Có những điều diễn ra trong đời sống mà chúng ta còn chưa kịp hiểu hết ý nghĩa của nó. Nhất là những gì liên quan đến chuyện đức tin. Không rõ vì sao, nhưng cuối cùng chúng ta cũng đã tin nhận Chúa, và chúng ta biết chắc rằng mình đã được cứu. Không hiểu tại sao, nhưng lòng chúng ta biết chắc rằng Jê-sus là Con Đức Chúa Trời Hằng sống, Ngài đã giáng sinh xuống trần để cứu nhân loại ra khỏi tội lỗi và cái chết, bởi vì Ngài đã chịu chết thế cho chúng ta trên thập tự giá, rồi đã được chôn, nhưng đến ngày thứ ba Ngài đã sống lại. Đó là điều mà cơ-đốc nhân ở khắp mọi nơi đều biết chắc, và cứ đến dịp lễ Phục sinh lại vui sướng mà đón mừng ngày Chúa sống lại.
Vậy nhưng các bạn có thấy không, khi những sự việc đó diễn ra vào thời kỳ hai ngàn năm trước, chẳng ai trong số chúng ta có mặt ở đó cả. Vậy mà chúng ta biết! Vâng, cứ như là chính chúng ta đã có mặt ở đó! Thật kỳ lạ, nhưng đó là một phép lạ tuyệt vời, tức là điều mầu nhiệm trong niềm tin cơ-đốc, mà đối với những người chẳng tin lại là một điều rồ dại vì không thể lý giải bằng suy nghĩ bình thường.
Phước cho ai chẳng thấy mà tin, Chúa Jê-sus đã phán vậy sau khi Ngài sống lại hiện ra cho các môn đồ của Ngài, để trả lời cho đòi hỏi của một môn đồ tên làù Thô-ma, ông ta đòi phải được thấy Chúa tận mắt, tay phải được rờ vào vết thương trên người Ngài thì ông mới chịu tin.
Các bạn yêu dấu ơi, có những lúc chúng ta cần dừng lại, và nhờ Lời Chúa giải thích cho chúng ta hiểu về những ơn mà chúng ta đã nhận, để chúng ta biết cách tiếp tục lớn lên trong đức tin nữa. Từ đức tin lại dẫn đến đức tin thêm nữa.
Bài viết này muốn chia sẻ với các bạn về cốt lõi của đức tin chân thật trong Chúa. Theo ngôn ngữ Kinh thánh thì khái niệm đó gọi là sự tỏ ra. Hoặc cũng có thể gọi đó bằng những từ ngữ như: sự bày tỏ, sự mặc khải, sự mở ra, tỏ ra, khải thị - chung qui lại đó là những từ nói về sự bày tỏ của Đức Chúa Trời cho con người về những sự kiện trong thế giới thuộc linh. Đó là kết quả của một hành động siêu nhiên do Đức Thánh Linh của Đức Chúa Trời tác động đến tâm linh của một con người, khiến cho con người đó trong tận cõi lòng mình nhận biết được chân lý thuộc linh, mà thông thường không thể dùng trí óc mà nhận thức được. Đức Chúa Trời là chủ động, con người là nhân tố đón nhận tác động đó.
Để thấy rõ tầm quan trọng của vấn đề này, mời các bạn đọc một đoạn trong Tin lành theo Lu-ca, là khi Chúa Jê-sus tuyên bố:
Lu-ca đoạn 4
18. Thần của Chúa ngự trên ta: Vì Ngài đã xức dầu cho ta đặng truyền Tin Lành cho kẻ nghèo;
19. Ngài đã sai ta để rao cho kẻ bị cầm được tha, Kẻ mù được sáng, Kẻ bị hà hiếp được tự do; Và để đồn ra năm lành của Chúa.
