ĐỨC THÁNH LINH TRONG BẠN

Article Index

ĐỨC THÁNH LINH TRONG ĐỜI SỐNG CHÚA JÊSUS.

Trong phần nầy chúng ta sẽ xem xét Đức Thánh Linh trong chức vụ và sự dạy dỗ của chính Chúa Jêsus. Trước hết, chúng ta cần thấy rằng Giăng Báptít, là người đã đến đặc biệt để giới thiệu Chúa Jêsus và dọn đường cho chức vụ của Ngài, đã giới thiệu Ngài dưới một danh hiệu đặc biệt “ Đấng báptêm bằng Thánh linh”, Mathiơ 3 : 11 : “ Về phần ta, ta lấy nước mà làm Báptêm cho các ngươi ăn năn, song Đấng đến sau ta có quyền phép hơn ta, ta không đáng xách giày Ngài. Ấy là Đấng sẽ làm Báptêm các ngươi bằng Đức Thánh Linh và bằng lửa”.

Hãy để ý sự khác biệt giữa Chúa Jêsus và tất cả những người đã đến trước Ngài : “ Ngài sẽ làm báp têm cho các ngươi bằng Đức Thánh linh và bằng lửa”. Chúc vụ làm báptêm bằng Thánh linh nầy đã được nhắc đến trong tất cả bốn sách Tin Lành, Kinh thánh gắn liền tầm quan trọng vào việc nầy. Chúng ta cũng thấy rằng Đức Thánh Linh là nguồn quyền năng duy nhất cho toàn bộ chức vụ của Chúa Jêsus. Mãi cho đến khi Đức Thánh linh giáng trên Chúa Jêsus ở sông Giôđanh khi Giăng làm báp têm, thì Ngài đã chưa hề giảng hay làm một phép lạ nào, Ngài đã chờ đợi cho đến khi Đức Thánh Linh giáng trên Ngài.

Trong Công vụ 10 : 38, khi nói với đám đông đang tụ họp tại nhà Cọt nây, Phierơ đã mô tả chức vụ của Chúa Jêsus : “ Đức Chúa Trời đã xức dầu cho Đức Chúa Jêsus ở Naxarét bằng Đức Thánh linh và quyền phép, rồi Ngài đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước và chữa lành hết thảy những người bị ma quỷ ức hiếp, và Đức Chúa Trời Ba Ngôi - Ba Thân vị trong một Đức Chúa Trời : Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh. Kết quả Ba Ngôi Đức Chúa Trời hành động trên bình diện con người là chữa lành : “....Ngài đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước và chữa lành những người bị ma quỷ ức hiếp”. Đây là bí quyết và nguồn gốc về chức vụ của Chúa Jêsus.

Ngay cả sau khi phục sinh, Chúa Jêsus vẫn nương dựa nơi Đức Thánh linh. Đây là sự kiện đáng lưu ý. Trong sách Công vụ 1 : 1-2, Luca khởi đầu với lời nầy : “ Hỡi Thê -ô-phê-lơ, trong sách thứ nhất ta,ta từng nói về mọi điều Đức Chúa Jêsus đã làm và dạy từ ban đầu. Cho đến ngày Ngài được cất lên trời sau khi Ngài cậy Đức Thánh Linh mà răn dạy các sứ đồ Ngài đã chọn”.

Câu nầy đang nói về chức vụ của Chúa Jêsus trong 40 ngày giữa sự phục sinh và thăng thiên. Theo đó Chúa Jêsus dạy dỗ, chỉ dẫn các sứ đồ của Ngài thông qua Đức Thánh linh. Chúa Jêsus là gương mẫu qua chúng ta trong sự hoàn toàn nương dựa trên Đức Thánh Linh. Ngài đã nương dựa trên Đức Thánh Linh để có quyền năng cho những phép lạ của Ngài và cho sự dạy dỗ của Ngài, Ngài không làm gì cả ngoài Đức Thánh Linh. Sự thách thức của chức vụ Chúa Jêsus là một sự thách thức đối với chúng ta trong sự nương dựa Đức Thánh Linh như Ngài đã nương dựa v.v.

Chúa Jêsus không những đã được cảm động bằng quyền năng của chính Đức Thánh linh trải qua chức vụ của Ngài, nhưng ngài cũng hứa rằng các môn đồ của Ngài cũng sẽ nhận lãnh cùng một Đức Thánh linh đã từng ban quyền năng và linh cảm cho Ngài. Giăng 7 : 37- 39 “ Ngày sau cùng là ngày trọng thể trong kỳ lễ, Đức Chúa Jêsus ở đó, đứng kêu lên rằng : Nếu người nào khát, hãy đến cùng ta mà uống kẻ nào tin Ta thì sông nước hằng sống sẽ chảy từ trong lòng mình, y như Kinh thánh đã chép vậy. Ngài phán điều đó chỉ về Đức Thánh Linh mà người nào tin Ngài sẽ nhận lấy, bởi bấy giờ Đức Thánh linh chưa ban xuống vì Đức Chúa Jêsus chưa được vinh hiển”.

Đây là một sự tương phản kỳ lạ. Chúng ta trước hết được giới thiệu với một người khát nước : “ Nếu người nào khát”. Rồi, qua sự đến và ngự vào của Đức Thánh linh, chính con người nầy vốn đã từng khát nước và không thỏa mãn, không đầy đủ cho chính mình lại trở thành một ống dẫn cho “ sông nước hằng sống” Người nầy không còn thiếu thốn nữa, nhưng trở thành một nguồn cung cấp qua Đức Thánh Linh. Đối với mỗi người tín đồ, Đức Thánh Linh phải là một cội nguồn vô tận Sách Tin Lành tiếp tục làm sáng tỏ thêm rằng dù lời hứa nầy đã được ban cho trong chức vụ trên đất của Chúa Jêsus được vinh hiển. “ Bởi bây giờ Đức Thánh Linh chưa ban xuống, vì Chúa Jêsus chưa được vinh hiển”.

