Để đẹp lòng cha tôi

Article Index

Derek PrinceDerek Prince
Bạn thân mến,

Những tín đồ tin lành và ân tứ (tin theo Kinh-Thánh về các ân tứ Đức Thánh Linh - BBT) ưa thích trích dẫn lời của Chúa Jê-sus trong Giăng 14:6 "Ta là đường đi, chân lý, và sự sống. Chẳng bởi Ta thì không ai đến được cùng Cha." Tôi tin rằng vẫn còn nhiều người trong chúng ta chỉ nhận thức được có nửa đầu tiên của câu này mà thôi. Con đường chỉ có ý nghĩa khi nào nó dẫn đến một đích. Jê-sus là con đường, nhưng Cha chính là đích.

Sự tỏ ra về Cha

Trong lời cầu nguyện của Chúa như thầy tế lễ thượng phẩm trong Giăng đoạn 17, Chúa Jê-sus nói với Chúa Cha, "Con đã bày tỏ danh Cha ra cho họ... ". Những người Do-thái đến lúc đó đã biết đến cái tên (danh gọi) Giê-hô-va (hay là Yahweh) được mười bốn thế kỷ. Còn danh gọi mà Chúa Jê-sus lúc này bày tỏ ra cho họ đã xuất hiện sáu lần trong lời cầu nguyện của Ngài. Đó là "CHA".

Có thể hiểu là Jê-sus đã bày tỏ danh đó cho các môn đồ Ngài như thế nào? Bởi vì họ đã xem thấy Ngài sống đời sống của Ngài trước mắt họ như là Con của Đức Chúa Trời, thì họ có thể bắt đầu hiểu được rằng thế nào là có được một mối quan hệ riêng tư với Đức Chúa Trời như với Người Cha. Đó chính là điều mà chưa hề bao giờ được bầy tỏ ra cho những người Do-thái sống dưới Giao Ước cũ.

Chúa Jê-sus nhấn mạnh rằng duy chỉ có Ngài mới có thể bầy tỏ Cha. "Mọi sự ..." (Ma-thi-ơ 11:27). Sứ-đồ Giăng cũng nói giống như vậy "Không hề có ai thấy Đức Chúa Trời. chỉ có Con vốn ở trong lòng Cha, là Đấng giãi bầy (bầy tỏ) Cha" (Giăng 1:18). Để có được sự tỏ ra về Cha mỗi một người chúng ta hoàn toàn phụ thuộc vào ân điển (ơn) mà đến với chúng ta chỉ thông qua Chúa Jê-sus.

Tác giả của thư Hê-bơ-rơ đã chỉ ra (khoảng cách) sự cách biệt giữa sứ điệp các tiên tri thời Cựu Ước với sứ điệp của Chúa Jê-sus: "Đời xưa, Đức Chúa Trời đã dùng các đấng tiên tri phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần nhiều cách, rồi đến những ngày sau rốt này, Ngài phán dạy chúng ta bởi Con Ngài..." Hê-bơ-rơ 1:1-2).

Chính xác theo từng từ ngữ mà nói, thì bản Thánh-Kinh tiếng Hy-lạp không nói: bởi Con Ngài, mà nói: bởi CON (có lẽ có ý nhấn mạnh rằng đó là chỉ Đức Chúa Con - BBT). Sứ điệp của Đức Chúa Trời trong Tân Ước khác với sứ điệp của Ngài trong Cựu Ước không những chỉ về nội dung, mà còn về kênh dẫn mà qua đó nó đến. Trong thời Cựu Ước Đức Chúa Trời phán qua các tiên tri, trong Tân Ước Ngài phán qua Con. Duy nhất chỉ có Chúa Jê-sus là Con có thể bầy tỏ (giãi bầy) Đức Chúa Trời như Người Cha.

Sự tỏ ra cá nhân

Sự hiểu biết của tôi về Đức Chúa Trời như một Người Cha đã trải qua một cuộc cách mạng qua một kinh nghiệm cá nhân vào đầu năm 1996. Ru-tơ và tôi đang ngồi trên giường buổi sáng, và cầu nguyện cùng với nhau như chúng tôi thường làm. Bất thình lình tôi cảm nhận thấy một nguồn năng lực mạnh mẽ hành động trong đôi bàn chân và ống chân. Nó di chuyển lên cao hơn, cho đến khi cả thân thể tôi phải bị chấn động mạnh mẽ do nó. (Ru-tơ kể lại với tôi sau đó là da mặt tôi chuyển sang màu đỏ tía.)