Một trong những mục đích mà Ngài nêu ra - đó là rao Tin lành cho kẻ mù được sáng. Rõ ràng là Ngài không chỉ nói về những người bị bệnh mù mắt thuộc thể ở đây, vì nếu vậy thì lẽ ra Ngài đã liệt kê cho đủ tất cả danh sách các loại bệnh tật mà Ngài đã và sẽ chữa lành trên đất này, và thực ra về việc chữa lành bệnh Ngài đã nhắc đến trong việc rao cho kẻ bị ma quỉ cầm giữ và ức hiếp được tự do. Ở đây Chúa nhấn mạnh đến sự mở mắt thuộc linh cho chúng ta. Để chúng ta từ những kẻ mù loà thuộc linh có thể được mở mắt và nhìn thấy được những điều mà trước kia mình không thể thấy nếu không có Đức Chúa Trời.
Hãy xem lại, làm thế nào mà mình nhận ra được Chúa Jê-sus là Con Đức Chúa Trời? Có phải là nhờ suy luận, nhờ theo số đông? Không! Hay là nhờ lời kể về Chúa, nhờ uy tín của người khác, nhờ những bằng chứng này khác? Có, nhưng chưa đủ!
Nhờ sự tỏ ra của Đức Chúa Trời! Chúa tỏ ra cho lòng chúng ta biết để mà chúng ta tin!
Ma-thi-ơ 16
15. Ngài phán rằng: Còn các ngươi thì xưng ta là ai?
16. Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Chúa là Đấng Christ, con Đức Chúa Trời hằng sống.
17. Bấy giờ, Đức Chúa Jêsus phán cùng người rằng: Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi có phước đó; vì chẳng phải thịt và huyết tỏ cho ngươi biết điều nầy đâu, bèn là Cha ta ở trên trời vậy.
18. Còn ta, ta bảo ngươi rằng: Ngươi là Phi-e-rơ [hòn đá], ta sẽ lập Hội thánh ta trên đá [tảng] nầy, các cửa âm phủ chẳng thắng được hội đó.
19. Ta sẽ giao chìa khóa nước thiên đàng cho ngươi; hễ điều gì mà ngươi buộc dưới đất, thì cũng sẽ buộc ở trên trời, và điều gì mà ngươi mở dưới đất, thì cũng sẽ mở ở trên trời.
Các bạn thấy không, ở đây Chúa nói về một phước hạnh đặc biệt mà con người chúng ta có thể nhận được, đó là khi chúng ta được Đức Chúa Trời mở mắt cho biết. Bây giờ, rõ ràng mọi sự, đức tin của chúng ta bắt nguồn từ sự mặc khải của Đức Chúa Trời! Không phải nhờ thịt và huyết, tức là nhờ những khả năng hoặc tác động của con người mà chúng ta có thể biết được Đức Chúa Trời. Bạn yêu quí ơi, nếu bạn nhận thức được điều này, bạn có phước vô cùng vì bạn sẽ luôn luôn hướng con mắt lòng mình lên Chúa là Đấng duy nhất có thể soi sáng chúng ta ngay cả khi sự khôn ngoan và kinh nghiệm của con người phải bế tắc. Bạn sẽ tìm được đức tin chân thật, là thứ đức tin đến từ Đức Chúa Trời, là thứ đức tin đầy uy quyền thiên thượng chứ không phải dựa vào một uy tín của một con người hay một tổ chức nào cho dù nó có nổi tiếng đến đâu đi nữa. Bạn sẽ luôn tìm kiếm Chúa và sự hướng dẫn của Ngài trong đời sống, chứ không chỉ đi theo con người. Bạn sẽ nương cậy vào nguồn tài nguyên vô tận của Ngài, chứ không dựa và loài người là loài có hơi thở nơi lỗ mũi...
Hãy xem sứ-đồ Phao-lô nói gì:
Ga-la-ti 1:11,12; 15-16
11. Hỡi anh em, tôi nói cho anh em rằng, Tin Lành mà tôi đã truyền, chẳng phải đến từ loài người đâu;
12. vì tôi không nhận và cũng không học Tin Lành đó với một người nào, nhưng đã nhận lấy bởi sự tỏ ra của Đức Chúa Jêsus Christ.
