Hãy bước qua nỗi sợ

Article Index

joyce-meyerJoice Meyer

Hãy vâng phục Chúa, bất chấp sợ hãi
Có một thời điểm nào đó, sự khiếp sợ cản trở, làm bạn trốn tránh thực hiện điều Chúa phán bảo và nhất là bạn đã thể hiên sự không vâng phục Ngài? Hay khi bạn bắt đầu một công việc mới và nỗi sợ hãi làm cho bạn phải bỏ cuộc? Nếu đã ở trong những tình trạng này, có nghĩa là bạn chưa tin Chúa và sự thiếu đức tin của bạn không cho phép Ngài ban phước cho bạn như Ngài muốn. Không chỉ có mình bạn khốn khổ vì việc này đâu. Chính tôi đã có lúc không tin cậy Chúa và bỏ lỡ nhiều phước hạnh từ Ngài, tôi đã sống dưới ách của sự khiếp sợ, nhưng rồi trong vài năm Chúa đã dạy tôi cách giải thoát. Hiện tại tôi đã là một người khá mạnh mẽ. Các bạn hãy đọc, áp dụng những cách này, và bạn cũng sẽ được giải phóng khỏi tình trạng nô lệ của sự sợ hãi.

Chỉ có một nỗi sợ duy nhất chấp nhận được
Kính sợ Đức Chúa Trời – Đó là nỗi sợ duy nhất chấp nhận được. Kính sợ Đức Chúa Trời, không phải là sợ và e ngại Ngài sẽ làm cho chúng ta đau. Chúa không muốn chúng ta sợ Ngài, hay sợ những dự định của Ngài đối với chúng ta. Kính sợ Chúa theo Kinh Thánh, đó là sự tôn thờ và kính trọng Ngài một cách chân thành. Chúng ta cũng phải đối với các nhà cầm quyền và lãnh đạo như vậy. Con trẻ phải kính sợ cha mẹ, vợ kính sợ chồng, trò kính sợ thầy. Nhưng thật đáng tiếc, thay vì thể hiện sự kính trọng, chúng ta thường bày tỏ sự bất mãn và phẫn nộ.
Bạn có biết vì sao trong Châm ngôn 14:26 nói rằng: “Trong sự kính sợ Đức Giê-hô-va có nơi nương cậy vững chắc” không? Vì nếu bạn kính sợ Chúa, bạn sẽ vâng phục Ngài và làm mọi điều Ngài phán, càng tin và trông cậy Ngài nhiều hơn nữa.
Sự kính sợ Chúa sẽ ảnh hưởng tích cực lên những mối quan hệ tương giao của bạn với con người. Trong từ điển giải nghĩa Tân Ước, W.E.Wain giải thích rằng sự kính sợ Chúa “sẽ thường xuyên thôi thúc bạn quan tâm chu đáo đến mọi người”. Bạn đã cư xử tệ với ai đó? Bản thân tôi, đã có thời điểm rất khó để hoà đồng với mọi người. Thỉnh thoảng tôi trút giận lên chồng mình và bọn trẻ. Nhưng càng hiểu rõ Chúa và kính sợ Ngài thì tôi càng chú trọng trong quan hệ với mọi người hơn, vì cũng như tôi, những người khác đều quí giá đối với Ngài. Tôi biết mình sẽ phải chịu trách nhiệm trước Chúa vì những hành vi của mình.     
Nỗi sợ không chấp nhận được
Hãy tôn kính Chúa, làm đẹp lòng Ngài và đừng trở thành những kẻ xu nịnh con người. Kinh Thánh nói rất nhiều về kính sợ Chúa nhưng không có lời nào nói rằng chúng ta phải khiếp sợ con người:
“Sự sợ loài người gài bẫy; Nhưng ai nhờ cậy Đức Giê-hô-va được vô sự” (Châm ngôn 29:25)
Đừng sợ hãi bất cứ ma quỷ hay con người, cũng đừng sợ người ta nghĩ hay nói gì về mình.
Khi chúng ta muốn làm vừa lòng con người, chứ không phải muốn làm đẹp lòng Chúa thì cuộc sống của bản thân sẽ hoàn toàn rối loạn. Nếu Chúa nói một đằng mà chúng ta lại làm một nẻo, thì chính chúng ta đã bỏ mất đi sự tốt lành mà Ngài dự định ban cho mình. Chúng ta sẵn lòng quì gối trước con người hơn là trước Đức Chúa Trời, sau đó lại bị lương tâm cắn rứt, bất an. Đến  lượt sự mất bình an làm cho bạn trở nên hay nghi ngờ.


