ĐỨC THÁNH LINH TRONG BẠN

Article Index

2. ĐƯỢC NÂNG LÊN MỘT BÌNH DIỆN SIÊU NHIÊN.

Hiệu quả chính yếu kế tiếp của sự giáng lâm Đức Thánh linh là chúng ta đã được nâng lên một bình diện siêu nhiên của sự sống. Có hai câu rất thích thú trong Hêbơrơ 6 : 4-5 mô tả về các Cơ đốc nhân theo tiêu chuẩn của Tân ước: “......những kẻ đã được soi sáng một lần, đã nếm sự ban cho từ trên trời” dự phần về Đức Thánh linh, nếm đạo lành của Đức Chúa Trời và quyền phép của đời sau.......” Có 5 điều nói về các tín đồ thời Tân ước:

1. Họ đã được soi sáng

2. Họ đã nếm biết ơn ban thiên đàng. Tôi tin rằng đây là ơn ban về sự sống đời đời trong Chúa Jêsus Christ.

3. Họ đã được dự phần trong Thánh Linh, hay họ đã thành người dự phần chia xẻ về Đúc Thánh linh.

4. Họ đã nếm biết sự tốt lành của Lời Đức Chúa Trời là Lời đã trở thành sống động và thực tế đối với họ.

5. Họ đã nếm biết quyền phép của đời hầu đến.

Tất cả các Cơ đốc nhân tin rằng trong đời hầu đến chúng ta sẽ có nhiệm vụ hoàn toàn khác, chúng ta sẽ được thoát ly khỏi nhiều sự giới hạn của thân thể chúng ta, chúng ta sẽ có một loại thân thể khác và một lối sống hoàn toàn khác. Nhưng nhiều Cơ đốc nhân không nhận biết rằng qua Đức Thánh linh chúng ta có thể nếm biết một ít về lối sống nầy ngay bây giờ, trong cuộc đời nầy. Chúng ta có thể “ nếm...quyền phép của đời sau”. Chúng ta chỉ có thể nếm biết chứ không chiếm hữu những quyền phép đó cách đầy trọn. Chúng ta biết được một ít về cuộc đời sắp đến sẽ ra sao ngay trong cuộc đời nầy.

Có một cụm từ rất thích thú đã được Phaolô dùng liên hệ đến điều nầy. Trong Eâphêsô 1 : 13-14 ông viết cho các tín hữu : “ Ấy lại cũng trong Ngài ( Đấng Christ) mà anh em sau khi nghe đạo chân thật là đạo tin lành về sự cứu rỗi anh em ( đây là những người đã nghe Tin lành và đã tin nhận). Ấy là trong Ngài mà anh em đã tin và được ấn chứng bằng Đức Thánh Linh là Đấng đã hứa ( Đức Thánh linh là ấn chứng của Đức Chúa Trời đóng trên những người tín đồ thật sự). Đấng ấy ( Đức Thánh Linh) là của cầm về cơ nghiệp của chúng ta, cho đến kỳ chuộc lấy những kẻ Ngài đã được, để khen ngợi sự vinh hiển của Ngài”.

Nhiều năm về trước, khi tôi sống tại Jêrusalem, khoảng năm 1946, tôi đã có một kinh nghiệm thích thú mà đối với tôi đây là một minh họa đẹp về ý nghĩa của chữ ARRABON hay “ của cầm”. Vợ chồng chúng tôi đã đến cổ thành để mua một số vải làm những tấm treo màn cho nhà mới của chúng tôi. Chúng tôi thấy loại vải chúng tôi muốn và hỏi giá cả ( ta cứ tính 1 đô la/ mét), và chúng tôi cần 50 mét. Thế rồi tôi nói với người bán hàng : “ Đây là số vải tôi cần” và ông ta cho tôi biết giá : 50 đôla. Tôi nói với ông ấy : “ được, nhưng tôi không theo đủ 50 đôla, đây là 10 đôla tôi xin đặt cọc, vải nầy bây giờ là thuộc về tôi, vải nầy để sang một bên, ông không được bán cho bất cứ ai khác. Tôi sẽ trở lại với số tiền còn lại và tôi sẽ lấy số vải của tôi”. Vâng, đó là chữ arrabon.

Đức Thánh linh là của cầm ( của đặt cọc) của Đức Chúa Trời trong chúng ta. Ngài đã đặt cọc sự sống đời hầu đến trong chúng ta ngay bây giờ bằng cách ban Thánh linh cho chúng ta. Khi chúng ta nhận sự đặt cọc đó, chúng ta giống như tấm màn, chúng ta được để riêng qua một bên, không được bán cho bất cứ ai khác. Đây là sự bảo đảm rằng Ngài sẽ trở lại với phần còn lại để hoàn tất sự mua chuộc. Đó là lý do tại sao Phaolô nói đến của cầm “ cho đến kỳ chuộc lấy những kẻ mà Đức Chúa Trời đã được”. Chùng ta đã thuộc về Ngài, nhưng chúng chỉ mới nhận được của đặt cọc, sự trả đủ số còn đến nữa.

