 kẻ mù được thấy, kẻ què được đi, kẻ phung được sạch, kẻ điếc được nghe, kẻ chết được sống lại, kẻ khó khăn được nghe giảng tin lành.

Chúa đã có chương trình cho chúng ta! Chúng ta phải tìm cách noi theo và sống theo chương trình của Chúa. Chúa sẽ giúp cho chúng ta và đất nước mà chúng ta đang sống chuyển mình vào giai đoạn mới, qua khó khăn chung, và sang trang mới. Với những người được Chúa chữa lành, cả trong tâm linh và tâm hồn, trong tư tưởng và trong phong cách sống.

Hãy nắm chắc tay Chúa để vượt qua khó khăn này và chịu thay đổi để đến với thành công!

 



© 1999-2017 Tinlanh.Ru