tia-nang-chieu-bui-cay


Cách thoát khỏi uy lực của sự sợ hãi
Nhiều người đang sống dưới uy lực của nỗi sợ hãi. Tiếng Hy Lạp phobos – khiếp sợ, nghĩa là sự chạy trốn khi thình lình bị đe doạ. Từ “khiếp sợ” có quan hệ chặt chẽ về mặt ý nghĩa với từ “chạy trốn”. Một trong nhiều nghĩa của từ “chạy trốn” - chạy khỏi nơi nguy hiểm. Nói cách khác, sợ hãi bắt buộc con người chạy trốn. Đương nhiên, khi người ta sợ hãi điều gì đều có nguyên nhân của nó.
Tôi rất gan dạ trong một vài hoàn cảnh, còn thì - chân tôi khuỵu xuống vì sợ. Thậm chí những người gan dạ nhất cũng đôi lúc phải kinh hãi.
Elizabeth Elliot là vợ của một giáo sĩ bị giết khi đang truyền giảng Tin Lành ở Equador. Khi cô cùng với Rachel Sent giảng Tin Lành cho bộ lạc người da đỏ đã giết chồng mình và em trai Rachel, sự kiện xảy ra làm Elizabeth sợ đến nỗi không còn lòng dạ nào để giảng nữa. Lúc đó bạn cô đã giúp sức cho cô bằng những lời đơn giản nhưng khôn ngoan: “Hãy bước qua nỗi sợ hãi và hành động đi!”
Chớ sợ hãi!
Ai nói rằng không thể bước qua nỗi sợ hãi? Tôi chắc chắn với bạn rằng Chúa không nói thế. Trong Kinh Thánh, câu “chớ sợ” được nhắc đi nhắc lại 365 lần, tương ứng với mỗi ngày trong năm.
Còn bạn muốn mình chẳng sợ hãi gì nữa? Vậy bạn đang ở trong một nhóm người tốt đấy, vì Chúa nhiều lần lặp đi lặp lại với mỗi một người được Ngài kêu gọi hầu việc rằng: “Chớ sợ”.
Chúa đã ở cùng Giô-suê
Giô-suê là người Đức Chúa Trời chọn để kế thừa Môi-se, phải nhận lãnh trách nhiệm nặng nề là đưa dân Y-xơ-ra-en đến miền đất hứa. Ông có thể từ chối thực hiện nhiệm vụ này, nhưng ông không làm như vậy. Ông đã dẫn dắt dân sự I-xơ-ra-en về miền đất hứa và cai trị I-xơ-ra-en.
Một lần Đức Chúa Trời phán cùng Giô-suê:
“Trót đời ngươi sống, sẽ chẳng ai chống cự trước mặt ngươi. Ta sẽ ở cùng ngươi như ta đã ở cùng với Môi-se; ta sẽ không lìa ngươi, không bỏ ngươi đâu.” (Giô-suê 1:5)
Không rõ vì sao một số người cho rằng điều Chúa muốn nói ở đây là: “Ngươi sẽ trở nên giống như Môi-se”.  Tôi cũng đã nghĩ thế cho đến khi hiểu được nghĩa thật của câu này. Đức Chúa Trời không bảo Giô-suê phải trở nên giống như Môi-se hay hành động như Môi-se; Ngài động viên, khích lệ ông như đã đối với Môi-se: “….Ta sẽ ở cùng ngươi như ta đã ở cùng với Môi-se…”.  Chúa không phán để Giô-suê bắt chước Môi-se, mà Ngài bảo sẽ không lìa ông, không bỏ ông. Với chúng ta cũng vậy, nếu Chúa đã hứa sẽ ở cùng chúng ta, thì dù hoàn cảnh có thế nào đi chăng nữa, mọi việc đều sẽ tốt đẹp. Vậy tại sao chúng ta lại sợ hãi?
Nếu Chúa muốn Giô-suê trở nên giống như Môi-se, nghĩa là chúng ta phải giống như một ai đó. Nhưng Chúa không muốn điều này, ngược lại, Ngài muốn chúng ta là chính mình để chấp hành sự được kêu gọi của mình, khi đó Ngài sẽ ở cùng chúng ta và chẳng lìa bỏ chúng ta.
Giô-suê có nguyên cớ để sợ hãi nhưng Đức Chúa Trời tiếp tục động viên và nhắc nhở ông rằng Ngài ở cùng ông:
“Hãy vững lòng bền chí, vì ngươi sẽ dẫn dân nầy đi nhận xứ mà ta đã thề cùng tổ phụ ban cho chúng nó. Chỉ hãy vững lòng bền chí, và cẩn thận làm theo hết thảy những luật pháp mà Môi-se, tôi tớ ta, đã truyền cho ngươi; chớ xây qua bên hữu hoặc bên tả, để hễ ngươi đi đâu cũng đều được thạnh vượng…
Ta há không có phán dặn ngươi sao? Hãy vững lòng bền chí, chớ run sợ, chớ kinh khủng; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi vẫn ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi.” (Giô-suê 1:6-7, 9)