Cùng vào thời điểm đó tôi cảm nhận thấy một cánh tay giơ ra trên đầu tôi, tìm cách nhấn một cái gì đó, giống như một cái mũ đầu lâu đen, lên đầu tôi. Trong vài khoảnh khắc có một sự đối chọi giữa hai nguồn năng lực đó. Sau cùng quyền năng mà đang hành động trong thân thể tôi thắng thế và canh tay với cái mũ đầu lâu bị cưỡng ép xua đi - và tan biến đi.

Ngay lập tức, chưa cần phải có một quá trình suy nghĩ để tìm hiểu nguyên nhân, tôi đã biết là tôi phải gọi Đức Chúa Trời là Cha của tôi. Tôi đã sử dụng nhóm từ "Cha chúng con" suốt hơn 50 năm. Về mặt giáo lý mà nói, tôi hiểu rất rõ ràng về vấn đề này. Thậm chí tôi đã từng giảng một chuỗi gồm ba bài về đề tài "Nhận biết Đức Chúa Trời như một Người Cha." Nhưng điều tôi cảm nhận được vào thời điểm đó là một sự mặc khải (tỏ ra) trực tiếp và của riêng cá nhân tôi.

Cho phép tôi được chia sẻ với bạn cách giải thích của tôi về trường hợp kinh nghiệm này. Tôi sinh ra tại ấn-độ và đã trải qua năm năm đầu đời sống tại đó. Hai mươi năm sau đó, sau khi tôi đã được cứu và đã được báp-têm trong Đức Thánh Linh, tôi bắt đầu cảm nhận thấy một hình bóng tăm tối từ ấn-độ vẫn luôn theo lửng lơ trên tôi. Tôi hiểu ra đó là một trong những "thần" của ấn-độ (số lượng những thần đó ước tính khoảng 4 triệu đến 300 triệu) đã theo sau tôi suốt cuộc đời, hòng tìm cách áp chế tôi.

Đây là một cách thông thường mà "thần" đó dùng để ức chế tôi. Mỗi một buổi sáng tôi tỉnh giấc với một dự cảm tăm tối về một sự ác đang chờ đợi tôi. Nó không bao giờ là một điều gì cụ thể rõ ràng, chỉ là một sự trầm cảm tối tăm mà thôi. Cái điều ác chưa biết đó chẳng bao giừo xẩy ra cả, nhưng mỗi một ngày sự dự cảm vẫn có đó.

Sau khi tôi được báp-têm trong Đức Thánh Linh, dự cảm đó đã giảm sức mạnh đi nhiều, nhưng nó không bao giờ tan biến hẳn. Dù sao đi nữa, thì tôi cũng đã khám phá ra rằng, khi tôi hướng tâm trí mình lên sự ca ngợi và thời phượng Đức Chúa Trời, thì dự cảm đó rời khỏi tôi. Dù vậy, nó bao giờ cũng quay trở lại buổi sáng hôm sau!

Vào ngày mà cái mũ đầu lâu đen đó bị cất đi, thì dự cảm đó tan biến hẳn, và không bao giờ quay lại nữa! Và kể từ buổi sáng hôm đó trở đi, đối với tôi việc coi Đức Chúa Trời như "Cha" hay là "Cha của tôi" trở nên rất là tự nhiên. Tôi đã có được một mối quan hệ riêng tư, chứ không chỉ còn là những quan điểm thần học nữa!

Và tôi bây giờ đang vui sướng tận hưởng mối quan hệ mới đó đã được khoảng hai năm nay (bài này viết tháng Hai năm 1998 - BBT). Nó đã cho tôi một sự hiểu biết mới về bốn chân lý có liên quan đến cương vị làm cha.


1. Cương vị người cha là cội rễ của việc xác định gốc gác cá nhân của chúng ta.

Suốt trong cả Kinh-Thánh bất cứ một cá nhân nào cũng được xác định (gắn liền) là con trai - hoặc là con gái - của một người cụ thể nào đó. Điều đó cũng được thể hiện trong nhiều họ của người Anh, chẳng hạn Williamson, Jackson, Thompson (son - nghĩa là con trai trong tiếng Anh - BBT). Trong mỗi một trường hợp, gốc gác của một cá nhân được nhận từ người cha.

Sự đổ vỡ của gia đình trong nhiều nước hiện nay đã sản sinh ra cáI mà được gọi là "thế hệ X". X biểu tượng cho một số không biết (ẩn số). Nhiều người thanh niên trong thế hệ đáng buồn này không có một mối quan hệ thực sự với một người cha. Vì vậy, họ bị khủng hoảng về nguồn gốc bản thân. Họ thực sự không biết mình là ai. Những lời kêu gào không nói lên lời ở trong lòng họ, đó là tìm một người cha.

