Những điều này không phải là không có ai biết, nhiều người nhìn ra hiện trạng của mình nhưng họ không biết được con đường để thoát ra khỏi đó mà thôi. Nhưng, khi họ đi tìm sự sống thuộc quyền của Đức Chúa Trời bằng con đường riêng của mình (đi chùa, đi nhà thờ, lên đồng, tử vi ...), mà chối bỏ CON ĐƯỜNG mà Ngài đã mở cho, thì họ không thể đạt đến đích.
Có hai kiểu sai lầm, một là khi người ta cho rằng họ có thể nhờ cậy vào việc tu nhân tích đức của mình để được sự sống đời đời. Những người như vậy luôn có vẻ rất sốt sắng và sùng đạo, nhưng Kinh Thánh nói rằng cách đó không cứu được họ (thực chất đó là sự kiêu ngạo dựa vào sức lực, khả năng và tiền bạc của mình để mua chuộc Đức Chúa Trời) (Rô-ma 10:2-3). Vì không có ai giữ trọn vẹn nổi luật pháp không hề vi phạm lần nào. Và còn một lý do nữa là vì giá của linh hồn chúng ta đắt quá đến nỗi không ai có thể tự chuộc nổi mình bằng bất cứ công sức nào.
Cũng không thể có ai nhờ tuân thủ luật lệ nghi lễ của các loại tôn giáo hay của nhà thờ khác nhau mà thay đổi nổi bản chất của mình để được cứu. Ngay cả trong trường hợp dân Do-thái được những điều luật đó là do Đức Chúa Trời ban cho, "vì chẳng có một người nào bởi việc làm theo luật pháp mà sẽ được xưng công bình trước mặt Ngài, vì luật pháp cho người ta biết tội lỗi" (Rô-ma 3:20), và hướng họ tới lối thoát là đức tin vào Đấng Christ (Ga-la-ti 3:24).
"Đức tin sẽ được kể là công bình cho chúng ta, là kẻ tin Đấng đã làm cho Đức Chúa Jê-sus, Chúa chúng ta, sống lại từ trong kẻ chết, Ngài đã bị nộp vì tội lỗi chúng ta, và sống lại vì sự xưng công bình của chúng ta." (Rô-ma 4:24,25)
Kiểu sai lầm thứ hai là khi con người quá tự ti, cho rằng Đức Chúa Trời không thể chấp nhận được những kẻ tội nhân gớm ghiếc như chúng ta, cho nên Ngài sẽ diệt hết thế gian này. Thật sự là Đức Chúa Trời không hề chịu bị bó tay bởi tội lỗi loài người, vì Ngài có thể tha thứ chúng. Nhưng để tha thứ chúng ta mà vẫn đảm bảo tính công bình, phải có một ai đó chịu thay cho chúng ta bản án - mọi hậu quả của tội lỗi.
Tất cả những điều đó chỉ cho ta thấy mình (cả tôi và bạn) cần có Đấng Cứu chuộc.
Đấng đó phải là một Con người, có đời sống trọn vẹn công bình, phải là Đức Chúa Trời có quyền năng để chiến thắng được ma quỉ và tội lỗi rồi giải phóng chúng ta ra khỏi quyền của chúng, và Đấng đó cũng phải có quyền ban sự sống mới với một bản chất (tâm linh) trong sạch mới. Đó là Chúa Jê-sus - Đức Chúa Trời hiện thân thành Người.
Khi Jê-sus là một con người thì Ngài có thể là Người Thay thế cho chúng ta ! Đó giải thích cho ta mục đích của thập tự giá.
"Và họ (tôi và bạn) được xưng công bình nhưng không (như món quà cho không), bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Jê-sus Christ, là Đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của lễ chuộc tội, bởi đức tin trong huyết Đấng ấy." (Rô-ma 3:24,25)
Nếu Jê-sus chỉ đến để dạy dỗ chúng ta, thì Ngài không cần phải chết.
Nếu Jê-sus chỉ đến để tỏ lòng cảm thông với chúng ta, thì Ngài không cần phải chết.
Jê-sus cũng không yếu đến nỗi mà không tự giải phóng được mình. Khi người ta đến tìm bắt Ngài, một lời nói của Ngài còn khiến họ thụt lùi và ngã cả xuống.
Jê-sus đến để chịu chết thay chúng ta. Chúng ta không thắng nổi sự chết, cho nên Ngài đã phải vì chúng ta mà nếm chịu nó, để ban cho chúng ta sự sống của Ngài.
Lỗi lầm của tôi và bạn đã đóng đinh Ngài trên thập giá.
Những bệnh tật của bạn và tôi đã được Ngài gánh trên mình khi chịu những lằn đòn roi.
Sự nghèo khó (đến mức trần truồng) của chúng ta cũng đã được Ngài chịu thay, khi Ngài bị treo trên cây gỗ.
Sự cô đơn không ai nương tựa của chúng ta Ngài cũng đã trải qua với tư cách người thay thế cho ta, khi cả Chúa Cha, Chúa Thánh Linh ngoảnh mặt khỏi Ngài trong những giờ đất trời đen tối trên thập giá, khi Con trời nhận về Mình mọi tội lỗi của thế gian.
Rồi sau đó Đức Chúa Trời khiến Jê-sus sống lại. Làm xong công việc với những linh hồn dưới Âm phủ, đoạt được chìa khoá, Ngài đã phá tan các cánh cửa tù của cái chết, và dẫn theo muôn vàn linh hồn về trời. Nếu chúng ta đã hiệp làm một trong sự chết của Ngài, thì chúng ta cũng dự phần trong sự sống lại của Ngài.
Sự mầu nhiệm của đức tin cơ đốc là sự nhìn thấy mình hoà nhập trong Jê-sus!
Jê-sus sống lại để làm Đấng Trung bảo cho chúng ta ! Khi Jê-sus Đức Chúa Trời đến ở trong thân thể con người có nghĩa là con người với Đức Chúa Trời có thể hoà lại làm một. Ngài đến để làm hoà chúng ta lại với Đức Chúa Trời, làm Đấng Trung bảo cho một giao ước mới được Đức Chúa Trời lập với loài người.
Và trong giao ước đó chúng ta có thể sử dụng Tên của Ngài mà cầu xin Cha. Khi ta cầu nguyện nhân danh Jê-sus là ta đến nhận mọi phước lành trong tài khoản ngân hàng trên trời đã được Đức Chúa Trời làm đầy dẫy từ trước khi sáng thế trong Con một của Ngài, và bây giờ khi bạn tiếp nhận Jê-sus thì chúng cũng thuộc quyền bạn sử dụng nữa.
Article Index
Page 2 of 3