Giô-suê đã thuật lại cho dân sự lời Chúa và họ đều thuận lòng mà sẵn sàng theo ông. Họ chẳng nghi ngờ gì: nếu như Đức Chúa Trời sẽ ở cùng Giô-suê như đã ở cùng với Môi-se thì thật tuyệt diệu, vì thế họ đáp lời ông rằng:
“… Chúng tôi sẽ làm mọi điều ông dặn biểu, và đi khắp nơi nào ông sai; chúng tôi sẽ vâng theo ông trong mọi việc y như đã vâng theo Môi-se. Chỉ nguyện Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông ở cùng ông, y như Ngài đã ở cùng Môi-se vậy!” (Giô-suê 1: 16-17)
Bạn nghĩ xem, nếu Chính Ngài phán bảo dân sự này đừng sợ, phải chăng là họ có lí do để sợ hãi? Lẽ tất nhiên, dân sự đã gặp khó khăn và còn phải tiến vào vùng đất hứa Ca-na-an, nơi những người khổng lồ sinh sống. Họ phải chiến đấu với chúng để chiếm lấy đất ấy và những thành luỹ tiếp nối. Nhưng Đức Chúa Trời đã hứa rằng họ sẽ chiến thắng, vì thế họ vững tin vào sự thạnh vượng.
Chúa đã ở cùng Giê-rê-mi
Trong Giê-rê-mi 1:4-6, Chúa phán: “Trước khi tạo nên ngươi trong lòng mẹ, ta đã biết ngươi rồi; trước khi ngươi sanh ra, ta đã biệt riêng ngươi, lập ngươi làm kẻ tiên tri cho các nước.
Tôi thưa rằng: Ôi! Hỡi Chúa Giê-hô-va, nầy tôi chẳng biết nói chi, vì tôi là con trẻ.”
Giê-rê-mi đã chẳng trông lên Chúa mà chỉ nhìn vào bản thân, nhưng Chúa bảo ông đừng sợ và hứa ở cùng ông:
“Nhưng Đức Giê-hô-va lại phán: Chớ nói: tôi là con trẻ; vì ngươi sẽ đi khắp nơi nào ta sai ngươi đi, và sẽ nói mọi điều ta truyền cho nói. Đừng sợ vì cớ chúng nó; vì ta ở cùng ngươi đặng giải cứu ngươi, Đức Giê-hô-va phán vậy.
Đoạn, Đức Giê-hô-va dang tay rờ miệng tôi. Đức Giê-hô-va lại phán cùng tôi rằng: Nầy, ta đã đặt những lời ta trong miệng ngươi. Hãy xem, ngày nay ta đã lập ngươi trên các dân các nước, đặng ngươi hoặc nhổ, hoặc phá, hoặc diệt, hoặc đổ, hoặc dựng, hoặc trồng.
Vậy, ngươi hãy thắt lưng, chờ dậy, bảo cho chúng nó mọi sự mà ta truyền cho ngươi. Đừng sợ sệt vì cớ chúng nó, kẻo ta làm cho ngươi sợ sệt trước mặt chúng nó chăng?” (Giê-rê-mi 1:7-10, 17)