Tôi tin rằng nếu như Hội thánh cơ-đốc thời nay có khả năng giới thiệu một cách có hiệu quả về sự thực Đức Chúa Trời là một Người Cha, thì những đám đông thanh niên sẽ chạy đến với vòng tay Người Cha của họ. Chúng ta có thể làm được điều đó, cũng theo cách mà Chúa Jê-sus đã bầy tỏ danh Cha cho những môn đồ của Ngài: bằng cách thể hiện trong cuộc sống hàng ngày sự hiện thực mối quan hệ riêng tư của chúng ta với Cha.

2. Cương vị Người Cha khiến chúng ta vững lòng là chúng ta có nhà mình trên trời.

Từ sau khi tôi được cứu, tôi vẫn cứ cho rằng nếu tôi sẽ giữ tiếp tục trung tín với Chúa, thì tôi sẽ được lên thiên đàng khi chết, nhưng tôi chưa bao giờ thực sự nghĩ về thiên đàng như là nhà của mình. Sau khi cánh tay với mũ đầu lâu đen bị cất đi, thì bây giờ, điều đó tự nhiên thấy thiên đàng là nhà của tôi. Không lâu lắm sau sự việc đó, tôi nói với Ru-tơ, "Khi tôi chết, nếu em muốn làm cho tôi một cái bia trên mộ, thì em chỉ cần ghi trên đó vài chữ thôi: "Đã Về Nhà".

Tôi bắt đầu nghĩ về người ăn mày nghèo khổ mà nằm trước cửa người giàu (trong một câu truyện ngụ ngôn mà Chúa Jê-sus đã kể - BBT). Khi anh ta chết, anh ta đã được "các thiên sứ mang người để vào lòng áp-ra-ham" (Lu-ca 16:22). Chắc chắn là chỉ cần một thiên sứ cũng đủ sức để mang con người khô héo đó, nhưng Đức Chúa Trời đã sai cả một đoàn vệ binh hộ tống gồm các thiên sứ! Người ăn mày đã được tiếp đón theo nghi lễ hoàng cung vào lòng áp-ra-ham. Tôi tin rằng điều giống như vậy cũng sẽ được dành cho con cái của Đức Chúa Trời. Ngài có một đội vệ binh thiên sứ hộ tống sẵn sàng để tiếp đón và mang mỗi người trong số chúng ta về nhà đời đời của chúng ta.

Có một thời chúng tôi (tôi và Ru-tơ) được quen biết một người chị em yêu quí người Ha-oai (chúng ta tạm gọi chị là Ma-ri), người đã trung tín hầu việc Chúa nhiều năm. Bà thường nói với bạn bè của mình, "Tôi chưa bao giờ được nhìn thấy thiên sứ. Tôi thích được một lần thấy họ!"

Khi Ma-ri nằm với bệnh ung thư chuẩn bị chết, Hội thánh của bà đã thu xếp sao cho luôn luôn có một người chị em cơ-đốc ở bên cạnh giường bà. Đến một ngày, khuôn mặt của bà chợt sáng rực lên bởi vinh hiển của Đức Chúa Trời. Bà giơ thẳng đôi cánh tay của mình ra và nói, "Tôi nhìn thấy họ kìa - Tôi nhìn thấy các thiên sứ!" Sau đó bà ra đi! Đội thiên sứ vệ binh hộ tống đã đem bà về nhà.

Giôn Oét-slây (John Wesley) một lần nhận được tin rằng người chị em mà ông quen biết đã chết. Ông hỏi lại, "Thế bà ta ra đi trong vinh hiển, hay chỉ là trong bình an thôi?" Tôi tin rằng mỗi một đứa con của Đức Chúa Trời cần phải đi về nhà trong vinh hiển - với một đoàn các thiên sứ làm vệ binh hộ tống.


3. Cương vị Người Cha đảm bảo sự an toàn tuyệt đối

Bức tranh một đứa bé được ôm chắc chắn trong vòng tay của cha mình, với khuôn mặt áp chặt vào bờ vai người cha. Mặc dù có thể xung quanh là lộn xộn và bất an. Thế giới có vẻ như đang đổ vỡ tan tành. Nhưng đứa bé đó hoàn toàn bình an, không lo lắng gì về những sự việc diễn ra xung quanh nó. Nó an toàn trong vòng tay cha.