Thoạt nghe qua, bạn có thể thấy lời lẽ của ông có vẻ thiếu khiêm tốn. Nhiều con người của đức tin ngày nay cũng bị chê trách như vậy. Chẳng lẽ không phải là chính ông đã được học Thánh Kinh nơi các giáo sư Do-thái, chẳng lẽ ông không nhờ A-na-nia đặt tay cầu nguyện cho được sáng mắt lại, và chịu báp-têm. Không, ở đây ông muốn nhấn mạnh với những người tín hữu ở Ga-la-ti thời đó rằng chân lý Tin lành chỉ có thể nhận thức được bởi sự tỏ ra, hay là sự mở mắt của chính Đức Chúa Trời. Nhưng, cũng nên xem tiếp thái độ của Phao-lô sau khi ông đã nhận được sự tỏ ra đó.
15. Nhưng khi Đức Chúa Trời, là Đấng đã để riêng tôi ra từ lúc còn trong lòng mẹ, và lấy ân điển gọi tôi, vui lòng
16. bày tỏ Con của Ngài ra trong tôi, hầu cho tôi rao truyền Con đó ra trong người ngoại đạo, thì lập tức tôi chẳng bàn với thịt và máu.
Lại một lần nữa ta gặp cách nói "không bàn với thịt và huyết", tức là tính xác thịt tự nhiên của con người. Thân thể chúng ta là tuyệt đối cần thiết, chẳng lẽ có ai không cần đến nó ư, và cảm tạ Chúa nhờ nó mà chúng ta có thể nhận biết được thế giới tự nhiên xung quanh bằng những giác quan của mình. Nhưng, để nhận biết thế giới thuộc linh, lại hoàn toàn không hợp. Bạn ơi, HOÀN TOÀN không hợp. Trong những vấn đề thuộc linh, nhất là về Đức Chúa Trời và sự cứu chuộc, chúng ta nhất định phải cần đến sự mặc khải của Đức Chúa Trời!
Bạn có biết một trong những lý do tại sao Phao-lô phải viết những lời như vậy cho Hội thánh ở Ga-la-ti không? Bởi vì ở đó những tín đồ non trẻ bắt đầu bị dẫn dụ đi theo nhóm người khác, là những người không dạy cơ-đốc nhân trông lên Đức Chúa Trời là nguồn cứu rỗi, mà dạy họ phải tuân theo luật lệ Cựu Ước. Đem đổi ân điển vinh hiển lấy luật pháp của việc làm. Phao-lô đã phải trách họ, vì họ khi tin Chúa là đã khởi đầu nhờ Đức Thánh Linh, mà bây giờ lại muốn nhờ xác thịt mà làm cho trọn công việc của sự cứu rỗi.
Bây giờ, chúng ta hãy thử hỏi mình, vì sao mà chúng ta biết là mình được cứu, được hưởng sự sống đời đời? Vì chúng ta tin nhận Chúa Jê-sus!
Vì chúng ta tin hay là vì Chúa Jê-sus cứu chúng ta (đúng hơn là nên hỏi là ai cứu chúng ta)? - Chúa cứu!
Nhưng để cứu chúng ta Chúa cần chúng ta tin và tiếp nhận Ngài!
Và để chúng ta có thể tin Ngài được thì chúng ta cần đến sự mặc khải từ Đức Chúa Trời!
Đức tin cũng là do Chúa làm ơn ban cho chúng ta! Để mà chúng ta nhờ đức tin đó mà được cứu!
Ê-phê-sô 2:8-9
8. Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời.
9. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình;
10. vì chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được dựng nên trong Đức Chúa Jêsus Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo.
Bây giờ, có lẽ bạn đã nhận ra tầm quan trọng của sự tỏ ra! Nó mở cho chúng ta khả năng nhận thức thế giới thuộc linh và cùng bước đi với Đức Chúa Trời trong thế giới đó. Kinh thánh gọi đó là bước đi theo đức tin chứ không phải bởi sự mắt thấy.
Có sự tỏ ra - có chiến thắng. Có sự tỏ ra - có năng lực (quyền phép). Có sự tỏ ra - có sự khôn ngoan. Có sự tỏ ra - có thành công. Có sự tỏ ra - có hạnh phúc. Có sự tỏ ra - có tương lai!!!
