ĐỨC THÁNH LINH TRONG BẠN

Article Index

5. TRÀN TRỀ TÌNH YÊU THƯƠNG

Phước hạnh lớn nhất và kỳ diệu nhất trong tất cả những phước hạnh mà Đức Thánh Linh ban cho chúng ta là đổ tràn tình yêu thiên thượng của Đức Chúa Trời trong lòng chúng ta. “ Vậy chúng ta được xưng công bình bởi đức tin thì được hòa thuận với Đức Chúa Trời bởi Đức Chúa Jêsus Christ của chúng ta, là Đấng đã làm cho chúng ta cậy đức tin và trong ơn nầy là ơn chúng ta hiện đương đứng vững và chúng ta khoe mình trong sự trông cậy về vinh hiển Đức Chúa Trời. Nào những thế thôi, nhưng chúng ta cũng khoe mình trong sự hoạn nạn nữa, vì biết rằng sự hoạn nạn sanh ra sự nhịn nhục, sự nhịn nhục sanh sự rèn tập, sự rèn tập sanh sự trông cậy. Vả sự trông cậy không làm cho hổ thẹn, vì sự thương yêu của Đức chúa Trời rải khắp trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh đã được ban cho chúng ta’(Rôma 5:1-5)

Tuyệt điểm đến câu thứ 5 : “...sự trông cậy không làm cho hổ thẹn, vì sự thương yêu của Đức Chúa Trời đã rải khắp trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh là Đấng đã được ban cho chúng ta”. Phao Lô tóm tắt một số các giai đoạn của sự diễn tiến thuộc linh trong câu 5 nầy mà tôi muốn nói qua cách ngắn gọn.

Giai đoạn thứ nhất là chúng ta có sự hòa bình với Đức Chúa Trời, thứ hai chúng ta được bước vào ân điển của Đức chúa Trời qua đức tin. Thứ ba, chúng ta vui mừng trong sự hi vọng về sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, hi vọng về những gì trong tương lai. Thứ tư, chúng ta cũng vui mừng trong sư hoạn nạn, (điều nầy xảy ra là vì những kết quả mà sự hoạn nạn đem lại trong chúng ta khi những điều đó được tiếp nhận cách đúng đắn).

Phao lô liệt kê ba kết quả liên tiếp của sự hoạn nạn, được chịu đựng cách đúng đắn: Sự nhịn nhục, bản tánh được thử thách và sự hi vọng. Sau đó chúng ta đến tuyệt điểm : tình yêu thương của Đức Chúa Trời được đổ tràn vào lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh. Chữ “ tình yêu” trong Tân ước, chữ Hilạp là AGAPE, thường chỉ được giới hạn vào loại tình yêu thương của Đức Chúa Trời mà không thể nào đạt được nếu không thông qua Đức Thánh linh. Trong thiên nhiên hầu hết các trường hợp, chúng ta không thể nào tạo ra AGAPE từ chính bản tánh của chúng ta.

Phaolô định nghĩa bản chất của tình yêu thương AGAPE. Ông giải thích thế nào tình yêu đó được bày tỏ trong Đức Chúa Trời và trong Đấng Christ. “ Thật vậy, khi chúng ta còn yếu đuối, Đấng Christ đã theo kỳ hạn chịu chết vì kẻ có tội. Vả, họa mới có kẻ chịu chết vì người nghĩa, dễ dàng cũng có kẻ chết vì người lành. Nhưng Đức Chúa Trời đã tỏ lòng thương yêu Ngài đối với chúng ta ( tình yêu AGAPE của Ngài) khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết.” ( Rôma 5 : 6-8).

Khi Đấng Christ chịu chết vì chúng ta, có 3 từ ngữ mô tả về chúng ta : Bất lực, bất tính và tội nhân. Chính tình yêu agape là thứ tình yêu tự bạn cho là không đặt ra điều kiện trưóc. Đây không phải là thứ tình yêu nói rằng bạn phải tốt trước, hoặc bạn phải làm điều nầy hoặc điều nọ. Đây là loại tình yêu ban cho cách nhưng không, thậm chí cho những người không xứng đáng nhất và bất lực nhất.