Chúng ta cũng được nâng đỡ chắc chắn bởi Cha của mình. Chúa Jê-sus đã khẳng định với chúng ta là Cha của chúng ta lớn mạnh hơn tất cả mọi điều có thể vây quanh chúng ta, và không kẻ nào có thể cướp chúng ta ra nổi khỏi tay Ngài. (Giăng 10:29)

Chúa Jê-sus cũng ban lời khẳng định như sau cho các môn đồ Ngài: "Hỡi bầy nhỏ, đừng sợ chi, vì Cha các ngươi đã bằng lòng cho các ngươi nước thiên đàng." (Lu-ca12:32) Chúng ta có thể chỉ là đàn chiên nhỏ, bị vây quanh bởi những thú dữ đủ mọi loại. Nhưng Cha của chúng ta đã quyết trong lòng Ngài là sẽ ban cho chúng ta nước thiên đàng, thì không có một quyền năng nào trong toàn vũ trụ này có thể lấy điều đó đi khỏi chúng ta.

4. Cương vị người Cha cho chúng ta động cơ để hầu việc

Trong thư Phi-líp 2:3 Phao-lô đã cảnh cáo chúng ta, những đầy tớ của Đức Chúa Trời: "Chớ làm sự chi vì lòng tranh cạnh hoặc vì hư vinh..." Suốt những năm qua tôi quan sát thấy một nan đề thường xuyên và phổ biến ở trong Hội Thánh đó là những mong muốn cá nhân, và sự ganh đua giữa những người hầu việc Chúa. Hãy cho phép tôi thêm vào đó, là tôi quan sát thấy điều đó trước tiên chính là trong đời sống riêng của mình.

Chúng ta thường mắc phải sai lầm đánh đồng sự an toàn với lại thành công. Nếu tôi xây dựng được một Hội Thánh lớn nhất, hay là tổ chức được một buổi nhóm lớn nhất, hoặc có được số lượng địa chỉ những người đăng ký nhận văn phẩm đông nhất, thì tôi sẽ thấy mình an tâm. Nhưng đó chính là sự lầm lạc. Thực tế mà nói, càng mong tiến tới thành công cá nhân bao nhiêu, chúng ta càng kém an toàn bấy nhiêu. Chúng ta thường xuyên bị đe doạ rằng sẽ có ai đó có thể xây một Hội Thánh lớn hơn, có buổi nhóm đông hơn, hay là có đông người đăng ký văn phẩm hơn.

Còn tôi, tôi đã tìm thấy một tấm gương tuyệt vời nơi Chúa Jê-sus, Người đã nói, "Cha không để ta ở một mình, vì Ta hằng làm sự đẹp lòng Ngài." (Giăng 8:29) Tôi không bao giờ còn bị thôi thúc bởi mong muốn cá nhân nữa. Tôi đã tìm ra một động cơ ngọt ngào, trong sạch hơn: đơn giản là làm đẹp lòng Cha tôi.

Tôi rèn tập bản thân mình trong mỗi một hoàn cảnh hay là một quyết định với một câu hỏi đơn giản độc nhất: Làm thế nào để tôi được đẹp lòng Cha tôi? Trong những khoảng khắc sự bối rối hoặc có cảm tưởng như thất bại gần kề, tôi tìm cách không phải tập trung cái nhìn của mình vào việc cố gắng giải quyết nan đề, mà là tập trung vào việc có được một thái độ kiên quyết làm đẹp lòng Cha tôi. Với tư cách là những người hầu việc Chúa, không thể có một sự tranh cạnh nào giữa chúng ta, nếu tất cả chúng ta đều được thôi thúc bởi một động cơ đơn giản là làm đẹp lòng Cha chúng ta. Sự hài hoà và quan tâm đến lẫn nhau sẽ thế chỗ cho những sự tranh đấu và tìm kiếm tư lợi.

Bởi vì bạn đang đọc bài báo này, có thể bạn cũng đang nhận thức ra rằng mình cũng đang mong muốn một mối tương giao gần gũi hơn, thân mật hơn với Đức Chúa Trời Cha của mình. Nhưng, có lẽ cũng có những cái ba-ri-e cản đường của ma quỉ - giống như cái mũ đầu lâu đen trong ttrường hợp của tôi - cũng đang chắn giữa bạn với Cha.

Hãy nhớ rằng chỉ có Jê-sus mới có thể bầy tỏ Cha ra cho bạn. Hãy cầu xin Ngài lấy bỏ đi mọi cái ba-ri-e nào đó còn có trong đời bạn, và sau đó ban cho bạn sự mặc khải trực tiếp riêng tư về Cha. Sau đó, hãy tin tưởng Ngài và chờ đợi Ngài ban cho bạn sự mặc khải (sự tỏ ra) mà bang đang cần trong thời điểm của Ngài và theo cách riêng của Ngài.

(trích dịch từ những bức thư của Derek Prince)
Tháng Hai 1998,

ND - Q.H. - Tinlanh.Ru



© 1999-2017 Tinlanh.Ru