Trong Giăng 14 : 15-18, Chúa Jêsus phán với môn đồ của Ngài : “ Nếu các ngươi yêu mến Ta, thì gìn giữ các điều răn Ta. Ta sẽ nài xin Cha, Ngài sẽ ban cho các ngươi một Đấng Yên ủi khác, để ở với các ngươi đời đời tức là Thần Lẽ Thật mà thế gian không thể nhận lãnh được, vì chẳng thấy và chẳng biết Ngài, nhưng các ngươi biết Ngài, vì Ngài ở với các ngươi và sẽ ở trong các ngươi. Ta không để cho các ngươi mồ côi đâu, Ta sẽ đến cùng các ngươi”.

Có mấy điểm quan trọng chúng ta cần lưu ý ở đây. Trước hết, Chúa Jêsus phán : “ Cha......sẽ ban cho các ngươi một Đấng yên ủi khác”. Trong mạch văn, chữ “ khác” nầy có ý nghĩa gì? Nó có nghĩa là Chúa Jêsus như một người, đã từng sống với các môn đồ Ngài trong ba năm rưỡi. Ngài thực ra đã phán : “ Bây giờ, một con người ta sắp lìa khỏi các con. Nhưng ta đi thì một người khác, là Đức Thánh Linh sẽ đến thế chỗ cho Ta”. Thứ hai,Ngài dùng một chữ đặc biệt để mô tả Đức Thánh Linh mà bản dịch “ New International Version đã dịch là Đấng mưu luận ( bản Việt - nam dịch là Đấng Yên ủi). Từ ngữ ở đây là PARAKLETOS và những bản văn công giáo dịch là PARACLETE. Một PARACLETE, là một “ người nào đó được gọi tới bên cạnh để giúp đỡ”. Ở đây chúng ta có ba khái niệm liên hệ : Đấng Mưu luận, Đấng Yên ủi và Đấng giúp đỡ.

Thứ ba, Chúa Jêsus tiếp tục chỉ ra rằng Đức Thánh linh sẽ ở lại với các môn đồ mãi mãi.Lần nữa có một sự tương phản trong chính mối quan hệ của Ngài với các môn đồ. Ngài chủ yếu nói rằng : “ Ta đã ở cùng các con chỉ có ba năm rưỡi ngắn ngủi. Nay Ta sắp lìa khỏi các con và lòng các con tan nát. Các con có cảm tưởng là chính mình sắp bị rơi không ai giúp đỡ, nhưng ta sắp sai đến một Đấng giúp đỡ khác, là Đức Thánh linh. Và khi Ngài đến Ngài sẽ không bao giờ lìa bỏ các con. Ngài sẽ ở với các con đời đời”. Chúa phán : “ Ta không để các ngươi mồ côi đâu, Ta sẽ đến cùng các ngươi”. Ngụ ý ở đây nếu các tín đồ không có Đức Thánh Linh thì họ sẽ bị bỏ rơi giống như những kẻ mồ côi không ai chăm sóc, không ai giúp đỡ, không ai chỉ dạy. Nhưng qua Đức Thánh Linh, sự cung cấp đầy đủ đã được sắm sẳn cho họ.

Trong cùng một bài giảng đó, ở Giăng 6 : 7 Chúa Jêsus trở lại với chủ đề nầy : “ Dầu vậy, Ta nói cùng các ngươi : Ta đi là ích - lợi cho các ngươi, vì nếu Ta không đi, Đấng yên ủi không đến cùng các ngươi đâu, song nếu Ta đi thì Ta sẽ sai Ngài đến”. Đức Chúa Jêsus sắp ra đi, nhưng có một nhân vật khác sắp thế chỗ của Ngài. Trong Giăng 16 : 12-15, Chúa Jêsus trở lại lần nữa với chủ đề quan trọng nầy : “ Ta còn nhiều chuyện nói với các ngươi nữa, nhưng bây giờ điều đó cao quá sức các ngươi. Lúc nào Thần Lẽ Thật sẽ đến, thì Ngài sẽ dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật. ( Chúa Jêsus nhấn mạnh đến Thân vị của Đức Thánh Linh bằng cách dùng đại danh từ “ Ngài”) : Vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe và bày tỏ cho các ngươi những sự sẽ đến. Ấy chính Ngài sẽ làm sáng Danh Ta, vì Ngài sẽ lấy điều thuộc về Ta mà rao bảo cho các ngươi vậy”.

Vì lời hứa nầy đã được ứng nghiệm, nên ngày nay Đức Thánh linh là vị đại diện thường trực của Ba Ngôi Đức Chúa Trời trên thế gian nầy. Ngài là Đấng thông giải, Đấng mặc khải và là Đấng quản lý cho Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con. Chúa Jêsus phán : “ Ngài sẽ lấy từ những gì thuộc về Ta và truyền đạt lại cho các ngươi”, nhưng Ngài còn thêm : “ Ta nói, những gì thuộc về Ta, bởi vì tất cả những gì Cha có thì thuộc về Ta”. Vì thế, Đức Thánh linh là Đấng thông giải, Đấng mặc khải và Đấng quản lý tất cả những gì của Đức Cha và Đức Con. Tất cả được bày tỏ thông giải và quản lý bởi Đức Thánh Linh.



© 1999-2017 Tinlanh.Ru