Mỗi một chân lý của Thánh Kinh để nhận thức được cần phải có một sự bày tỏ của nó. Muốn được thành công trong đời sống - hãy tìm những sự tỏ ra về cuộc sống thạnh vượng trong Đức Chúa Trời. Muốn có được gia đình hạnh phúc - hãy tìm nơi Chúa sự bày tỏ về cách xây dựng các mối quan hệ gia đình và chăm sóc con cái.
Và hơn thế nữa, muốn giúp người khác đến được với Đức Chúa Trời chúng ta phải học cách nhờ Đức Thánh Linh mà rao truyền chân lý, chứ không tìm cách thuyết phục người khác bằng các cuộc tranh luận.
Những điều nói trên đã được Phao-lô giải thích kỹ trong một đoạn Kinh thánh mà chúng ta có thể lấy làm cơ sở để hiểu hơn những gì Chúa ban cho chúng ta:
1 Cô-rinh-tô 2
1. Hỡi Anh em, về phần tôi, khi tôi đến cùng anh em, chẳng dùng lời cao xa hay là khôn sáng mà rao giảng cho anh em biết chứng cớ của Đức Chúa Trời.
2. Vì tôi đã đoán định rằng ở giữa anh em, tôi chẳng biết sự gì khác ngoài Đức Chúa Jêsus Christ, và Đức Chúa Jêsus Christ bị đóng đinh trên cây thập tự.
3. Chính tôi đã ở giữa anh em, bộ yếu đuối, sợ hãi, run rẩy lắm.
4. Lời nói và sự giảng của tôi chẳng phải bằng bài diễn thuyết khéo léo của sự khôn ngoan, nhưng tại sự tỏ ra Thánh Linh và quyền phép;
5. hầu cho anh em chớ lập đức tin mình trên sự khôn ngoan loài người, bèn là trên quyền phép Đức Chúa Trời.
6. Dầu vậy, chúng tôi giảng sự khôn ngoan cho những kẻ trọn vẹn, song chẳng phải sự khôn ngoan thuộc về đời nầy, cũng không phải của các người cai quản đời nầy, là kẻ sẽ bị hư mất.
7. Chúng tôi giảng sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời, là sự mầu nhiệm kín giấu, mà từ trước các đời, Đức Chúa Trời đã định sẵn cho sự vinh hiển chúng ta.
8. Trong những người cai quản đời nầy chẳng ai từng biết sự đó; bởi chưng, nếu đã biết thì họ chẳng đóng đinh Chúa vinh hiển trên cây thập tự đâu.
9. Song le, như có chép rằng: Ấy là sự mắt chưa thấy, tai chưa nghe, Và lòng người chưa nghĩ đến, Nhưng Đức Chúa Trời đã sắm sẵn điều ấy cho những người yêu mến Ngài.
10. Đức Chúa Trời đã dùng Đức Thánh Linh để bày tỏ những sự đó cho chúng ta, vì Đức Thánh Linh dò xét mọi sự, cả đến sự sâu nhiệm của Đức Chúa Trời nữa.
11. Vả, nếu không phải là thần linh trong lòng người, thì ai biết sự trong lòng người? Cũng một lẽ ấy, nếu không phải là Thánh Linh của Đức Chúa Trời, thì chẳng ai biết sự trong Đức Chúa Trời.
12. Về phần chúng ta, chúng ta chẳng nhận lấy thần thế gian, nhưng đã nhận lấy Thánh Linh từ Đức Chúa Trời đến, hầu cho được hiểu biết những ơn mà chúng ta nhận lãnh bởi Đức Chúa Trời;
13. chúng ta nói về ơn đó, không cậy lời nói mà sự khôn ngoan của loài người đã dạy đâu, song cậy sự khôn ngoan mà Đức Thánh Linh đã dạy, dùng tiếng thiêng liêng để giải bày sự thiêng liêng.
