Phao-lô nhấn mạnh là những điều Tin lành rao truyền là sự mầu nhiệm giấu kín khỏi mắt người, đến nỗi mắt chưa từng thấy, tai chưa từng nghe, thậm chí cả lòng người cũng chưa có hề nghĩ đến - cho nên không thể nhờ cậy lời nói khôn ngoan mà truyền đạt được. Ông cảnh báo chúng ta chớ lập đức tin mình trên những sự khôn ngoan của loài người, mà chỉ dựa trên quyền phép siêu nhiên của Đức Chúa Trời. Quyền phép đó làm điều gì cho chúng ta - Đức Chúa Trời đã dùng Đức Thánh Linh để bày tỏ những sự đó cho chúng ta (c.10). Những sự đó là những sự nào - là những bí mật trong lòng Chúa Trời, mà chỉ có nhờ Thần Ngài bày tỏ (thổ lộ) cho thần linh trong lòng chúng ta mà chúng ta mới nhận thức được. Và, bạn ơi, Phao-lô cũng nhắc chúng ta là chỉ có nhờ cách nói của Đức Thánh Linh ban cho thì chúng ta mới có thể giảng được cho người khác hiểu về Đức Chúa Trời. Điều thiêng liêng phải giãi bày bằng ngôn ngữ thiêng liêng. Còn người nào chỉ biết dựa vào tính xác thịt tự nhiên của mình thì người đó không thể nhận được những sự thuộc về Thánh Linh của Đức Chúa Trời.
Còn về phần chúng ta thì sao? Nhưng phần chúng ta, thì có ý của Đấng Christ. Haleluja! Bạn có nghe thấy không! Tâm trí của Chúa, tư tưởng của Chúa là dành cho chúng ta. Ngài muốn bày tỏ cho chúng ta!
Vậy thì Đức Chúa Trời muốn bày tỏ ra cho con người, ai có thể nhận được? Bất kỳ ai muốn, có lòng, kể từ thời xưa đến giờ. Môi-se đã biết về điều đó:
Phục truyền 29:29
29. Những sự bí mật thuộc về Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng ta; song những sự bày tỏ thuộc về chúng ta, và con cháu chúng ta đời đời, để chúng ta làm theo mọi lời của luật pháp nầy.
Bây giờ, chúng ta hãy tìm hiểu Kinh thánh khuyên chúng ta làm thế nào để chúng ta nhận được sự tỏ ra từ Đức Chúa Trời:
Điều trước tiên, trên hết mọi sự - đó là ta biết có Chúa, biết Ngài có ý muốn nào đó cho đời sống mình, và biết hạ mình xuống lắng nghe.
Một số điều cần tránh
(là những lý do khiến con người không thể nhận thức được sự tỏ ra của Đức Chúa Trời):
1. Thứ nhất - thái độ cứng lòng (khăng khăng trong tội lỗi, trong nếp nghĩ của mình)
Ma-thi-ơ 13
11. Ngài đáp rằng: bởi vì đã ban cho các ngươi được biết những điều mầu nhiệm của nước thiên đàng, song về phần họ, thì không ban cho biết.
12. Vì sẽ cho thêm kẻ nào đã có, thì họ sẽ được dư dật; nhưng kẻ nào không có, thì lại cất luôn điều họ đã có nữa.
13. Vậy nên ta phán thí dụ cùng chúng; vì họ xem mà không thấy, lắng tai mà không nghe, và không hiểu chi hết.
14. Vậy, về họ, đã được ứng nghiệm lời tiên tri của Ê-sai rằng: Các ngươi sẽ lắng tai nghe, mà chẳng hiểu chi; Lấy mắt xem mà chẳng thấy chi.
15. Vì lòng dân nầy đã cứng cỏi; Đã làm cho nặng tai Và nhắm mắt mình lại, E khi mắt mình thấy được, Tai mình nghe được, Lòng mình hiểu được, Họ tự hối cải lại, Và ta chữa họ được lành chăng.
16. Nhưng phước cho mắt các ngươi, vì thấy được; phước cho tai các ngươi, vì nghe được!
Rõ ràng, lại một lần nữa, sự tỏ ra là chủ quyền của Chúa, chứ không phải là do ta vào một ngày đẹp trời nổi hứng lên muốn mở mắt ra cho mình mà được. Người có phước thì được Chúa mở cho, người cứng lòng thì có nghe cũng chẳng hiểu được. Và tội lỗi là một nguyên nhân khiến con người mù mà không biết, điếc mà chẳng hay. Chỉ có một phương thuốc chữa - đó là hạ mình ăn năn, để lòng mình được đổi lại chăng.