Hãy bước qua nỗi sợ

Article Index

Cách thoát khỏi uy lực của sự sợ hãi
Nhiều người đang sống dưới uy lực của nỗi sợ hãi. Tiếng Hy Lạp phobos – khiếp sợ, nghĩa là sự chạy trốn khi thình lình bị đe doạ. Từ “khiếp sợ” có quan hệ chặt chẽ về mặt ý nghĩa với từ “chạy trốn”. Một trong nhiều nghĩa của từ “chạy trốn” - chạy khỏi nơi nguy hiểm. Nói cách khác, sợ hãi bắt buộc con người chạy trốn. Đương nhiên, khi người ta sợ hãi điều gì đều có nguyên nhân của nó.
Tôi rất gan dạ trong một vài hoàn cảnh, còn thì - chân tôi khuỵu xuống vì sợ. Thậm chí những người gan dạ nhất cũng đôi lúc phải kinh hãi.
Elizabeth Elliot là vợ của một giáo sĩ bị giết khi đang truyền giảng Tin Lành ở Equador. Khi cô cùng với Rachel Sent giảng Tin Lành cho bộ lạc người da đỏ đã giết chồng mình và em trai Rachel, sự kiện xảy ra làm Elizabeth sợ đến nỗi không còn lòng dạ nào để giảng nữa. Lúc đó bạn cô đã giúp sức cho cô bằng những lời đơn giản nhưng khôn ngoan: “Hãy bước qua nỗi sợ hãi và hành động đi!”
Chớ sợ hãi!
Ai nói rằng không thể bước qua nỗi sợ hãi? Tôi chắc chắn với bạn rằng Chúa không nói thế. Trong Kinh Thánh, câu “chớ sợ” được nhắc đi nhắc lại 365 lần, tương ứng với mỗi ngày trong năm.
Còn bạn muốn mình chẳng sợ hãi gì nữa? Vậy bạn đang ở trong một nhóm người tốt đấy, vì Chúa nhiều lần lặp đi lặp lại với mỗi một người được Ngài kêu gọi hầu việc rằng: “Chớ sợ”.
Chúa đã ở cùng Giô-suê
Giô-suê là người Đức Chúa Trời chọn để kế thừa Môi-se, phải nhận lãnh trách nhiệm nặng nề là đưa dân Y-xơ-ra-en đến miền đất hứa. Ông có thể từ chối thực hiện nhiệm vụ này, nhưng ông không làm như vậy. Ông đã dẫn dắt dân sự I-xơ-ra-en về miền đất hứa và cai trị I-xơ-ra-en.
Một lần Đức Chúa Trời phán cùng Giô-suê:
“Trót đời ngươi sống, sẽ chẳng ai chống cự trước mặt ngươi. Ta sẽ ở cùng ngươi như ta đã ở cùng với Môi-se; ta sẽ không lìa ngươi, không bỏ ngươi đâu.” (Giô-suê 1:5)
Không rõ vì sao một số người cho rằng điều Chúa muốn nói ở đây là: “Ngươi sẽ trở nên giống như Môi-se”.  Tôi cũng đã nghĩ thế cho đến khi hiểu được nghĩa thật của câu này. Đức Chúa Trời không bảo Giô-suê phải trở nên giống như Môi-se hay hành động như Môi-se; Ngài động viên, khích lệ ông như đã đối với Môi-se: “….Ta sẽ ở cùng ngươi như ta đã ở cùng với Môi-se…”.  Chúa không phán để Giô-suê bắt chước Môi-se, mà Ngài bảo sẽ không lìa ông, không bỏ ông. Với chúng ta cũng vậy, nếu Chúa đã hứa sẽ ở cùng chúng ta, thì dù hoàn cảnh có thế nào đi chăng nữa, mọi việc đều sẽ tốt đẹp. Vậy tại sao chúng ta lại sợ hãi?
Nếu Chúa muốn Giô-suê trở nên giống như Môi-se, nghĩa là chúng ta phải giống như một ai đó. Nhưng Chúa không muốn điều này, ngược lại, Ngài muốn chúng ta là chính mình để chấp hành sự được kêu gọi của mình, khi đó Ngài sẽ ở cùng chúng ta và chẳng lìa bỏ chúng ta.
Giô-suê có nguyên cớ để sợ hãi nhưng Đức Chúa Trời tiếp tục động viên và nhắc nhở ông rằng Ngài ở cùng ông:
“Hãy vững lòng bền chí, vì ngươi sẽ dẫn dân nầy đi nhận xứ mà ta đã thề cùng tổ phụ ban cho chúng nó. Chỉ hãy vững lòng bền chí, và cẩn thận làm theo hết thảy những luật pháp mà Môi-se, tôi tớ ta, đã truyền cho ngươi; chớ xây qua bên hữu hoặc bên tả, để hễ ngươi đi đâu cũng đều được thạnh vượng…
Ta há không có phán dặn ngươi sao? Hãy vững lòng bền chí, chớ run sợ, chớ kinh khủng; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi vẫn ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi.” (Giô-suê 1:6-7, 9)