14. Vả, người có tánh xác thịt không nhận được những sự thuộc về Thánh Linh của Đức Chúa Trời; bởi chưng người đó coi sự ấy như là sự dồ dại, và không có thể hiểu được, vì phải xem xét cách thiêng liêng.
15. Nhưng người có tánh thiêng liêng xử đoán mọi sự, và chính mình không bị ai xử đoán.
16. Vì ai đã biết ý Chúa, đặng dạy dỗ Ngài? Nhưng phần chúng ta, thì có ý của Đấng Christ.
Phao-lô nhấn mạnh là những điều Tin lành rao truyền là sự mầu nhiệm giấu kín khỏi mắt người, đến nỗi mắt chưa từng thấy, tai chưa từng nghe, thậm chí cả lòng người cũng chưa có hề nghĩ đến - cho nên không thể nhờ cậy lời nói khôn ngoan mà truyền đạt được. Ông cảnh báo chúng ta chớ lập đức tin mình trên những sự khôn ngoan của loài người, mà chỉ dựa trên quyền phép siêu nhiên của Đức Chúa Trời. Quyền phép đó làm điều gì cho chúng ta - Đức Chúa Trời đã dùng Đức Thánh Linh để bày tỏ những sự đó cho chúng ta (c.10). Những sự đó là những sự nào - là những bí mật trong lòng Chúa Trời, mà chỉ có nhờ Thần Ngài bày tỏ (thổ lộ) cho thần linh trong lòng chúng ta mà chúng ta mới nhận thức được. Và, bạn ơi, Phao-lô cũng nhắc chúng ta là chỉ có nhờ cách nói của Đức Thánh Linh ban cho thì chúng ta mới có thể giảng được cho người khác hiểu về Đức Chúa Trời. Điều thiêng liêng phải giãi bày bằng ngôn ngữ thiêng liêng. Còn người nào chỉ biết dựa vào tính xác thịt tự nhiên của mình thì người đó không thể nhận được những sự thuộc về Thánh Linh của Đức Chúa Trời.
Còn về phần chúng ta thì sao? Nhưng phần chúng ta, thì có ý của Đấng Christ. Haleluja! Bạn có nghe thấy không! Tâm trí của Chúa, tư tưởng của Chúa là dành cho chúng ta. Ngài muốn bày tỏ cho chúng ta!
Vậy thì Đức Chúa Trời muốn bày tỏ ra cho con người, ai có thể nhận được? Bất kỳ ai muốn, có lòng, kể từ thời xưa đến giờ. Môi-se đã biết về điều đó:
Phục truyền 29:29
29. Những sự bí mật thuộc về Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta; song những sự bày tỏ thuộc về chúng ta, và con cháu chúng ta đời đời, để chúng ta làm theo mọi lời của luật pháp nầy.
Bây giờ, chúng ta hãy tìm hiểu Kinh thánh khuyên chúng ta làm thế nào để chúng ta nhận được sự tỏ ra từ Đức Chúa Trời:
Điều trước tiên, trên hết mọi sự - đó là ta biết có Chúa, biết Ngài có ý muốn nào đó cho đời sống mình, và biết hạ mình xuống lắng nghe.
Một số điều cần tránh
(là những lý do khiến con người không thể nhận thức được sự tỏ ra của Đức Chúa Trời):
1. Thứ nhất - thái độ cứng lòng (khăng khăng trong tội lỗi, trong nếp nghĩ của mình)
Ma-thi-ơ 13
11. Ngài đáp rằng: bởi vì đã ban cho các ngươi được biết những điều mầu nhiệm của nước thiên đàng, song về phần họ, thì không ban cho biết.
12. Vì sẽ cho thêm kẻ nào đã có, thì họ sẽ được dư dật; nhưng kẻ nào không có, thì lại cất luôn điều họ đã có nữa.
13. Vậy nên ta phán thí dụ cùng chúng; vì họ xem mà không thấy, lắng tai mà không nghe, và không hiểu chi hết.
14. Vậy, về họ, đã được ứng nghiệm lời tiên tri của Ê-sai rằng: Các ngươi sẽ lắng tai nghe, mà chẳng hiểu chi; Lấy mắt xem mà chẳng thấy chi.