Đức Thánh linh là của đặt cọc cho sự sống của chúng ta trong Đức Chúa Trời ở đời hầu đến. Sự sống siêu nhiên nầy trải rộng ra đến mọi lãnh vực kinh nghiệm của chúng ta. Nếu chúng ta nghiên cứu Tân ước với tâm trí rộng mở, chúng ta buộc phải nhìn nhận rằng toàn bộ đời sống và kinh nghiệm của Cơ đốc nhân đầu tiền đã được dầm thấm trong nhiều phương diện bằng sự siêu nhiên. Nhưng Kinh nghiệm siêu nhiên không phải là cái gì đó tình cờ, thêm thắt, chúng là một phần không thể thiếu được trong toàn bộ đời sống của họ như những Cơ đốc nhân. Sự cầu nguyện của họ là siêu nhiên, sự giảng dạy của họ là siêu nhiên, họ đã được dẫn dắt cách siêu nhiên, họ được ban quyền năng cách siêu nhiên và được bảo vệ cách siêu nhiên.

Loại bỏ sự siêu nhiên ra khỏi sách Công vụ sứ đồ thì bạn chỉ còn một điều gì đó vô nghĩa và không mạch lạc cả. Từ lúc Đức Thánh linh giáng lâm trong Công vụ đoạn 2 trở đi, thật không thể nào tìm thấy được một đoạn riêng nào mà sự siêu nhiên không dự phần chính yếu trong các ký thuật. Trong câu chuyện về chức vụ của Phaolô tại Êphêsô ở Công vụ 19 : 11 chúng ta thấy một lời diễn tả suy nghĩ : Đức Chúa Trời lại dùng tay Phaolô làm các phép lạ khác thường. Hãy xem xét đến ngụ ý của cụm từ “ các phép lạ khác thường”. Từ ngữ Hilạp có thể được dịch là những phép lạ đều xảy ra hằng ngày. Các phép lạ đều xảy ra hằng ngày trong Hội thánh đầu tiên. Bình thường họ không ngạc nhiên gì đặc biệt, nhưng các phép lạ được ban cho tại Êphêsô qua chức vụ của Phaolô là những phép lạ xứng đáng để ghi nhớ đặc biệt. Ngày nay có bao nhiêu Hội thánh mà chúng ta sẽ tìm thấy trường hợp được dùng cụm từ “ Các phép lạ về một loại không xảy ra hằng ngày”? Ngày nay có bao nhiêu Hội thánh mà các phép lạ đã từng xảy ra, chứ không nói đến xảy ra hằng ngày? Một lãnh vực mà trong đó có sự siêu nhiên đã được thực hiện một cách đặc biệt trong đời sống các Cơ đốc nhân đầu tiên, là trong sự dẫn dắt siêu nhiên mà họ đã nhận được từ Đức Thánh linh. Trong Công vụ đoạn 16, chúng ta đọc về Phaolô và những bạn đồng hành của ông trong cuộc hành trình truyền giáo lần thứ hai, họ đang ở tại Tiểu Á : “....Đức Thánh Linh đã cấm truyền đạo trong cõi Asi. Tới gần xứ Mysi rồi, hai người sắm sửa vào xứ Bithini, nhưng Thánh linh của Đức Chúa Jêsus ( hay Chúa Jêsus, qua Đức Thánh linh) không cho phép” ( Công vụ 16 : 6-7).

Họ đã cố gắng đi về hướng tây, nhưng Đức Thánh linh không cho phép. Rồi đó họ cố đi đến hướng đông bắc, nhưng Đức Thánh linh cũng nói “ không” : “ Họ bèn kíp qua khỏi xứ Mysi và xuống thành Trô - ách, ( tức là hướng tây bắc). Đương ban đêm Phaolô thấy sự hiện thấy có một người Maxêđoan đứng trước mặt mình, nài xin rằng : hãy qua xứ Maxêđoan mà cứu giúp chúng tôi. Phaolô vừa thấy sự hiện thấy đó rồi chúng ta liền tìm cách qua xứ Maxêđoan vì đã định rằng Đức Chúa Trời kêu gọi chúng ta rao truyền Tin lành ở đó”. ( Công vụ 16 : 8-10).

Đây là một biến cố có ý nghĩa và là gương sáng cho chúng ta về sự can thiệp siêu nhiên và sự tể trị của Đức Thánh Linh. Thật là việc tự nhiên thuận về phương diện địa lý cho họ để hoặc là đi về hướng tây đến Asi, hoặc hướng đông bắc đến xứ Bithini. Thật không tự nhiên khi vượt qua những khu vực nầy, đi đến hướng Tây bắc và rồi vượt qua đó đi vào lục địa Aâu châu. Nhưng nếu chúng ta nhìn lại quá trình lịch sử của Hội thánh, chúng ta thấy rằng lục địa Âu châu đã giữ một vai trò độc nhất. Trước tiên, trong việc bảo tồn Tin lành, trải qua các thời kỳ ám thế ( tối tăm), và thử đến trong việc trở thành lục địa chính yếu trong nhiều năm đã ban phát Lời Đức Chúa Trời cho các dân tộc khác. Đức Chúa Trời đã có một mục đích tối thượng bao gồm nhiều thế kỷ trước.Phaolô và các đồng bạn của ông không bao giờ khám phá ra được điều đó bằng lý lẽ tự nhiên, nhưng qua sự dẫn dắt siêu nhiên của Đức Thánh Linh họ đã bước đi đúng vào mục đích đầy trọn của Đức Chúa Trời. Tất cả dòng lịch sử đã ảnh hưởng bởi sự dẫn dắt siêu nhiên của Đức Thánh Linh trong đời sống họ.

Đó chỉ là một ví dụ đơn độc từ rất nhiều sự can thiệp siêu nhiên của Đức Thánh linh trong đời sống của các Cơ đốc nhân đầu tiên.



© 1999-2017 Tinlanh.Ru