Giô-suê đã thuật lại cho dân sự lời Chúa và họ đều thuận lòng mà sẵn sàng theo ông. Họ chẳng nghi ngờ gì: nếu như Đức Chúa Trời sẽ ở cùng Giô-suê như đã ở cùng với Môi-se thì thật tuyệt diệu, vì thế họ đáp lời ông rằng:
“… Chúng tôi sẽ làm mọi điều ông dặn biểu, và đi khắp nơi nào ông sai; chúng tôi sẽ vâng theo ông trong mọi việc y như đã vâng theo Môi-se. Chỉ nguyện Giê-hô-va Đức Chúa Trời ông ở cùng ông, y như Ngài đã ở cùng Môi-se vậy!” (Giô-suê 1: 16-17)
Bạn nghĩ xem, nếu Chính Ngài phán bảo dân sự này đừng sợ, phải chăng là họ có lí do để sợ hãi? Lẽ tất nhiên, dân sự đã gặp khó khăn và còn phải tiến vào vùng đất hứa Ca-na-an, nơi những người khổng lồ sinh sống. Họ phải chiến đấu với chúng để chiếm lấy đất ấy và những thành luỹ tiếp nối. Nhưng Đức Chúa Trời đã hứa rằng họ sẽ chiến thắng, vì thế họ vững tin vào sự thạnh vượng.
Chúa đã ở cùng Giê-rê-mi
Trong Giê-rê-mi 1:4-6, Chúa phán: “Trước khi tạo nên ngươi trong lòng mẹ, ta đã biết ngươi rồi; trước khi ngươi sanh ra, ta đã biệt riêng ngươi, lập ngươi làm kẻ tiên tri cho các nước.
Tôi thưa rằng: Ôi! Hỡi Chúa Giê-hô-va, nầy tôi chẳng biết nói chi, vì tôi là con trẻ.”
Giê-rê-mi đã chẳng trông lên Chúa mà chỉ nhìn vào bản thân, nhưng Chúa bảo ông đừng sợ và hứa ở cùng ông:
“Nhưng Đức Giê-hô-va lại phán: Chớ nói: tôi là con trẻ; vì ngươi sẽ đi khắp nơi nào ta sai ngươi đi, và sẽ nói mọi điều ta truyền cho nói. Đừng sợ vì cớ chúng nó; vì ta ở cùng ngươi đặng giải cứu ngươi, Đức Giê-hô-va phán vậy.
Đoạn, Đức Giê-hô-va dang tay rờ miệng tôi. Đức Giê-hô-va lại phán cùng tôi rằng: Nầy, ta đã đặt những lời ta trong miệng ngươi. Hãy xem, ngày nay ta đã lập ngươi trên các dân các nước, đặng ngươi hoặc nhổ, hoặc phá, hoặc diệt, hoặc đổ, hoặc dựng, hoặc trồng.
Vậy, ngươi hãy thắt lưng, chờ dậy, bảo cho chúng nó mọi sự mà ta truyền cho ngươi. Đừng sợ sệt vì cớ chúng nó, kẻo ta làm cho ngươi sợ sệt trước mặt chúng nó chăng?” (Giê-rê-mi 1:7-10, 17)

Chúa đã báo trước cho Giê-rê-mi biết rằng không đấu tranh thì sẽ không đạt được chiến thắng:
“Họ sẽ đánh nhau với ngươi nhưng sẽ không thắng ngươi; vì ta ở cùng ngươi đặng giải cứu ngươi, Đức Giê-hô-va phán vậy.” (Giê-rê-mi 1:19)
Chúa làm Giê-rê-mi tin rằng, Ngài sẽ ở cùng ông như đã ở cùng Giô-suê.


tin-cay-binh-an



© 1999-2017 Tinlanh.Ru