15. Vì lòng dân nầy đã cứng cỏi; Đã làm cho nặng tai Và nhắm mắt mình lại, E khi mắt mình thấy được, Tai mình nghe được, Lòng mình hiểu được, Họ tự hối cải lại, Và ta chữa họ được lành chăng.
16. Nhưng phước cho mắt các ngươi, vì thấy được; phước cho tai các ngươi, vì nghe được!
Rõ ràng, lại một lần nữa, sự tỏ ra là chủ quyền của Chúa, chứ không phải là do ta vào một ngày đẹp trời nổi hứng lên muốn mở mắt ra cho mình mà được. Người có phước thì được Chúa mở cho, người cứng lòng thì có nghe cũng chẳng hiểu được. Và tội lỗi là một nguyên nhân khiến con người mù mà không biết, điếc mà chẳng hay. Chỉ có một phương thuốc chữa - đó là hạ mình ăn năn, để lòng mình được đổi lại chăng.
2. Thứ hai - Tìm kiếm tư lợi cho mình, muốn xử dụng Chúa, muốn thử Chúa...
tóm lại - nghĩ đến việc người chứ không nghĩ đến việc Trời! Đây là cái mà chúng ta hay mắc nhất!!!
Ma-thi-ơ 16
20. Đoạn, Ngài cấm môn đồ đừng nói cho ai biết rằng Ngài, Đức Chúa Jêsus, là Đấng Christ.
21. Từ đó, Đức Chúa Jêsus mới tỏ cho môn đồ biết rằng mình phải đi đến thành Giê-ru-sa-lem, phải chịu tại đó nhiều sự khốn khổ bởi những người trưởng lão, thầy tế lễ cả, cùng thầy thông giáo, và phải bị giết, đến ngày thứ ba phải sống lại.
22. Phi-e-rơ bèn đem Ngài riêng ra, mà can rằng: Hỡi Chúa, Đức Chúa Trời nào nỡ vậy! Sự đó sẽ không xảy đến cho Chúa đâu!
23. Nhưng Ngài xây mặt lại mà phán cùng Phi-e-rơ rằng: Ớ Sa-tan, hãy lui ra đằng sau ta! Ngươi làm gương xấu cho ta; vì ngươi chẳng nghĩ đến việc Đức Chúa Trời, song nghĩ đến việc người ta.
Câu 21 nói " Từ đó, Đức Chúa Jêsus mới tỏ cho môn đồ biết rằng... " - tức là chỉ sau khi họ đã nhận được sự tỏ ra ban đầu rồi, thì Ngài mới bày tỏ tiếp cho họ những điều tiếp theo nữa. Bạn ơi, sự tỏ ra này sẽ lại dẫn bạn đến nơi sự tỏ ra khác, Chúa sẽ giãi bày tiếp với bạn những điều mới nữa, khi bạn đã nhận được những cơ sở trước đó. Phải có nền tảng đức tin thì mới có đời sống thuộc linh phát triển.
Nhưng, ở đây, chúng ta để ý đến một vấn đề khác nữa. Phi-e-rơ vừa mới nhận được sự tỏ ra, và Chúa vừa khen ông ấy xong! Khi ông tìm kiếm ý Chúa, thì Đức Chúa Trời bày tỏ cho ông biết. Nhưng ngay sau đó, khi ông mải lo nghĩ về việc người (việc đời), biết đâu đấy có thể ông có kế hoạch muốn tôn Chúa làm Vua để mà mình còn được làm quan và được lợi chẳng hạn ... thì lập tức sa-tan cũng có mặt ngay đó để "tỏ" cho Phi-e-rơ những ý tưởng của nó. Ngay lập tức! Có nguy hiểm không? Vậy nếu chúng ta suy nghĩ kỹ về câu chuyện này, chúng ta có biết để ý hơn nữa, cẩn thận hơn nữa với tư tưởng mình, với thái độ lòng mình không? Việc ngày hôm qua bạn được Chúa xức dầu và đại dụng là việc của ngày hôm qua, ngày hôm nay bạn lại cần ý Chúa, cần giữ mình hướng lòng lên Ngài, nếu không thì ma quỉ nó ở ngay bên cạnh, thèm chúng ta lắm. Tư tưởng của nó nghe ra cũng tình cảm và có lý lắm, nhưng đó là thứ lý của con người, của đất, chứ không phải của Trời.
Mong các bạn giữ mình khỏi hai điều thường gặp nói trên. Bây giờ tôi muốn tóm tắt những gì mà chúng ta nên luôn luôn có để được sự tỏ ra hàng ngày của Chúa.
Những điều cần có:
1. Tấm lòng tìm kiếm Chúa
Ma-thi-ơ đoạn 5:3 , đoạn 13 (xem bên trên).
Học tập Ma-ri chớ đừng mải bối rối công việc như Ma-thê
2. Đức tin con trẻ - tức là một thái độ ngay thẳng, đơn giản, tin cậy
Ma-thi-ơ 11:25-27
25. Lúc đó, Đức Chúa Jêsus nói rằng: Hỡi Cha! là Chúa đã giấu những điều này với kẻ khôn ngoan, người sáng dạ, mà tỏ ra cho những con trẻ hay.
26. Thưa Cha, phải, thật như vậy, vì Cha đã thấy điều đó là tốt lành.
27. Mọi việc Cha ta đã giao cho ta; ngoài Cha không có ai biết Con; ngoài Con và người nào mà Con muốn tỏ ra cùng, thì cũng không ai biết Cha.
3. Luôn nhờ cậy Đức Thánh Linh
Đoạn 1 Cô-rinh-tô 2 nêu trên là một đoạn cần nhớ, còn có đoạn khác, khi Chúa Jê-sus nói về sứ mạng của Đức Thánh Linh trong đời sống chúng ta:
Giăng 16:13-15
13. Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến.
14. Ấy chính Ngài sẽ làm sáng danh ta, vì Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi.
15. Mọi sự Cha có, điều là của ta; nên ta nói rằng Ngài sẽ lấy điều thuộc về ta mà rao bảo cho các ngươi vậy.
Không phải chỉ những sự đã xẩy ra, mà còn những gì sẽ đến! Mọi điều thuộc về Chúa Jê-sus bạn có thể nhờ Thánh Linh mà nhận biết được!
4. Yêu mến và gìn giữ Lời Chúa
Giăng 14:21
21. Ai có các điều răn của ta và vâng giữ lấy, ấy là kẻ yêu mến ta; người nào yêu mến ta sẽ được Cha ta yêu lại, ta cũng sẽ yêu người, và tỏ cho người biết ta.
Không phải ai cũng được Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài ra cho. Để biết được chính Đức Chúa Trời, để đồng cảm với những tâm sự của Ngài, cùng khóc khi Chúa khóc, cùng vui khi Chúa vui - chúng ta phải học cách yêu Ngài hết lòng, và tình yêu đó thể hiện ra qua việc chúng ta gìn giữ Lời Ngài đến đâu.
5. Rao giảng về Chúa cho người khác.
Và còn một điều nữa - đó là khi bạn đã nhận được sự tỏ ra từ Chúa, thì Ngài sẽ dùng bạn mà rao giảng về Ngài cho người khác cũng được biết. Tuỳ mức bạn biết đến đâu, Đức Chúa Trời sẽ dùng bạn đến đó. Đó là công việc mà Đức Chúa Trời muốn cậy Hội thánh mà bày tỏ ra về Ngài cho người thế gian này được biết! (Ê-phê-sô 3:10)
Phao-lô đã làm như vậy: (Ê-phê-sô 3:3; 6:19; Tít 1:3; Công vụ 20:27)
Giăng đã làm như vậy (1 Giăng 1:2)
Phi-e-rơ đã làm như vậy (1 Phi 1:12)
Thế gian trông đợi con cái Đức Chúa Trời được tỏ ra!!! (Rô-ma 8:19)
Chúc các bạn thành công.