Để đẹp lòng cha tôi

Article Index

1. Cương vị người cha là cội rễ của việc xác định gốc gác cá nhân của chúng ta.

Suốt trong cả Kinh-Thánh bất cứ một cá nhân nào cũng được xác định (gắn liền) là con trai - hoặc là con gái - của một người cụ thể nào đó. Điều đó cũng được thể hiện trong nhiều họ của người Anh, chẳng hạn Williamson, Jackson, Thompson (son - nghĩa là con trai trong tiếng Anh - BBT). Trong mỗi một trường hợp, gốc gác của một cá nhân được nhận từ người cha.

Sự đổ vỡ của gia đình trong nhiều nước hiện nay đã sản sinh ra cáI mà được gọi là "thế hệ X". X biểu tượng cho một số không biết (ẩn số). Nhiều người thanh niên trong thế hệ đáng buồn này không có một mối quan hệ thực sự với một người cha. Vì vậy, họ bị khủng hoảng về nguồn gốc bản thân. Họ thực sự không biết mình là ai. Những lời kêu gào không nói lên lời ở trong lòng họ, đó là tìm một người cha.

Tôi tin rằng nếu như Hội thánh cơ-đốc thời nay có khả năng giới thiệu một cách có hiệu quả về sự thực Đức Chúa Trời là một Người Cha, thì những đám đông thanh niên sẽ chạy đến với vòng tay Người Cha của họ. Chúng ta có thể làm được điều đó, cũng theo cách mà Chúa Jê-sus đã bầy tỏ danh Cha cho những môn đồ của Ngài: bằng cách thể hiện trong cuộc sống hàng ngày sự hiện thực mối quan hệ riêng tư của chúng ta với Cha.

2. Cương vị Người Cha khiến chúng ta vững lòng là chúng ta có nhà mình trên trời.

Từ sau khi tôi được cứu, tôi vẫn cứ cho rằng nếu tôi sẽ giữ tiếp tục trung tín với Chúa, thì tôi sẽ được lên thiên đàng khi chết, nhưng tôi chưa bao giờ thực sự nghĩ về thiên đàng như là nhà của mình. Sau khi cánh tay với mũ đầu lâu đen bị cất đi, thì bây giờ, điều đó tự nhiên thấy thiên đàng là nhà của tôi. Không lâu lắm sau sự việc đó, tôi nói với Ru-tơ, "Khi tôi chết, nếu em muốn làm cho tôi một cái bia trên mộ, thì em chỉ cần ghi trên đó vài chữ thôi: "Đã Về Nhà".

Tôi bắt đầu nghĩ về người ăn mày nghèo khổ mà nằm trước cửa người giàu (trong một câu truyện ngụ ngôn mà Chúa Jê-sus đã kể - BBT). Khi anh ta chết, anh ta đã được "các thiên sứ mang người để vào lòng áp-ra-ham" (Lu-ca 16:22). Chắc chắn là chỉ cần một thiên sứ cũng đủ sức để mang con người khô héo đó, nhưng Đức Chúa Trời đã sai cả một đoàn vệ binh hộ tống gồm các thiên sứ! Người ăn mày đã được tiếp đón theo nghi lễ hoàng cung vào lòng áp-ra-ham. Tôi tin rằng điều giống như vậy cũng sẽ được dành cho con cái của Đức Chúa Trời. Ngài có một đội vệ binh thiên sứ hộ tống sẵn sàng để tiếp đón và mang mỗi người trong số chúng ta về nhà đời đời của chúng ta.

Có một thời chúng tôi (tôi và Ru-tơ) được quen biết một người chị em yêu quí người Ha-oai (chúng ta tạm gọi chị là Ma-ri), người đã trung tín hầu việc Chúa nhiều năm. Bà thường nói với bạn bè của mình, "Tôi chưa bao giờ được nhìn thấy thiên sứ. Tôi thích được một lần thấy họ!"

Khi Ma-ri nằm với bệnh ung thư chuẩn bị chết, Hội thánh của bà đã thu xếp sao cho luôn luôn có một người chị em cơ-đốc ở bên cạnh giường bà. Đến một ngày, khuôn mặt của bà chợt sáng rực lên bởi vinh hiển của Đức Chúa Trời. Bà giơ thẳng đôi cánh tay của mình ra và nói, "Tôi nhìn thấy họ kìa - Tôi nhìn thấy các thiên sứ!" Sau đó bà ra đi! Đội thiên sứ vệ binh hộ tống đã đem bà về nhà.

Giôn Oét-slây (John Wesley) một lần nhận được tin rằng người chị em mà ông quen biết đã chết. Ông hỏi lại, "Thế bà ta ra đi trong vinh hiển, hay chỉ là trong bình an thôi?" Tôi tin rằng mỗi một đứa con của Đức Chúa Trời cần phải đi về nhà trong vinh hiển - với một đoàn các thiên sứ làm vệ binh hộ tống.



© 1999-2017 Tinlanh.Ru