Bởi một người mà tội lỗi đi vào thế gian
Và bây giờ, ôn lại bài học đau buồn. Tổ phụ chúng ta đã phạm tội. Mà phạm tội đơn giản là không nghe theo lời Chúa. Chúa có phán dặn A-đam và Ê-va chỉ có một vài điều trong thuở ban đầu đó - mà nói cho cùng vẫn là - hãy chọn sự sống chớ chọn thử nếm biết điều ác. Vậy mà họ đã không vâng phục theo, và đã làm trái lại. Phạm tội - đó là làm trái lại Lời Chúa. Và khi họ phạm tội thì tội lỗi đã vào thế gian và nắm quyền thống trị trên hết thảy loài người.
12. Cho nên, như bởi một người mà tội lỗãi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội... (Rô-ma 5:12)
Như vậy, chúng ta thấy tội lỗi mở cửa cho ma quỉ tấn công và thậm chí còn bắt phục luôn chúng ta. Hậu quả của tội lỗi là vô lường. Bởi chỉ có một người phạm tội mà cả loài người còn bị vạ lây, thế thì nó kinh khủng và tàn ác bất công đến như thế nào?
Bạn ơi, hãy luôn nhớ điều này. Nếu bạn phạm tội, điều đó sẽ ảnh hưởng xấu không phải chỉ đến bạn, mà còn đến gia đình, con cái và những người ở dưới ảnh hưởng của bạn nữa. Tại sao lại có những nhà bước vào là thấy một không khí căng thẳng, bất an, và gia đình, con cái luôn luôn có chuyện này chuyện khác, trong khi bước vào một nhà khác lại thấy ngay sự bình an và ấm cúng? Hãy nhận thức ra điều đó! Tại sao đời sống riêng tư của những người nổi tiếng lại bị săm soi như vậy? Bởi vì những tội lỗi của những con người có nhiều ảnh hưởng sẽ ảnh hưởng đến nhiều người và xúi giục họ cũng phạm tội.
Ma quỉ không buông tha cho một ai cả, kể cả từ vua cho đến thường dân. Không ai thoát khỏi dục vọng của tội lỗi. Vì vậy mà mọi người đều chết. Và những kẻ tội nhân chết xong là xuống nơi địa ngục - là nơi hình phạt.
Trong Kinh thánh người ta tổng kết thấy Chúa Jê-sus nhắc nhiều về địa ngục hơn là Ngài kể về thiên đàng. Ngài có nhắc đến những đau đớn của những con người bị cầm tù nơi địa ngục trong tay của ma quỉ, là nơi nghiến răng vì đau đớn, là nơi lửa hình phạt cháy mà không tắt, và con người cứ bị hành hạ đau đớn mãi không thôi.
Khi tôi suy nghĩ rằng tại sao Chúa lại làm như vậy, và cũng giống như vào thuở Sáng thế - tại sao Đức Chúa Trời lại chỉ dùng có một vài lời ít ỏi ,mà đó cũng là lời răn đe để phán dạy loài người. Và tôi chợt hiểu ra rằng để mô tả cho đầy đủ về sự sống đời đời nơi thiên đàng, thì khó mà tả hết, vàø điều đó quá sức tưởng tượng của chúng ta. Cũng như làm sao có thể kể hết trong một cuộc đời chúng ta có thể được nếm trải những gì? Mắt chúng ta có thể được chiêm ngưỡng những cảnh đẹp nào, lưỡi chúng ta sẽ được nếm những vị ngon nào, tai chúng ta sẽ được thưởng thức những âm nhạc nào, và bàn tay với khối óc chúng ta sẽ còn khám phá ra được biêt bao nhiêu bí mật và phát minh sáng chế ra được biết bao nhiêu điều mới nữa... Nhưng tất cả những điều đó chính chúng ta sẽ được sống và nếm trải hết, nếu như chúng ta sống. Miễn là chúng ta đừng có chết. Miễn là chúng ta đừng có rơi xuống địa ngục, thì sau đó chúng ta sẽ tự do mà khám phá và tận hưởng thiên đàng.
Vâng, không giống như thế gian nhiều khi đem mô tả địa ngục như một truyện cười để lừa dối và ru ngủ tinh thần con người, Chúa đã nói những sự thật khủng khiếp về địa ngục, để cho chúng ta được biết và tỉnh ngộ ra để mà không rơi xuống đó. Khi xuống đó thì đã quá muộn. Cũng như vậy, Ngài phán dạy để chúng ta không phạm tội. Vì tiền công của tội lỗi là sự chết. Nếu ai đó có nói phạm tội thật là thú vị, thì cũng hãy biết cái giá phải trả cho những "thú vị" đó - là cái chết.
Nhưng, cảm tạ Đức Chúa Trời, chúng ta chưa phải là hết hy vọng. Ngài đã mở ra cho chúng ta ngay bây giờ trong đời này một cơ hội khác. Đó là sự tha tội, và sự tẩy sạch. Vâng, chúng ta có thể được tha tội và được tẩy sạch khỏi mọi điều gian ác, đó là khi và chỉ khi chúng ta ăn năn. Ăn năn và quay về với Chúa - thì Ngài sẽ tha thứ và tẩy sạch chúng ta. Ngài nhận lấy về Ngài những hình phạt mà chúng ta lẽ ra đã phải chịu, và Ngài đổi cho chúng ta sự công bình của Ngài.
15. Song tội lỗi chẳng phải như sự ban cho của ân điển. Vì nếu bởi tội lỗi của chỉ một người mà mọi kẻ khác đều phải chết, thì huống chi ơn của Đức Chúa Trời và sự ban cho trong ơn Ngài tỏ ra bởi một người là Đức Chúa Jêsus Christ, chan chứa cho hết thảy mọi người khác là dường nào!
...
17. Vả, nếu bởi tội một người mà sự chết đã cai trị bởi một người ấy, thì huống chi những kẻ nhận ân điển và sự ban cho của sự công bình cách dư dật, họ sẽ nhờ một mình Đức Chúa Jêsus Christ mà cai trị trong sự sống là dường nào!
...
21. hầu cho tội lỗi đã cai trị làm nên sự chết thể nào, thì ân điển cũng cai trị bởi sự công bình thể ấy, đặng ban cho sự sống đời đời bởi Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta.