ĐỨC THÁNH LINH TRONG BẠN

Article Index

ĐIỀU GÌ ĐÃ XẢY RA Ở LỄ NGŨ TUẦN?

Giăng Báptít đã giới thiệu Chúa Jêsus như là Đấng làm Báptêm bằng Đức Thánh linh. Đây là lời giới thiệu rất rõ ràng trong dân Ysơraên. Thứ hai, Đức Thánh linh là nguồn quyền phép cho cả chức vụ và sự dạy dỗ của Chúa Jêsus hoàn toàn dựa vào Đức Thánh Linh. Thứ ba, Chúa Jêsus đã hứa với các môn đồ của Ngài rằng khi chính mình Ngài trở lại thiên đàng, thì Ngài sẽ sai Đức Thánh Linh đến thế chỗ của Ngài như là vị đại diện của Ngài để làm PARACLETE ( Đấng mưu luân, Đấng Yên ủi hay Đấng giúp đỡ) của họ, tức Đấng được gọi đến bên cạnh để giúp đỡ họ.

Bây giờ chúng tôi muốn đề cập đến sự thực hiện lời hứa nầy của Chúa Jêsus. Đặc biệt, chúng ta sẽ xem xét những điều mới lạ kỳ diệu đã xảy ra khi Đức Thánh linh giáng xuống trong ngày Lễ Ngũ Tuần. Như nhiều lời hứa của Kinh Thánh, lời hứa về Đức Thánh Linh đã không được ứng nghiệm trong một biến cố đơn độc, trái lại nó đã được ứng nghiệm trong các giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất xảy ra vào ngày Chúa nhật phục sinh đầu tiên, tức là ngày Chúa Jêsus sống lại. Giăng 20 : 19 -22 “ Buổi chiều nội ngày đó, là ngày thứ nhất trong tuần lễ, những cửa mới các môn đồ ở đều đương đóng lại vì sợ dân Giuđa. Đức Chúa Jêsus đến đứng chính giữa các môn đồ mà phán rằng : Bình an cho các ngươi. Nói đoạn, Ngài giơ tay và sườn mình cho môn đồ xem ( Ngài đã tỏ ra Ngài cũng là Đấng đã bị đóng đinh). Các môn đồ vừa thấy Chúa thì đầy sự mừng rỡ. Ngài lại phán cùng môn đồ rằng : Bình an cho các ngươi, Cha Ta đã sai ta thể nào, Ta cũng sai các ngươi thể ấy. Khi Ngài phán điều đó rồi, thì hà hơi trên môn đồ mà rằng : Hãy nhận lãnh Đức Thánh linh”.

Câu 22 nêu lên một câu nói quan trọng. Chữ Hilạp về Đức Thánh Linh, Pneuma, cũng có nghĩa là hơi thở hay gió. Hành động hà hơi trên họ đã liên hệ đến những lời Chúa Jêsus đã phán, “ ......Ngài hà hơi trên các môn đồ và phán : Hãy nhận lãnh Đức Thánh linh” ( Đức Thánh Linh, hơi thở của Đức Chúa Trời). Tôi tin rằng đây là một trong những giai đoạn quan hệ và quyết định trong toàn bộ sự hoạt động của mục đích cứu chuộc của Đức Chúa Trời. Việc gì đã xảy ra vào thời điểm cảm động nầy? Trước hết vào thời điểm nầy những môn đồ đầu tiên đã bước vào điều mà chúng ta sẽ gọi là sự cứu rỗi Tân ước. Rôma 10 : 9 Phaolô đã đưa ra những đòi hỏi căn bản cho sự cứu rỗi : “ Vậy, nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus và lòng ngươi tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu”. Giăng 20 : 19-22 là thời điểm đầu tiên mà các môn đồ đã thực sự tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Chúa Jêsus sống lại từ kẻ chết. mãi cho đến lúc đó, họ chưa bước vào sự cứu rỗi như đã được trình bày trong Tân ước. Vào lúc đó, khi họ xưng Chúa Jêsus là Chúa của họ, và họ tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì họ được cứu với sự cứu rỗi của Tân ước,