Bây giờ, chúng ta sẽ theo dõi trong Tân ước những giai đoạn khác nhau mà bởi đó tình yêu Agape được tạo ra trong chúng ta. Sản phẩm trước hết của sự tái sanh trong 1Phierơ 1 : 22-23 : “ Anh em vâng theo lẽ thật làm sạch lòng mình đặng có lòng yêu thương anh em cách thật thà, nên hãy yêu nhau sốt sắng hết lòng. Anh em đã được sanh lại, chẳng phải bởi giống hay hư nát nhưng bởi giống chẳng hay hư nát là bởi lời hằng sống và bền vững của Đức Chúa Trời”.

Tình yêu thương AGAPE có thể xuất với sự tái sanh vì sự tái sanh là hạt giống đời đời, không hư nát của Lời Đức Chúa Trời vốn được tạo ra trong chúng ta một loại sự sống mới mà trong đó tình yêu chính là bản chất mới của sự sống đó. “ Hỡi kẻ yêu dấu chúng ta hãy yêu mến lẫn nhau, vì tình yêu thương đến từ Đức Chúa Trời, kẻ nào yêu thì sanh từ Đức Chúa Trơì và nhìn biết Đức Chúa Trời. Ai chẳng yêu thì không biết Đức Chúa Trời, vì Đức Chúa Trời là sự yêu thương” ( 1Giăng 4 : 7-8). Bạn có thể thấy rằng loại tình yêu đó là dấu chứng của sự tái sanh. Một người mới được tái sanh thì có tình yêu đó, người không được tái sanh không có được tình yêu đó.

Giai đoạn kế tiếp của quá trình truyền đạt tình yêu thiên thượng nầy cho chúng ta đã được Phaolô mô tả trong Rôma 5 : 5 “ Vả, sự trông cậy không làm cho hổ thẹn, vì sự yêu thương của Đức Chúa Trời rải khắp trong lòng chúng ta bởi Thánh Linh đã được ban cho chúng ta”. Sau sự tái sanh, trên bản tánh mới vốn được tạo ra bởi sự tái sanh, Đức Thánh linh đổ tràn ra toàn bộ tình yêu thương của Đức Chúa Trời vào trong lòng chúng ta. Chúng ta được ngụp lặn trong tình yêu thương, được tiếp xúc với một nguồn cung cấp vô tận tình yêu của Đức Chúa Trời được đổ vào lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh. Đây là một điều thiêng liêng, vô tận và siêu nhiên, một điều mà chỉ có Thánh Linh mới có thể thực hiện được”.

Hãy so sánh những gì Chúa Jêsus phán trong Giăng 7 : 37 -39 bạn có thể thấy sự tương phản. Trước hết, chúng ta có hình ảnh một người khát không đủ nước cho chính mình, nhưng khi Đức Thánh Linh ngự vào thì người khát nước đó trở nên một ống dẫn cho những dòng nước sống. Đó là tình yêu của Đức Chúa Trời đã đổ vào lòng chúng ta không phải là tình yêu loài người, cũng không phải là một phần của tình yêu Đức Chúa Trời. Đây là toàn bộ tình yêu của Đức Chúa Trời và chúng ta chìm ngập trong đó. Toàn bộ tình yêu vô hạn, vô tận của Đức Chúa Trời có được môït ống dẫn để trải qua đời sống của chúng ta bởi Đức Thánh Linh, một người khát nước trở thành ống dẫn những dòng nước sống.

Bây giờ chúng ta hãy xem đoạn sách nổi tiếng về tình yêu của Phaolô trong 1Côrinhtô 13. Ở cuối đoạn 12 ông nói “....tôi sẽ chỉ dẫn cho anh em con đường tốt lành hơn”. Con đường nầy đã được mở ra trong những câu đầu của đoạn 13 “ Dầu tôi nói được các thứ tiếng loài người và thiên sứ, nếu không có tình yêu thương ( agape) thì tôi chỉ như đồng kêu lên hay chập chỏa vang tiếng. Dầu tôi được ơn nói tiên tri cùng biết đủ các sự mầu nhiệm và mọi sự hay biết, Dầu tôi có cả đức tin đến nỗi dời núi được nhưng không có tình yêu thương thì tôi chẳng ra gì. Dầu tôi phân phát gia tài để nuôi kẻ nghèo khó, lại bỏ thân mình để chịu đốt, song không có tình yêu thương thì điều đó chẳng ích chi cho tôi”.

Thật là quan trọng để thấy rằng tất cả những ân tứ và những sự biểu lộ của Đức Thánh Linh đã được hoạch định để làm những ống dẫn hay các công cụ của tình yêu thiên thượng. Nếu chúng ta không sử dụng các ân tứ và sẵn sàng làm để dùng cho tình yêu thương của Đức Chúa Trời là chúng ta làm hoản kế hoạch của Đức Chúa Trời. Chúng ta có thể có tất cả những ân tứ khác nhưng chúng ta bị bỏ rơi như tiếng chập chỏa hay mã la kêu rền.

Trong 1Côrinhtô 13 : 1, Phaolô nói : “ Nếu tôi nói được các thứ tiếng loài người và thiên sứ nhưng không có tình yêu thương thì tôi chỉ như đồng kêu lên hay chập chỏa vang tiếng”. Khi Đức Thánh Linh đến, Ngài ngự vào trong một tấm lòng đã được tẩy sạch bởi đức tin và quay về cùng Đức Chúa Trời. Sau đó, có thể tấm lòng đó khô khan, đánh mất mục đích của Đức Chúa Trời hoặc dùng sai những gì Đức Chúa Trời ban sẳn cho chúng ta, Trong trường hợp đó xảy ra như Phaolô nói : thì tôi trở nên như đồng kêu lên hay là chập chỏa vang tiếng. Thực tế ông nói : “ Tôi không phải như thế khi tôi nhận lãnh mục đích. Khi tôi đánh mất mục đích thì tôi trở nên giống như vậy, và tôi đã làm hỏng mục đích của Đức Chúa Trời”.

Hãy so sánh điều đó với những gì Phaolô nói trong 1Timôthê 1 : 5-6. Mục đích của tất cả chức vụ Cơ đốc là tình yêu thương. Mục đích của Đức Chúa Trời cho Cơ đốc nhân là sự biểu lộ kiên trì của tình yêu thiên thượng. Tôi xin tóm lượt ba giai đoạn trong quá trình truyền đạt tình yêu thương của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta.

Trước hết là sự tái sanh. Khi chúng ta được tái sanh, chúng ta trở nên có khả năng cho loại tình thương đó. Thứ hai, sự đổ tràn toàn bộ tình thương yêu của Đức Chúa Trời vào trong lòng chúng ta bởi Đức Thánh Linh là Đấng đã được ban cho chúng ta, nguồn quyền năng vô tận của Đức Chúa Trời đã được sẳn ban cho chúng ta. Thứ ba, sau biểu lộ của tình yêu đó đã được hành động ra trong cuộc sống hằng ngày, qua sự kỷ luật và rèn luyện bản tánh. Đây là khi tình yêu đến từ Đức Chúa Trời được làm ra cho những đồng loại của chúng ta thông qua chúng ta.

Lần đầu tiên tôi thấy thác Niagara, tôi sánh số lượng nước nhiều khủng khiếp đó với tình yêu của Đức Chúa Trời đang được đổ ra. Tôi nghĩ : “ Tuy nhiên mục đích chính của nó không được thực hiện ở chỗ tràn ra đâu. Chỉ khi nào năng lực đó được đưa vào ống dẫn và được sử dụng để đem lại ánh sáng, nhiệt lượng và năng lượng cho thành phố chính của lục đia Bắc - Mỹ thì mục đích của nó mới thành đạt. Điều nầy giống như chúng ta. Chúng ta nhận lãnh tình yêu từ Đức Chúa Trời khi chúng ta được tái sanh, tinh yêu đó đổ tràn ra trên chúng ta bởi Đức Thánh Linh, nhưng nó chỉ trở nên sẳn dùng cho những người đồng loại của chúng ta khi nó được dẫn qua đời sống của chúng ta trong kỷ luật và sự rèn luyện.



© 1999-2017 Tinlanh.Ru