Chúa đã báo trước cho Giê-rê-mi biết rằng không đấu tranh thì sẽ không đạt được chiến thắng:
“Họ sẽ đánh nhau với ngươi nhưng sẽ không thắng ngươi; vì ta ở cùng ngươi đặng giải cứu ngươi, Đức Giê-hô-va phán vậy.” (Giê-rê-mi 1:19)
Chúa làm Giê-rê-mi tin rằng, Ngài sẽ ở cùng ông như đã ở cùng Giô-suê.


tin-cay-binh-an


Chúa đã ở cùng Môi-se
Xuất Ê-díp-tô kí 14: 10-14 viết:
“Vả, khi Pha-ra-ôn đến gần, dân Y-sơ-ra-en ngước mắt lên, thấy dân Ê-díp-tô đuổi theo, bèn lấy làm hãi hùng, kêu van Đức Giê-hô-va.
Chúng lại nói cùng Môi-se rằng: Xứ Ê-díp-tô há chẳng có nơi mộ phần, nên nỗi người mới dẫn chúng tôi vào đồng vắng đặng chết sao? Người đưa chúng tôi ra xứ Ê-díp-tô để làm chi?
Chúng tôi há chẳng có nói cùng người tại xứ Ê-díp-tô rằng: Để mặc chúng tôi phục dịch dân Ê-díp-tô, vì rằng thà phục dịch họ còn hơn phải chết nơi đồng vắng?
Môi-se đáp cùng dân sự rằng: Chớ sợ chi, hãy ở đó, rồi ngày nay xem sự giải cứu Đức Giê-hô-va sẽ làm cho các ngươi; vì người Ê-díp-tô mà các ngươi ngó thấy ngày nay thì chẳng bao giờ ngó thấy nữa.
Đức Giê-hô-va sẽ chiến cự cho, còn các ngươi cứ yên lặng.”

Môi-se kêu gọi dân sự chớ sợ, dù dân Ê-díp-tô đã đến sát bên. Ông làm dân sự yên lòng khi nói rằng Chúa đã dẫn dắt họ ra khỏi xứ Ê-díp-tô và giờ đây sẽ giải cứu họ khỏi dân này. Chỉ cần tiếp tục trông cậy Chúa và Ngài sẽ chiến đấu vì họ.
Chúa cũng ở cùng chúng ta
Trong thơ gửi người Phi-líp 1: 28, Phao-lô viết:
“Phàm sự chẳng để kẻ thù nghịch hăm doạ mình: điều đó là một chứng nghiệm chúng nó phải hư mất, còn anh em được cứu rỗi; và ấy là từ nơi Đức Chúa Trời.”
Đôi khi xuất hiện những nan đề - đừng khiếp sợ vì “Người công bình bị nhiều tai hoạ, nhưng Đức Giê-hô-va cứu người khỏi hết” (Thi Thiên 34: 19)
Khi nan đề nào đó nảy sinh, hãy vững lòng, Chúa luôn giúp chúng ta giải quyết mọi sự, Ngài ở cạnh chúng ta.  
Kinh Thánh không nói: “Chớ cảm thấy nỗi sợ”
Dân sự Y-sơ-ra-en sợ dân Ê-díp-tô nhưng Đức Chúa Trời đã phán bảo họ đừng sợ. Khi ai đó khuyên tôi chớ sợ, tôi nghĩ thầm: “Nói thì dễ. Chính tôi chẳng muốn run như cầy sấy tí nào, nhưng tôi không làm gì được”. Nhưng bạn có biết: Kinh Thánh nói “chớ sợ”, chứ không phải là “chớ cảm thấy nỗi sợ”. Hơn nữa khi bạn vẫn chưa cố gắng vâng phục Chúa trong mọi việc, chưa bắt tay vào công việc mới; chưa gắng giải cứu mình khỏi ách sợ hãi – khi đó bạn sẽ sợ khủng khiếp.
Vấn đề không phải ở chỗ chúng ta sợ hãi. Chẳng có gì đáng trách nếu chúng ta cảm thấy khiếp sợ. Bạn chỉ phạm sai lầm khi, thay vì hành động bất chấp sự sợ hãi, bạn lại quì gối trước nó.
Đừng bỏ chạy
Sợ hãi làm chúng ta run rẩy, vã mồ hôi, ngượng ngập, chân run như cầy sấy. Đức Chúa Trời không nói: đừng toát mồ hôi, đừng run như cầy sấy. Chúa phán: chớ sợ, từ sợ nghĩa là chạy trốn, bởi vậy Chúa nói cùng dân Y-sơ-ra-en, đừng buông xuôi tay khi mất hết niềm tin mà cần phải hành động bất chấp nỗi sợ hãi!
Khi tôi nhận được khải tượng này, tôi đã rất khó khăn để tin. Vì nó thật quá tốt đẹp! Tôi hiểu rằng chẳng có gì đáng xấu hổ nếu thỉnh thoảng đầu gối tôi run lập cập và khó giữ mình khỏi bất tỉnh nhân sự vì sợ hãi. Dầu vậy tôi không nhát như con thỏ đế, vì nỗi sợ chẳng cản trở được tôi. Chúng ta là những người nhát gan nếu vứt bỏ mọi chuyện và chạy trốn.     
Đức Chúa Trời phán cùng Môi-se, Giô-suê, Giê-rê-mi rằng: “Ta giao cho ngươi làm những việc này, nhưng ta báo trước, ma quỷ sẽ cố làm cho ngươi khiếp đảm và cản trở ngươi. Kẻ thù sẽ chống lại ngươi. Hoàn cảnh sẽ đe doạ ngươi. Nhưng ngươi chớ sợ!”.  Tôi nhắc lại: chớ sợ không có nghĩa là chớ trải qua sợ hãi. Chớ sợ nghĩa là - chớ chạy trốn!
Đừng để sự sợ hãi quyết định số phận bạn
Có lẽ bạn đã cho phép cảm giác sợ hãi định đoạt số phận mình rồi? Bạn nghĩ rằng có những người hay sợ hãi và cũng có những người hoàn toàn chẳng biết sợ là gì? Bạn nhầm rồi. Nỗi sợ xâm chiếm mỗi người, có khác chăng là cách người ấy phản ứng lại sự sợ hãi. Nếu bạn không nhượng bộ trước nỗi sợ thì dần dần bạn sẽ được giải thoát khỏi cảm giác nặng nề này. Trong những trường hợp cứ tái diễn giống như thế, bạn sẽ học được cách vững tin, và những hoàn cảnh trước kia đe doạ bạn sẽ không làm bạn khiếp hãi nữa.
Mỗi lần bạn quyết định bắt tay vào một việc mới, sự sợ hãi có thể cản trở bạn, vì ma quỷ không muốn chúng ta đấu tranh để đạt được điều chân chính. Nếu bạn vẫn nén sợ và tiến bước bởi đức tin, sa tăng sẽ để bạn yên trong một khoảng thời gian, nhưng khi bạn chuẩn bị bước tiếp, nó lại tiếp tục cố đe doạ bạn.

dịch từ quyển sách cùng tên của Joice Meyer
Nguyễn Ngọc Đan dịch - Tinlanh.Ru



© 1999-2017 Tinlanh.Ru