Điều thứ hai đã xảy ra là các môn đồ đã được tái sanh hay sanh lại, họ đã trở thành một tân tạo vật họ đã vượt khỏi sự sáng tạo cũ để bước vào sự sáng tạo mời qua hơi thổ của Đức Chúa Trời hà vào. Để hiểu rõ điều nầy, chúng ta phải nhìn lại sự mô tả của sự sáng tạo loài người nguyên thủy trong Sáng thế ký 2 : 7 “ Giêhôva Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh khí vào lỗ mũi, thì người trở nên một loài sanh linh ( hay một linh hồn sống). Sự sáng tạo đầu tiên về con người đã xảy ra khi Đức Chúa Trời hà linh của sự sống ( linh của sự sống hay Đức Thánh linh) vào thân hình bằng đất sét ở trên mặt đất. Hơi thở của Đức Chúa Trời ( Đức Thánh Linh) được hà vào đã biến đổi hình thể đất sét ấy trở thành một linh hồn sống. Tuy nhiên đoạn sách Giăng nói đến sự sáng tạo mới đã được Phaolô mô tả trong 2Côrinhtô 5 : 17 “ Nếu ai ở trong Đấng Christ thì nầy là người dựng nên mới” Có một sự sống trực tiếp giữa sự sáng tạo cũ và sự sáng tạo mới. Trong sự sáng tạo mới, Chúa Jêsus là Chúa và Cứu Chúa phục sanh, là Đấng đã chiến thắng tội lỗi, sự chết, địa ngục và Satan. Làm xong việc nầy, Ngài đã hiện ra với các môn đồ, hà vào họ hơi thở của sự sống Phục sinh. Đây là loại sự sống mới, một loại sự sống đã chiến thắng tất cả các lực lượng gian ác, sự chết và tội lỗi. Qua kinh nghiệm đó, các môn đồ đã vược qua khỏi trật tự cũ và đã bước vào sự cứu rỗi Tân ước, vào sự sáng tạo mới trong Đấng Christ, qua hơi thở sự sống phục sinh nhận được từ Chúa Jêsus.

Tuy nhiên, điều quan trọng cần hiểu là ngay cả sau khi kinh nghiệm Chúa nhật phục sinh nầy sự ứng nghiệm hoàn toàn về lời hứa của Đức Thánh linh vẫn chưa đến. Sau khi phục sinh, Chúa Jêsus đã phán với các môn đồ trong Luca 24 : 49 : “.....Ta đây, sẽ ban cho các ngươi điều Cha ta đã hứa, còn về phần các ngươi, hãy đợi trong thành ( Giêrusalem) cho đến khi được mặc lấy quyền phép từ trên cao”. Càng rõ rệt hơn, trong Công vụ 1 : 5 ngay trước khi thăng thiên về thiên đàng và gần 40 ngày sau Chúa nhật phục sinh, Ngài đã phán với họ : “ Vì chưng Giăng đã làm phép Báptêm bằng nước, nhưng trong ít ngày, các ngươi sẽ chịu phép báp têm bằng Đức Thánh linh”.

Qua lời nầy , chúng ta thấy rằng Chúa nhật phục sinh chưa phải là sự ứng nghiệm hoàn toàn của lời hứa. Như tất cả các nhà thần học và những nhà giải kinh đều đồng ý rằng sự ứng nghiệm hoàn toàn và chung cuộc đã xảy ra vào ngày Lễ Ngũ Tuần được mô tả trong Công vụ 2 : 1-4 : “ Đến ngày lễ ngũ tuần các môn đồ nhóm họp tại một chỗ. Thình lình, có tiếng từ trời đến như tiếng gió thổi ào ào, đầy khắp nhà môn đồ ngồi. Các môn đồ thấy lưỡi rời rạc từng cái một, như lưỡi bằng lửa hiện ra, đậu trên mỗi người trong bọn mình. Hết thảy đều được đầy dẫy Đức Thánh linh. Khởi sự nói các thứ tiếng khác theo như Đức thánh linh cho mình nói”.

Lễ Ngũ Tuần là sự biểu lộ thực sự và là sự ứng nghiệm của lời hứa. Đức Thánh linh đã từ trời giáng xuống, trong thân vị, trong hình thức một cơn gió lớn, đầy dẫy từng người một, và ban cho mỗi người một sự phát biểu mới mẽ, siêu nhiên trong một thứ tiếng mà họ chưa hề học tập. Ở cuối đoạn 2 của sách Công vụ nầy, Phierơ đã đưa ra lời giải thích thần học về điều đã xảy ra : “ Đức Chúa Jêsus nầy, Đức Chúa Trời đã khiến sống lại và chúng tôi thảy đều làm chứng về sự đó, vậy, sau khi Ngài đã được đem lên bên hữu Đức Chúa Trời và từ nơi Cha đã nhận lấy Đức Thánh linh mà Cha đã hứa ban cho, thì Ngài đó Đức Thánh linh ra như các ngươi đương thấy và nghe”.

Một lần nữa, cả Ba Ngôi Đức Chúa Trời có chép ở câu nầy. Chúa Jêsus là con, nhận lãnh Đức Thánh Linh từ Cha, và đổ Đức Thánh Linh ra trên những môn đồ đang chờ đợi trên phòng cao tại Giêrusalem. Vào thời điểm đó, sự ứng nghiệm chung cuộc, lời hứa về sự hiện đến của Đức Thánh Linh đã xảy ra. Chính Đức Thánh Linh đã được sai đi từ Trời bởi Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con, đã giáng xuống trên những tín đồ đang chờ đợi.

Hãy lưu ý rằng ở thời điểm nầy, Chúa Jêsus không chỉ được sống lại nhưng Ngài cũng đã được tôn cao và đã được vinh hiển. Trong Giăng 7:37-39 đã chỉ ra rằng lời hứa về Đức Thánh Linh không thể ứng nghiệm cho đến khi Chúa Jêsus đã được vinh hiển. Chúng ta đã đối diện với hai Chúa nhật kỳ diệu , vinh hiển, sống động. Thứ nhất là Chúa nhật lễ Phục sinh, là lúc chúng ta có Đấng Christ phục sinh và Thánh Linh được hà hơi. Thứ hai, Chúa nhật lễ Ngũ tuần là lúc chúng ta có Đấng Christ đã được vinh hiển và Đức Thánh Linh đã được đổ tràn ra. Mỗi giai đoạn trên đây là một khuôn mẫu cho tất cả các tín đồ, thậm chí cho cả ngày nay.

Chúa nhật Đấng Christ Thánh Linh
Phục sinh Phục sinh được hà hơi
Chúa nhật Đấng Christ Thánh Linh
Ngũ tuần Vinh hiển đổ tràn ra

Bây giờ chúng ta sẽ tóm lược ý nghĩa vĩnh cửu của những biến cố mà chúng ta vừa xem xét vào ngày lễ Ngũ tuần, Đức Thánh Linh đã giáng xuống mặt đất như một thân vị (một người). Hiện nay Ngài là đại biểu thường trực của Ba Ngôi Đức Chúa Trời ở trên mặt đất. Dường như đây là một qui luật (Không thể giải thích nổi) là chỉ có một Ngôi trong Ba Ngôi Đức Chúa Trời có thể thường trực trên mặt đất nầy trong từng giai đoạn. Trong một số năm Chúa Jêsus là con, có trên mặt đất. Nhưng khi Chúa Jêsus từ giã trở về thiên đàng, thì Ngài phán :”Một người khác sẽ đến thế chỗ của ta, và Ngài sẽ ở lại với các ngươi đời đời chứ không phải là vài năm ngắn ngủi đâu”. Lời hứa đó đã được ứng nghiệm vào ngày Lễ Ngũ Tuần, Chúa Jêsus là Đức Chúa Con như một người đã trở về với Đức Chúa Cha ở thiên đàng. Rồi từ Cha và Con, Đức thánh linh đã giáng xuống thế chỗ cho Chúa Jêsus.

Bây giờ Đức Thánh linh sống ở đâu? Có hai câu trả lời : Trước hết, Ngài sống trong Hội thánh, Thân thể tập thể của Đấng Christ. Trong 1Côrinhtô 3 : 16, Phaolô nói : “ Anh em há chẳng biết mình là đền thờ của Đức Chúa Trời và Thánh linh của Đức Chúa Trời ở ( sống trong anh em sao?”. Đây là Đền thờ tập thể của Đức Thánh linh. Trong 1Côrinhtô 6 : 19 Phaolô bày tỏ rằng không chỉ thân thể tập thể của Đấng Christ là nơi cư ngụ của Đức Thánh linh, nhưng mục đích của Đức Chúa Trời là thân thể của mỗi tín đồ cũng là nơi cư ngụ của Đức Thánh linh : “ Anh em há chẳng biết rằng thân thể mình là Đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời sao?

Đây là một câu nói gây chấn động nhất tìm thấy được trong Kinh thánh : Nếu chúng ta là những tín đồ của Chúa Jêsus, thì thân thể chúng ta là nơi ngự của Đức Chúa Trời là Đức Thánh Linh.



© 1999-2017 Tinlanh.Ru